DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 410

Đinh Trọng cũng không thể làm gì được. 

Thà lấy chữ ký còn hơn không lấy được, vấn đề này đã khiến họ đau đầu trong nhiều tháng qua, bây giờ cuối cùng đã được giải quyết rồi. 

Mặc dù kế hoạch khác với kế hoạch ban đầu, ông ta cũng không tình nguyện giúp đỡ Giang Sách, nhưng phương hướng chung của toàn bộ kế hoạch dự án vẫn như cũ, cũng xem như là trong cái rủi có cái may rồi. 

Nhưng Đinh Phong Thành không nghĩ như vậy. 

Anh ta nghiến răng nói: “Ông nội, chuyện này cứ thể bỏ qua sao? Ông thật sự muốn giúp đỡ tên Giang Sách kia à? Ông đã quên tên khốn đó đã làm nhục chúng ta bao nhiêu lần rồi ư?” 

Đinh Trọng thở dài: “Cháu nghĩ ông nội không muốn xử lý nó sao? Nhưng chuyện đã đến nước này thì còn có thể làm gì được chứ?” 

Trong phòng đều yên tĩnh. 

Đúng lúc này, bỗng Đinh Tử Ngọc mở miệng nói: “Ông nội, thật ra cháu có cách một mũi tên bắn chết hai con chim” 

Lại nữa? 

Lần trước chính cô ta đã nói cái gì mà một mũi tên trúng hai con chim nên mới khiến cho sự việc xấu hổ như này. 

Bây giờ còn bày đặt chơi trò một mũi tên trùng hai con chim nữa ư? 

Đinh Trọng cau mày nói: “Tử Ngọc à, ý kiến của cháu có đáng tin hay không vậy?” 

Đinh Tử Ngọc Vỗ ngực nói: “Ông nội yên tâm, nhất định lần này sẽ đảng tin” 

“Vậy cháu nói thử xem.” 

“Ông nội, bây giờ đã lấy được chữ ký rồi, nói thật thì ông muốn phá dỡ và cải tạo như thế nào không phải là tùy thuộc vào ông sao? Ông cũng có thể thất hứa với Đinh Mộng Nghiên, cứ làm theo bản thiết kế của cô ta, sau đó tìm một ngóc ngách nào đó để Mộng Nghiên xây dựng khu quy hoạch nghĩa trang, chẳng phải sẽ ứng phó được sao?” 

Đinh Trọng gật gù hài lòng. 

“Ừ, Tử Ngọc, ý kiến này của cháu rất hay đó.” 

“Ông sẽ không giữ lời hứa với nó” 

Ngày hôm sau nữa, Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên đến tòa nhà văn phòng của nhà họ Đinh, chuẩn bị cùng nhau chứng kiến thời khắc khánh thành dự án. 

Vừa bước vào tòa nhà, mọi người liên tục kéo đến chúc mừng Đinh Mộng Nghiên. 

Cuối cùng hôm nay Đinh Mộng Nghiên cũng cảm nhận được thành công nghĩa là gì. Cô đã nhận được nhiều lời khen ngợi trong suốt dọc đường đi, mọi người nhìn thấy cô đều khen ngợi khả năng xuất sắc của cô, ngay cả ở một nơi khó nhằn như tiểu khu Đế Hào cũng có thể lấy được. 

Mất hơn mười phút để đi bộ một đoạn ngắn từ cổng vào tòa nhà đến văn phòng. 

Sau khi trèo đèo lội suối, cuối cùng Đinh Mộng Nghiên cũng đến văn phòng của mình, cô mệt mỏi đặt chiếc cặp lên bàn làm việc, còn chưa bắt đầu một ngày làm việc mà cô mệt sắp chết rồi. 

Giang Sách cười nói: “Bây giờ em đã là một người nổi tiếng rồi, ai nhìn thấy cũng phải gọi một tiếng phó tổng giám đốc Đinh. 

Đinh Mộng Nghiêu trợn mắt nhìn anh: “Em mệt sắp chết rồi, thế mà anh còn giễu cợt em à” 

Khi hai người đang trò chuyện thì có tiếng gõ cửa. 

“Mời vào” 

Cánh cửa mở ra, cô thư ký bước vào đưa cho Đinh Mộng Nghiện một bản kế hoạch. 

“Phó tổng giám đốc Đinh, đây là bản kế hoạch cải tạo tiểu khu Đế Hào mà chủ tịch đã gấp rút đề ra trong đêm. Đồng thời, mọi thứ về khu quy hoạch nghĩa trang đều được viết rất rõ ràng trong đó.” 

“Được, tôi biết rồi” 

Cô thư ký quay lưng bước đi. 

Đinh Mộng Nghiên quơ quơ bản kế hoạch trong tay và mỉm cười hỏi: “Anh định cảm ơn em như thế nào đây?” 

Giang Sách hằng giọng, nghĩ ngợi rồi nói: “Không nói chơi, tối nay anh sẽ nấu cho em một bữa tối thịnh soạn. Em muốn ăn gì cũng được, thế nào?” 

Đinh Mộng Nghiên hài lòng gật đầu: “Ừm, cũng được đấy.” 

Cô nói xong bèn mở bản kế hoạch ra đọc từng trang, lúc đầu còn mang theo ý cười, nhưng càng đọc càng thấy không đúng, biểu cảm trên gương mặt cũng dần dần thay đổi. 

Lông mày của cô nhíu lại, tốc độ đọc càng ngày càng nhanh, hô hấp cũng trở nên gấp gáp. 

“Không đúng, không đúng, không đúng” 

Đọc truyện chữ Full