DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Thần Cơ Nhân
Chương 61: Vì Sao Không Tránh

Phương Minh Toàn gần đây rất buồn bực, anh ta vốn là một phóng viên, trước đó ở trên internet chính thức có một nghiên cứu liên quan tới Thần Chi Tí Hộ Sở, mặc dù không được tính là nổi bật, nhưng cũng coi như là có chút danh tiếng, nghiên cứu đang ở trong thời kỳ sôi động lên, có tiềm lực rất lớn.

Kết quả lại bởi vì một câu của cấp trên, anh ta lại bị điều đến tinh cầu cấp bốn Lạc Gia tinh vắng vẻ này, nói dễ nghe một chút thì đó là mở mang thị trường mới, nói khó nghe chút, chính là vì Phương Minh Toàn đang cản đường người khác, bị người ta đá một cước văng ra.

Theo những gì Phương Minh Toàn biết, bây giờ nghiên cứu kia của anh ta đang thuộc về một người thân thích vừa tốt nghiệp của lãnh đạo, một thằng nhóc cái gì cũng không hiểu, nghiên cứu rối tinh rối mù cả lên, rất nhiều người xem trung thành với nghiên cứu đều yêu cầu mang Phương Minh Toàn trở lại làm chủ trì nghiên cứu kia, tuy nhiên một chút tác dụng cũng không có, vẫn là thằng nhóc kia làm chủ, Phương Minh Toàn rất rõ ràng, bản thân mình không thể nào trở về được nữa rồi.

Loại địa phương như Lạc Gia tinh này, tài nguyên ít, lại cách xa tinh vực trung tâm, làm gì có tin tức lớn để đào, Phương Minh Toàn đã tới đây mấy tháng rồi, để kiếm sống, cả ngày phải làm một vài bài phỏng vấn với minh tinh, đây vốn là việc anh ta ghét nhất, có đôi khi Phương Minh Toàn hận không thể một cước dẫm nát mặt của những minh tinh kia, vài tên minh tinh vớ vẩn cũng ra vẻ ta đây, nhưng mà chỗ dựa của bọn họ còn lớn hơn cả mấy đại minh tinh khác nữa, CMN thực quá buồn nôn.

- Làm sao mới có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này đây.

Phương Minh Toàn đi dạo không có mục đích ở trên đường cái, cầm chai rượu nhỏ bằng kim loại trong tay, thỉnh thoảng đưa lên miệng hớp một ngụm.

Mặc dù có chút chán chường, nhưng mà đôi mắt bởi vì thói quen nghề nghiệp mà theo bản năng dò xét mọi nơi.

Đột nhiên, bốn phía biến thành một màu đen kịt, ngay sau đó là một vụ nổ đùng đùng cùng ánh lửa mãnh liệt, thân là một phóng viên ưu tú, Phương Minh Toàn hoàn toàn là phản xạ có điều kiện bật máy ghi hình lên.

- Phi thuyền Tu La tộc!Lúc Phương Minh Toàn nhìn thấy chiếc phi thuyền kia, tim liền lập tức đập mạnh, mau chóng chạy tới một tòa lầu cao ở gần tòa nhà cao tầng kia, vừa chạy vừa quay chụp hình ảnh của phi thuyền.

Rất nhanh, Phương Minh Toàn giống như Hàn Sâm, đều phát hiện ra cô bé kia, mà lúc anh ta nhìn thấy tên Tu La tộc từ trong phi thuyền đi ra, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

Mừng là trên trời thật sự rớt xuống một miếng bánh, ở hậu phương lớn của Liên Minh như Lạc Gia tinh, vậy mà lại có phi thuyền của Tu La tộc rơi xuống, hơn nữa Tu La tộc đi ra từ bên trong còn là Kim Giác quý tộc, đây quả thực là trời ban cho anh ta cơ hội tốt để xoay người, giúp cho anh ta có thể lấy được một tin tức lớn như vậy.

Nhưng mà cùng lúc đó, Phương Minh Toàn cũng lo lắng cho tính mạng của cô bé kia.

Nhưng làm một phóng viên chuyên nghiệp, Phương Minh Toàn không chút do dự lựa chọn trực tiếp mở một chuyên mục mới bên trong cộng đồng chính thức trên internet, mở ra chế độ phát trực tiếp.

Hình ảnh chân thật nhất được đồng bộ rồi phát lên trên internet, mặc dù Phương Minh Toàn rất muốn nói, ai đó mau tới cứu đứa bé này đi, nhưng mà làm một phóng viên chuyên nghiệp, anh ta lại không thể phát ra một chút tiếng động nào, chỉ trung thực ghi chép lại tất cả.

Khi nhìn thấy Tu La tộc kia chém một đao về phía đỉnh đầu cô bé, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hoảng sợ của cô bé kia, Phương Minh Toàn cũng không nhịn được nữa kêu lên:- Ai đó mau tới cứu đứa bé này với!Tuy nhiên lại không có bất kỳ ai có thể đáp lại lời anh ta, đội cứu viện còn chưa tới, người bình thường cho dù có phi thuyền cũng không thể cứu người ở độ cao này được.

OÀ.

.

ÀNH!Một đôi cánh màu vàng xuất hiện ở trong hình ảnh, ngay sau đó là một thân ảnh hùng tráng ôm cô bé kia vào trong ngực, đồng thời một bàn tay màu vàng óng khác nắm chặt lấy lưỡi chiến đao.

Máu tươi theo lưỡi chiến đao nhỏ xuống, Phương Minh Toàn chỉ cảm thấy toàn bộ trái tim giống như ngừng đập.

- Có người cứu đứa bé kia! Sau khi kịp phản ứng lại, Phương Minh Toàn hưng phấn gầm rú.

Trong tích tắc Hàn Sâm nắm lấy lưỡi đao, trong lòng liền cả kinh, áo giáp thần huyết vậy mà không ngăn cản nổi chiến đao sắc bén của Tu La tộc, bàn tay của hắn bị lưỡi đao cắt cho một đường, mặc dù chỉ là một vết thương nhẹ, nhưng lại khiến cho hắn hiểu Tu La tộc trước mặt tuyệt đối không phải là một kẻ có thể bị đánh ngã đơn giản.

Hàn Sâm ôm cô bé kia phi thân lui về phía sau, trong lúc hai cánh to lớn khép mở, đã giúp cho Hàn Sâm bay ra xa mấy chục mét.

Thế nhưng Hàn Sâm lại đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh đánh tới, liền vội vàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy hai tay tên Tu La tộc kia vung đao nhảy lên thật cao, chiến đao đã sắp chém tới lưng của hắn.

Hàn Sâm cắn răng một cái, hai cánh trên không trung lượn vòng một cái, mạnh mẽ tránh thoát công kích của tên Tu La tộc kia, mà tên kia lao qua bên cạnh Hàn Sâm, hai chân đạp lên trên vách tường của tòa nhà một cái, lại nhanh chóng vọt tới chỗ hắn.

- Thằng này là bọ chét à?Hàn Sâm quay người bay đến một tòa nhà phía trước, trực tiếp đánh nát kính cửa sổ, đưa cô bé ở trong ngực vào.

Thế nhưng mà lúc Hàn Sâm nhìn thoáng qua trong phòng, lại phát hiện bên trong cũng là một phòng học, lúc này có mười mấy đứa bé đang run lẩy bẩy nép vào góc tường.

- Đậu xanh!!!Hàn Sâm không kịp nghĩ nhiều, động tác của tên Tu La tộc kia quá nhanh, đã nắm chiến đao vọt tới trước mặt Hàn Sâm, một đao bổ xuống đầu hắn.

Hàn Sâm có thể tránh một đao kia, nhưng lúc hắn chuẩn bị muốn né, thân thể lại đột nhiên ngừng lại, phía sau hắn là phòng học, nếu như bây giờ hắn né, tên Tu La tộc kia sẽ nhảy vào, mười mấy đứa bé ở trong phòng chết là cái chắc, bởi tên tên Tu La tộc kia đã rơi vào địa phận nhân loại, cho nên nên y đã không còn kiêng dè gì, dù gì cũng chết, vậy thì giết càng nhiều càng có lời.

Trong lòng Hàn Sâm đã quyết định, đối mặt với chiến đao của Tu La tộc đang chém tới, hắn chỉ nghiêng người tránh chỗ yếu hại, đồng thời một quyền đập tới mặt tên Tu La tộc kia.

Tên Tu La tộc kia có chút ngoài ý muốn, không ngờ Hàn Sâm vậy mà không tránh, kình lực một đao kia y không dùng đến cực hạn, tuy nhiên cũng hung hăng chém sâu vào bên trong bả vai của Hàn Sâm, áo giáp thần huyết cũng không thể hoàn toàn ngăn cản lưỡi đao, lưỡi đao cùng xương cốt va chạm, phát ra thanh âm rợn cả người.

Đồng thời một quyền kia của Hàn Sâm cũng đánh lên mặt tên Tu La tộc, đánh cho thân thể y bay về phía sau, thế nhưng mũi chân y vậy mà móc lấy dàn giáo hợp kim ở trên vách tường, thoáng cái lại quay trở về, muốn rút chiến đao ở trên vai Hàn Sâm ra.

Hàn Sâm sao có thể để cho y rút ra, hắn một tay khóa tay y lại, đồng thời một nắm đấm khác cũng đấm tới cổ họng y.

Không biết mặt nạ của Tu La tộc làm bằng vật liệu gì, vừa rồi một quyền của Hàn Sâm đánh lên phía trên, vậy mà không thể đánh nứt nó ra.

Tu La tộc kia cũng không khách khí, cũng đánh một quyền vào ngực Hàn Sâm.

Hai người quấn lấy nhau, quyền đến quyền đi trao đổi, cuồng bạo nện ở trên người đối phương, chỉ mới qua mấy quyền, Hàn Sâm đã không nhịn được há miệng phun ra máu tươi.

- Vì sao lại không né? Hắn đã có được năng lực bay lượn trên không, vừa rồi rõ ràng có thể tránh thoát mà?Trong lòng Phương Minh Toàn thắc mắc.

Không chỉ có Phương Minh Toàn thắc mắc, mà những người đang xem trực tiếp cũng đồng dạng như thế.

.

Đọc truyện chữ Full