DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 784: Người chấp hành bên trong bị tính kế (2)

Hầu Dương vẫn đang nhìn Reeves, nhưng Reeves tiếp tục nhìn Hầu Dương mà không nói gì cả.

Mãi một lúc lâu sau, cuối cùng Hầu Dương mới giật mình.

Anh ta chỉ vào mình, hỏi: “Tổng giám đốc, anh đừng nói kẻ chết thay đó chính là tôi nha?”

“Tinh, trả lời chính xác.”

“Tổng giám đốc, đừng đùa chứ!” Hầu Dương sợ hãi đứng bật dậy.

Reeves dang hai tay ra: “Tôi không hề nói đùa. Anh, Hầu Dương đã ăn cắp một lô ngọc bích từ châu báu Thiệu Anh của chúng tôi và không thể bán ở trong nước, vì vậy, anh đã hợp tác với Giang Sách của Hằng Tinh tiến hành chia chác.”

“Mọi việc cụ thể chính là mấy người công kích nhau trước, giả vờ bất hòa, để người ngoài tưởng mấy người là kẻ thù, nhưng không ngờ lại là đồng bọn của nhau.”

“Sau đó, Giang Sách nói thầm về kế hoạch vận chuyển ngọc bích cho anh biết, cố ý để lại một chiếc xe tụt lại phía sau, còn anh sẽ theo kế hoạch của Giang Sách, lặng lẽ đặt một hộp đá thô đã qua xử lý mà anh lấy trộm của tôi vào xe của Giang Sách.”

“Kế hoạch ban đầu của mấy người chính là lừa dối, lợi dụng cơ hội vận chuyển đá thô của châu báu Hằng Tinh để âm thầm chuyển hàng lậu của mình ra nước ngoài. Sau khi buôn lậu thì bán số hàng trộm được ra nước ngoài, sau đó hai người sẽ chia đều cho nhau.”

“Đáng tiếc mấy người đã bị hải quan nhìn thấu âm mưu, cả hai đều đã bị bắt.”

“Cuối cùng, một khoản mục buôn lậu đã được tìm thấy trong văn phòng của Giang Sách, và đối tác phía trên chính là đồng bọn của Hầu Dương anh.”

Chuyện này không hề có chút sơ hở nào.

Reeves khá thông minh, đã sắp xếp trước cái kết cho Hầu Dương và Giang Sách.

Lúc này, cuối cùng Hầu Dương mới nhận ra mình đã bị lừa.

Anh ta lập tức cảm thấy kỳ lạ, thật ra cứ tìm đại một người đưa cái thùng đá thô đã qua xử lý để lên xe của Giang Sách là được, tại sao cứ nhất quyết phải là anh ta chứ?

Chỉ vì anh ta có thù oán với Giang Sách ư?

Bây giờ Hầu Dương mới biết rằng Reeves đang lợi dụng lòng thù hận của mình với Giang Sách để cho mình làm thay cho anh ta, lại còn bị Reeves đổ tội buôn lậu nữa.

Sở dĩ Reeves không sử dụng người của mình là vì anh ta sợ liên lụy đến bản thân.

Dùng Hầu Dương thật tốt, chẳng liên quan gì đến Reeves.

Hầu Dương đã bị hận thù che mắt, thậm chí còn không biết rằng mình là kẻ chết thay cho người ta, người ta đã bán đứng anh ta mà anh ta còn thay người ta kiếm tiền, đúng là đáng đời.

Ngay từ đầu Reeves đã sắp xếp đâu vào đó rồi, hai bên tài khoản buôn lậu chính là Giang Sách và Hầu Dương.

Mối hận thù giữa hai người cũng đã bị Reeves tính kế.

Khéo léo, tuyệt vời.

Hầu Dương hoàn toàn choáng váng, giờ anh ta đã biết được xã hội này đen tối đến mức nào và những kẻ xấu thực sự đó có sức mạnh ra sao.

Anh ta chỉ là một vai diễn nhỏ mà thôi, đã bị mấy lão đại này đùa bỡn rồi.

“Mày, mày dám chơi tao à?”

“Tao giết chết mày!”

Hầu Dương chưa kịp ra tay, ba nhân viên bảo vệ đã lao vào và đè Hầu Dương xuống đất.

Reeves lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, vừa hút vừa nói: “Theo tính toán, có lẽ đoàn xe của Giang Sách đã đến hải quan và đang bị kiểm tra. Tôi tin rằng sẽ sớm tra ra vấn đề thôi, đến lúc đó họ lại đến văn phòng của Giang Sách để điều tra các khoản mục buôn lậu. Khà khà, Hầu Dương, anh và Giang Sách sẽ ngồi tù cùng nhau mười hoặc hai mươi năm.”

“Không, mày không thể đối xử với tao như thế!” Hầu Dương gần như tuyệt vọng.

“Chậc chậc, anh la hét cái gì vậy? Anh cũng biết, kế hoạch này nhất định phải có người hy sinh, Hầu Dương, chẳng phải anh nói chỉ cần có thể diệt trừ Giang Sách, anh sẽ bằng lòng làm tất cả mọi thứ, sao giờ lại la to như vậy?”

Đúng, là Hầu Dương đã nói sẵn sàng làm tất cả mọi thứ.

Nhưng điều kiện tiên quyết là anh ta phải bảo toàn mạng sống, anh ta không hề muốn đồng quy vu tận!

Nếu ngay từ đầu anh ta biết điều kiện đầu tiên để diệt trừ Giang Sách là anh ta sẽ làm vật hy sinh thì anh ta sẽ không bao giờ đồng ý thực hiện kế hoạch này.

Reeves nhả khói vào mặt Hầu Dương.

“Giám đốc Hầu, trên thế giới này không có bữa trưa nào là miễn phí cả.”

“Anh muốn diệt trừ một người nào đó thì phải chịu trả giá chứ.”

“Ví dụ như tôi, đã phải trả giá mấy ngàn vạn ngọc bích quý giá, tôi cũng đau lòng lắm, còn anh, trả giá bằng mười mấy năm tự do đi.”

Nói rồi Reeves cười lớn.

Lần này, anh ta chắc chắn rằng Giang Sách không còn nơi nào để trốn nữa.

Lần này kế hoạch khá hoàn hảo, bởi vì ngay cả những người thực hiện kế hoạch cũng bị Reeves tính kế trong đó.

Chiến lược khôn ngoan nhất, cho dù là người một nhà cũng phải tính kế, không một ai có thể thoát khỏi sự tính toán của Reeves.

Càng nghĩ càng thấy vui, Reeves vừa hút thuốc vừa đi quanh nhà, vui như một đứa trẻ vừa được mua một món đồ chơi mới.

Còn Hầu Dương lại khóc không ra nước mắt.

Đọc truyện chữ Full