DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Chương 60: Thiên sứ song hồn ảnh

Ở hướng xa một chút theo dõi trận chiến, Saga trên gương mặt, thao thao mang đến ánh mắt hiện rõ mấy phần không cam lòng, tuy bản thân một dạng không thể đồng thời ủng hộ quan điểm của Michael, càng không thể bào chữa được cái độc tài phương pháp hắn đang xây dựng.

Nhưng nàng rõ ràng, Michael việc làm chưa bao giờ vì hắn, hắn bản thân là vì Thánh Thành, nàng cũng không phải tại hắn mà ngược lại đối đầu, nàng là muốn trịnh trọng đứng lên thay đổi thần thánh thần điện này.

Chỉ là, Saga lúc này mới thực sự triệt để ý thức được, cái đại kết cục, cái tâm niệm tảng núi đá trường tồn nằm bên trong danh hiệu Michael.

Du lịch, khảo nghiệm nhân gian cái gì cơ chứ…là người chấp chưởng, chung quy mình vẫn đối với một số việc chân chính diễn ra hoàn toàn đến một cái tầm nhìn đúng đắn cũng còn không có.

“Hắc hắc hắc ~~~~~~~~~~~~~~~”

Thế giới sau lưng khẽ động đậy, màu xanh thánh y bần bật trôi nổi để Michael hoàn thành một loại lột xác lần nữa, ở sau lưng của hắn, dần dần hiện ra Thanh quang thiên sứ hồn ảnh, cái kia tầng tầng lớp lớp màu xanh thánh vũ xòe ra, cánh chim thanh mang cảm giác có thể soi sáng toàn bộ đại địa Anpơ

Nhất thời nửa khắc, bầu trời như được tạc lên một lớp sơn ánh kim bất tận, để mọi tinh hoa diễm lệ nhất phô bày triệt để đến vô cùng tinh xảo, là vàng mạ thiên sơn, hay thiên sơn được phủ vàng, phần này chấn động hệt như thái dương đang giáng lâm vậy.

Vẫn là mười sáu cánh thanh y thánh vũ, nhưng đằng sau nó, từ lúc nào đã mờ ảo sinh thêm ra một cái quang ảnh bàng bạc chồng chất nối lên, tựa hồ như bóng ảnh thứ hai của thiên sứ dực.

Thiên sứ song hồn ảnh!?

Phải rồi, là người được lựa chọn đặt lên trọng trách nặng nề nhất bên trong, Michael dĩ nhiên được ban tặng một loại lực lượng đặc biệt tương trưng này, song hồn khai sinh, một cái đại biểu sự kiên trực đạt đến cấp bậc tối thượng này, cái còn lại chính là quả ngọt thành tựu sau khi đột phá.

Mười sáu cánh Sí thiên sứ, đã là chí cao cấp bậc, truyền thuyết tái hiện.

Nhưng song hồn mười sáu cánh giáng lâm, chính như vô thực tồn tại, quang mang kim sắc hừng hực của nó vỗn dĩ chỉ muốn cho mọi sinh vật trên thế giới này phải cúi đầu xuống kính phục.

Cảm nhận được sự nghiêm túc của Michael, Mạc Phàm chính là cũng vừa được xem thảm kịch cách đây ngàn năm ở Thánh Thành, hắn cũng không tiện trêu trọc. Tận sâu trong dòng suy nghĩ, Mạc Phàm đã phần nào nhận thức lại một vài giá trị của Thánh Thành cũng không phải quá vẩn đục như hắn tưởng tượng.

Thánh Thành không vẩn đục, chỉ có một vài thành phần làm việc sai trái cho kẻ đằng sau giật dây, việc như vậy so với nội gián của Hắc Giáo Đình trong Thẩm Phán hội ở Trung Quốc cũng không quá khác biệt, chỉ là Lucifer ở đẳng cấp cao quá nhiều, thần thông hơn quá nhiều so với Hắc Giáo Đình nhỏ nhoi mới có thể thẩm thấu ở thánh địa nhân loại.

Mạc Phàm rõ ràng, bọn chúng không thể đại diện cho toàn thể Thánh Thành, vẫn còn những người như Saga luôn mang đến niềm hi vọng cho sự yếu ớt của nhân loại, và thậm chí cả Michael, tuy hắn đã hạ sát Trảm Không, nhưng không phải chính Trảm Không cũng hiểu rằng mình sớm muộn cũng sẽ bị Cổ Lão Vương chiếm hữu hay sao, như vậy khi đó không phải Trảm Không buông bỏ nhượng bộ để ra đi mà chính là ra đi để bảo vệ những người khác trước khi quá muộn.

Bao quát bản thân mình, nếu thực sự mình bản chất là Lucifer… không phải nói thế giới này kết cục, bao nhiêu năm cố gắng tranh đấu như vậy đều không còn nửa cái ý nghĩa nào.

Mạc Phàm thực sự đã ngộ nhận quá lâu, hắn đã từng cho rằng Hắc Giáo Đình là thứ xấu xa nhất trên thế giới, rồi lại dần dần ngộ nhận thế giới này là những kẻ hệt như Hắc Giáo Đình. Chính trận chiến của Lucifer trong quá khứ đã đánh thức hắn, chính ý chí không nhượng bộ của Đại thiên sứ trưởng Michael đã làm cho hắn hiểu, kể cả khi có những kẻ như Lucifer, như Hắc Giáo Đình tồn tại, thế giới này vẫn không phải chỉ có mình hắn là muốn đứng lên chống lại.

Thanh y thánh vũ triệt để hóa thành Thiên sứ thần trang, rực rõ chói mắt mấy luồng tia sáng màu vàng tỏa ra khắp nơi.

Michael rốt cục muốn ra tay rồi, này chỉ sợ là thế nhân có thể nhìn thấy một vị Thiên sứ chi thần mạnh mẽ nhất, lãnh tụ quang minh tồn tại, hơi thở kia đã hoàn toàn thoát ly nhân loại phạm trù, tuyệt đối giống như một cái thiên thần Thánh linh sống nhờ ở trên người nhân loại...

“Lucifer, bản chất của ngươi, dù là thế hệ nào đi chăng nữa, vẫn luôn luôn xếp dưới ta… đó là chân lý".

"Vì vậy, ta sẽ hướng về thiên phụ trên cao, về con dân nhân loại này trịnh trọng một lời tuyên bố. Dưới thời đại của Michael ta, mãi mãi không có nửa điểm thay đổi, phàm đã là đọa lạc thiên sứ, phàm là hắc ám chủng vật, đều không thể sống sót, toàn bộ nên đi về bãi rác của các ngươi đi thôi!!!” Michael rốt cuộc không nhịn nổi, nghênh ngang cất lời.

Âm thanh này phát ra mang theo thanh quản thần lực, trường trường ngân lên khắp ngóc ngách dãy núi Anpơ, nhất nhất để mọi người ai ai cũng phải kinh hãi trước vị thiên sứ quyền năng này.

Sau khi nói xong, Michael giơ cao lên tay phải, đột nhiên mạnh mẽ nắm chặt, có thể nhìn thấy một luồng khí tức hướng từ Thánh thành cuốn tới, rất nhanh từng mảng từng mảng kim sắc lưu tinh hoa lệ rơi vào trong tòa bình nguyên phế tích này...

Càng ngày càng nhiều kim sắc lưu tinh, hóa thành một hồi kim sắc lưu tinh mưa xối xả cực kỳ chấn động, toàn bộ những huỳnh quang cao ngạo kia đều là lực lượng quang nguyên tố biến dị, số lượng dày đặc ngàn năm ngâm mình trong bột mịn kim loại, là thần thánh sinh cơ chỉ phát triển bên trong Thánh Thành, mà Michael thần thông cảnh giới này, hoàn toàn một tay có thể xếp chồng bay xuống cồn địa phế tích trên chiến trường này.

Trong lúc nhất thời đại địa phế tích cùng tro tàn bỗng trở nên sáng ngời bần bật, hiện ra kim quang lóng lánh, một nhánh lại một nhánh dọc theo những đại đạo chỉ còn dư lại vết tích trải ra, từ trên không nhìn xuống, nơi này thật giống như một mảnh ngân hà lập loè hào quang màu vàng, khí tức tỏa ra mãnh liệt trước nay chưa từng có.

Quang minh chiếu đến, liên hồi tạo dày đặc sóng trùng kích lan hết toàn bộ bờ đông Anpơ, đụng phải khủng bố thánh mang này gột rửa, có thể nhìn thấy thân ảnh của Lucifer như ngâm ở bên trong một cái Thiên sứ huyết dịch, chính đang điên cuồng thiêu đốt thân thể của hắn không nói, càng có mấy triệu đơn vị thể tích Phạm Quỳ đột nhiên nảy mầm, sản sinh thôn phệ hiệu quả như chạm được ngọn lửa thần linh, để Lucifer toàn thân bị thánh quang cùng thánh pháp giày vò đến không thể chịu được.

“Hoàng Kim Phạm Quỳ”

Không còn là màu xanh Phạm Quỳ như cũ. Giờ khắc này nhưng được hấp thụ thần thánh kim quang, trên mỗi tán gốc cành hoa, không biết phủ lên bao nhiêu huỳnh quang sắc tố, cứng rắn cùng sắc bén muốn vượt ngưỡng vật liệu kiên cố nhất bên trong kiến trúc xây thành, càng từng điểm từng điểm bọc lại lớp thân lá, sắc bén nóng rực đã bất đồng có thể so sánh được.

“Trấn!”. Michael hô lớn.

“Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~”

Vũ bão quang ảnh, toàn bộ màu vàng chân không, màu vàng núi rừng, trong một hồi hô hấp, miễn cưỡng bạo phát tập kích, trùng trùng hướng về Michael đạt đến cái chấn động thôn phệ, là sụp đổ có quán tính, lại ví như một hồi thủy triều thoát xuống hố, ban đầu có khó khăn rút đi, nhưng một khi đã vào luồng, lập tức sinh ra cái bùng nổ không thể ngăn chặn, đem kim sắc triệt để nuốt chửng Lucifer đến bên trong, đem triệt để bản thân hắn chôn sâu ở trong đất bùn mục nát.

Kim sắc xẹt qua, lớp khải bào bảo vệ Lucifer đã có chút không chịu nổi, liên tục mấy trăm luồng tử quang bắn thẳng vào những bộ phận trọng yếu, để trên thân người hắn bắt đầu tràn đầy vết máu màu đen, cánh sau lưng cũng xuất hiện cơ số đại vết thương lớn, càng thê thảm hơn chính là, thân thể dần dần chính đang chầm chậm hóa thủy, toả ra tanh tưởi.

Mùi tanh…

Mùi tanh tỏa ra thực sự có chút bất đồng với hô hấp nhân loại, huống chi loại này nồng nặc tỏa ra, thực sự khiến người khác rơi vào trạng thái không rét mà run.

Không thể nghi ngờ, mùi tanh là đại biểu tượng trưng cho khí tức hắc ám, mà khí tức hắc ám chính là chất dinh dưỡng của các sinh vật bóng đêm, vong linh đế vương, hắc ám đế vương… bao quát toàn sinh vật bóng đêm mức độ lớn, sinh vật hắc ám huyết thống cao, cũng không thể phát sinh được nồng nặc mùi tanh như thế này.

Cảm giác được, giống như Lucifer vốn dĩ đã là một kẻ chết đi vậy, không có khí tức nhân loại mà là nồng nặc hơi thở bóng đêm, thậm chí là ngàn năm sống bên dưới âm u cõi ngục này.

Thương trên tay hắn bắt đầu rung lên.

Đó là Hắc Thiên Họa Kích!!!

Hắc Thiên Họa Kích trong tay Lucifer, là một thần thương uy mãnh, cường đại đứng đầu thế giới này, là thần khí kiệt tác của hắn ở bên dưới địa ngục tạo ra từ mảnh vỡ của thiên địa cùng linh hồn của hơn vạn chiến binh thiên sứ khi ấy đã ở bên hắn trong trận đại chiến năm xưa.

Còn nhớ thanh thương đen mà hắn đã dùng để hất tung Saga, đó chính là bản thể nhỏ của Hắc Thiên Họa Kích.

Lucifer giẫm chân một cái, toàn thân lan rộng vật chất tối, lao thẳng vào đại quân quang minh kia trước mắt, lực lượng vật chất tối bùng nổ muốn ăn mòn cả quỹ tích không gian.

“Đông Đông Đông ~~~~~”

Hắc Thiên Họa Kích trước mặt, mũi thương đi đến đâu, tiếng mảnh vỡ kim sắc trọng chuỳ liên tiếp vỡ ra, là thần thánh thứ nguyên của Michael được hắn phục chế ra rất nhiều tấm kính huỳnh quang liên tiếp nối đuôi nhau tạo thành, nhưng như cũ lại không nhận nổi đã kích lớn lao của Lucifer.

Là đại diện cho cấp độ cao nhất của các sinh vật địa ngục, đau đớn, máu chảy, hắn đã nếm vị đắng nhất cách đây hàng ngàn năm, tuyệt đối những va chạm kia không thể nào làm hắn trở nên yếu đuối hơn.

Một kích phóng tới, vật chất tối của Lucifer nhanh chóng phủ bọc vạn sắc kim quang kia, hết thảy vô số âm thanh xé vỡ không gian kim sắc như nổ rung cả bầu trời, toàn bộ không ngừng biến hóa trở về thảm thiên nhiên ban đầu.

Từng bước đi ra lại, hắc quang trên người Lucifer có chút mờ dần, dù cho là kim sắc phạm quỳ hấp thụ hay quang minh thiêu đốt, hết thảy dĩ nhiên vẫn mang tính chất công kích hủy diệt lên bất kỳ cơ thể sinh vật nào trên thế giới này.

“Không tệ, nhưng bất quá ngươi làm được gì nữa với cái thân xác tồi tàn này.” Michael tuy rằng ấn tượng nhưng vẫn cảm giác được Lucifer không có mấy cơ hội lật ngược lại tình thế

Lucifer cười khẩy một cái, kế bên hắn lúc này từ từ xuất hiện một cánh cửa màu xanh nhạt. Ở trong cánh cửa đó, có hai bạch nữ tinh linh bước ra.

Hai nữ hài này nếu so sánh thì tầm chạc tuổi Linh Linh nhưng vóc dáng nảy nở, sắc vóc cùng chiều cao thì phải hơn đến vài phần, đường nét đậm kiểu Đông Âu, trên mặt đeo một tấm màn trắng, hoàn toàn không thể nhìn rõ dung nhan, nhưng có thể dễ dàng đoán được là hai đại mỹ nhân sắc nước vẹn toàn, miễn cưỡng dự đoán từ khí tràng giống như hai khế ước của Lucifer.

Mà đối với Mạc Phàm, tự nhiên lại cảm thấy được một trong hai vị nữ nhân này cái hơi thở hết sức quen thuộc, chính cùng mình đã giao thủ trong thời gian ngắn trước đây.

Cả hai nhanh chóng đứng lại gần người hắn niệm chú, một loại thần chú cổ ngữ nào đó. Ánh sáng trắng tỏa ra mạnh mẽ bao phủ ba người họ.

Không mất quá nhiều thời gian, ánh sáng trắng đó mờ đi dần và tắt hẳn, để lại một Lucifer toàn thân hồi phục, không một vết thương trên cơ thể.

“Bạch... bạch tinh linh!!” Đại thiên sứ trưởng Michael và Saga nhìn từ xa đều la lên trong hoang mang tột độ.

Bạch tinh linh chính là những sinh vật thánh tinh linh cực hiếm, gần như cả trăm năm nay không còn ai thấy xuất hiện, chúng sở hữu năng lực chữa trị tốt nhất trên thế giới này, loài người tuyệt đối không thể nào so sánh.

Thần hồn của Pathernon Thần Miếu, trong một vài bản sử sách nghiên cứu sâu xa, nghe nói chính là đến từ linh hồn của một nữ vương bạch tinh linh trong truyền thuyết.

“Không phải một… mà là đến hai con, hắn làm sao...” Saga tiếp tục không thể nào giữ được tâm trạng bình tĩnh, nàng lúc này cảm thấy ngay cả khi Michael và Mạc Phàm liên thủ cũng khó có phần thắng được Lucifer, một kẻ mạnh ngoại hạng lại sở hữu hai thánh tinh linh như thế.

...

Lucifer cười gằn một cái khi nhìn sắc mặt Michael, hắn đi ra khỏi khu vực ánh sáng trắng, để lại hai tinh linh kia đứng sau mình.

“Bây giờ thì còn trong tính toán của ngươi nữa không?” Lucifer lên tiếng nói với Michael.

Michael sắc mặt có chút tái nhạt, hắn không nói gì khi chứng kiến cảnh này.

Ở gần đó, đột nhiên tồn tại một loại lực lượng màu đen khác cũng đang tỏa ra vô cùng dày đặc, không kém vật chất tối là bao.

Nó chính là đại diện loại ma pháp bóng đêm thường thấy của vị diện loài người, hắc ám vật chất.

Trong lượng khổng lồ hắc ám vật chất tràn ra, có thể nghe thấy âm thanh từ một nam nhân, nó không quá lớn, chỉ vừa đủ nghe:

“Apase, Ảnh duệ trường giả, Tiểu Viêm Cơ... ra đây!!!”

“Đại ca ca!”

Giọng nói một nữ tử độ tuổi trưởng thành vang lên vô cùng êm tai, trong làn sương dày đặc hắc ám vật chất, nữ tử hiện thân mờ mờ ảo ảo nhưng cũng đủ để lộ khí chất vô cùng xinh đẹp, quyến rũ đến cực điểm.

Nàng giống như một đóa hoa mẫu đơn tươi đẹp nở rộ ở ảnh mảnh đất tràn ngập tử khí chết chóc, một mình tỏa sáng đối nghịch với những sinh vật bóng đen kia vừa xuất hiện. Như cũ, một mặt không ngần ngại chạy đến bên đại ca ca của mình rồi ôm chặt lấy cánh tay, nhất quyết muốn sủng ái.

Mạc Phàm khoảnh khắc còn đang cố tỏ vẻ mình rất ngầu trước mặt hai vị thánh nữ Bạch Tinh Linh bên kia chiến tuyến thì bỗng cũng có chút tự cảm thấy mình mất hình ảnh trầm trọng.

“Apase, ngươi lại muốn làm gì, bỏ ta ra!” Mạc Phàm vội quát với Apase, tay trái hắn lúc này đã bị nàng kẹp chặt, dựa cả người vào, nhưng bàn tay vẫn còn không gian hoạt động, hắn sẵn tiện vỗ mông nàng vài để kiểm tra mức độ trưởng thành.

Apase đỏ mặt nhưng nàng cũng đã quen với loại người như Mạc Phàm, vẫn là để cả người nhòa lên tay của hắn, có chăng thì sẵn tiện cắn một cái cho bỏ giận.

“Lánh lánh ~”

Tiểu Viêm Cơ một bên cũng hiện ra, bay thẳng vào lồng ngực ôm rồi lại bò lên vai Mạc Phàm làm nũng, nàng vẫn ở trạng thái tiểu hài nữ tinh linh quen thuộc của mình mỗi khi chơi với ba ba.

Chẳng mấy chốc, Mạc Phàm vẫn là nhận thấy bầu không khí mình tạo ra đã không như ý muốn, trở thành một nhà trẻ thực sự.

Trong lòng hắn có chút khó chịu, khuê nữ nuôi lớn thế này mà vẫn thích làm mất mặt ba ba mình trước đám đông, hắn gọi tất cả thuộc hạ mạnh nhất của mình ra vốn là không hề giấu diếm ý định thực sự là muốn bắt lấy hai nữ hài Bạch tinh linh xinh đẹp kia của Lucifer về nuôi.

Mạc Phàm đã nhiều lần thổ lộ với Triệu Mãn Duyên rằng hắn vô cùng yêu thích việc có những đồng đội có thể hồi phục, chữa trị ngay tức thì cho hắn đánh thoải mái. Tâm Hạ hoàn toàn là đủ điều kiện này, nhưng nàng trước giờ lại quá bận bịu, không thể đi theo hắn mãi.

Lucifer bây giờ lại vừa xuất ra hai bạch tinh linh hiếm có như thế trước mặt, cảm nhận không thể nào dưới cấp bậc Đế Vương, một trong hai người thôi cũng tuyệt đối so với năng lực chữa trị của Tâm Hạ là ở cửa trên. Thậm chí các nàng đều thuộc hàng minh tinh xinh đẹp xuất chúng trong các sinh vật, mà đối với loại này, Mạc Phàm xưa nay đều không bỏ qua.

Đọc truyện chữ Full