DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 581 Châu báu Hằng Tinh à? 

"Ví dụ như rút trúng phiếu giảm giá 40% thì con có thể mua bất kỳ món trang sức nào trong cửa hàng mà chỉ cần trả 60% số tiền gốc." 

"Phụ nữ mà, đã nhìn thấy trang sức mà còn ngay lúc giảm giá nên làm gì có chuyện không bị mê hoặc. Mẹ của con và mấy chị em tốt kia bèn đi vào và đều được giảm giá, nhưng mấy người kia đều chỉ được giảm 10 hoặc 20% thôi, lúc mua cũng không cảm thấy có lời lắm." 

"Không ngờ đến lúc mẹ con mua thì trực tiếp rút được phiếu giảm giá 90%, món có giá một trăm tệ nay chỉ cần trả mười tệ, món có giá trị một trăm vạn thì chỉ cần dùng mười vạn là có thể mua." 

"Thế là mẹ con lập tức bị dụ, hơn nữa còn vui vẻ đến khoa tay múa chân. Dưới sự thúc giục đám chị em tốt, cuối cùng bà ấy đã lấy hết tiền của mình ra để mua cái vòng ngọc bích này với giá một trăm hai mươi vạn" 

"Tôi tưởng mình mua được món hời, lát đi ra bán lại há chẳng phải sẽ kiếm được hơn một 

trăm vạn à? Cho dù không bán được một trăm hai mươi vạn nhưng ít gì cũng bán được bảy tám chục vạn, vậy cũng coi như một số tiền lớn rồi." 

Định Khải Sơn nghe đến đây cũng phải thở dài một hơi thật sâu. 

"Sự thật chứng minh, mấy món hời thế này không hề dễ lấy. Mẹ con đem chiếc vòng ngọc bích này đi đến chỗ khác bán, kết quả người ta vừa nhìn thoáng qua đã biết ngay đồ giả, cái vòng đầu thừa đuổi theo này được làm từ ngọc bích vụn nên giá trị của nó không thể nào cao hơn mười vạn được." 

FL 

Dùng một trăm hai mươi vạn để mua một món đồ giá mười vạn, nói cách khác, hành động này đã ném mất một trăm mười vạn. 

"Lúc đó mẹ con đùng đùng nổi giận trực tiếp đem đồ đi đến cửa hàng kia để làm cho ra lẽ, kết quả có đánh chết người ta cũng không nhận, hơn nữa còn cho người kéo mẹ con ra ngoài." 

"Cửa hàng lại dám lừa gạt khách hàng." 

"Đó là một chuỗi cửa hàng của thương hiệu siêu lớn siêu nổi tiếng trên thế giới, người bình thường chúng ta làm sao có thể đối đầu được đây?" 

"Hơn nữa con đã đem đồ ra khỏi quầy rồi, bây giờ người ta nói con âm thầm đem đồ thật đổi thành đồ giả thì con trả lời người ta thế nào? Đối với chuyện thế này con chỉ có thể cắn răng nuốt xuống, có trách cũng chỉ trách con ham rẻ thành ra tự mình hại mình mà thôi." 

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, Giang Sách mỉm cười. 

Chuyện thể này vốn dĩ không phải gì quá to tát cả, với thân phận của Giang Sách anh có thể cho mấy cửa hàng lừa đảo như vậy ngừng kinh doanh chỉ trong vài phút, cho kẻ đó cuốn gói rời đi. 

Tuy nhiên Giang Sách vẫn muốn nhìn xem cửa hàng này trông thế nào mà có thể ngang ngược như vậy, thủ đoạn "độc đáo" thế này lại làm rất trơn tru. 

Lợi dụng giảm giá để lừa các quý bà mua hàng, sau đó dùng hàng kém chất lưỡng để thay thế cho sản phẩm thật, vừa có thể lừa được tiền vừa không hề lưu lại sơ hở, đúng là rất lợi hai. 

Thực chất chuyện này rất giống với thói quen hiện nay là tăng giá trước rồi gắn mác giảm giá sau, chẳng qua cửa hàng này không giống vậy, người ta tăng giá trước rồi khi nào hạ giá mới bán hàng thật. 

Thói quen bán hàng giảm giá kém chất lượng thật sự rất khó chấp nhận, thảo nào Tô Cầm lại rầu rĩ không vui, bất kỳ ai gặp phải chuyện thế này cũng không thể nào vui vẻ được. 

Cuối cùng Giang Sách hỏi một câu: "Vậy cửa hàng đó tên là gì?" 

Định Khải Sơn suy nghĩ một lát rồi nói: "Một ông già như ba làm sao nhớ được mấy thứ này." 

Đinh Mộng Nghiên nói: "Là Châu báu Hằng Tinh." 

Châu báu Hằng Tinh à? 

Giang Sách không nhịn được bật cười, anh với Châu báu Hằng Tinh đúng là rất có duyên, hơn nữa anh cũng là một trong những cổ đông của Châu báu Hằng Tinh 

Chủ sở hữu của Milan Châu báu Hằng Tinh lúc nhìn thấy Giang Sách cũng phải kính trọng gọi một tiếng ân nhân. 

Anh thản nhiên nói: "Mẹ, mẹ đừng lo, ngày mai con sẽ đưa mẹ đến Châu báu Hằng Tinh lấy về số tiền mà bọn họ đã lừa mẹ." 

Tô Cầm ngẩng đầu lên: "Con nói thật sao?" 

Đọc truyện chữ Full