DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 384

 

Nói mới nhớ, từ đầu đến cuối, Tây Môn Tuấn vẫn không biết Giang Sách ở Tây Cảnh giữ chức vụ gì. 

Từ đầu đến cuối, anh ta đều tưởng rằng Giang Sách chỉ là một tên lính quèn, cùng lắm thì là một tiểu đội trưởng, bởi vì nếu như lãnh đạo lớn quay về không thể nào không có bất kỳ sự hoan nghênh nào cả. 

Nhưng thực tế thật sự giống như những gì anh ta nghĩ sao? 

Tây Môn Tuấn bắt đầu cảm thấy sợ hãi. 

“Giang Sách, anh, chắc anh không phải là..” 

Anh ta không dám cũng không muốn tin sự thật này. 

Giang Sách khẽ cười nói: “Xem ra anh đã đoán ra tôi là ai rồi.” 

Tây Môn Tuấn hít sâu một hơi: “Anh là người tổng phụ trách ba khu thống nhất vừa mới được điều chuyển đến không lâu ở khu Giang Nam ư?” 

Mọi người đều yên lặng. 

Giang Sách không nói câu nào. 

Không nói, đồng nghĩa với ngầm thừa nhận. 

“Ha ha, ha ha ha!” 

Tây Môn Tuấn đột nhiên cười như điện: “Người tổng phụ trách ư? Thế mà anh lại là người tổng phụ trách à?” 

“Nực cười quá, chúng tôi đấu với anh lâu như vậy, vậy mà ngay cả thân phận thật sự của anh là gì cũng không biết.” 

Anh ta cúi đầu: “Người chúng tôi hại chết lại là em trai ruột của tổng phụ trách. Doanh nghiệp Thiên Đỉnh Tôn Vĩnh Trinh tiêu đời, bọn họ đều tiêu đời rồi, hoàn toàn không có khả năng thẳng.” 

Với thân phận của Giang Sách, giết chết bọn họ dễ dàng như bóp chết một con kiến vậy. 

Bây giờ Tây Môn Tuấn mới nhận ra cái gì gọi là biết rõ là chết, phản kháng vô ích. 

Thật ra anh ta nên nghĩ đến từ lâu, từng lần thất bại liên tiếp, nhiều đàn em như vậy, bao nhiêu người trong cục thành phố đều đến giúp đỡ Giang Sách, sao mà Giang Sách có thể chỉ là một kẻ bình thường cho được? 

Nhưng bây giờ biết được đã quá muộn màng. 

Tây Môn Tuấn lòng như tro tàn, cảm thấy bản thân như một con thuyền nhỏ, còn Giang Sách giống như đại dương mênh mông, sẽ nuốt lấy anh ta bất kì lúc nào. 

sức mạnh quá to lớn vượt trội. 

Giang Sách bình thản nói: “Bây giờ anh hãy nói ra toàn bộ tất cả những gì anh biết cho tôi. Đây là cách duy nhất để anh có thể giữ được mạng sống của mình” 

Phòng tuyến tâm lý của Tây Môn Tuấn bị đánh sập hoàn toàn, Giang Sách hỏi gì anh ta đáp ấy. 

Chỉ trong nửa giờ ngắn ngủi, anh ta đã nói ra hết sạch tất cả những gì mình biết, trong đó bao gồm cả việc vì sao Tôn Tại Ngôn lại giúp Tôn Vĩnh Trinh làm chuyện này. 

Giang Sách ngồi trầm lặng, trong ánh mắt lóe lên một tia hưng phấn. 

Là một người đi theo Giang Sách đã lâu, Mộc Dương Nhất đương nhiên hiểu rõ tính cách của Giang Sách, anh ấy cười nói với Giang Sách: “Đại ca, anh lại muốn thu người giỏi rồi phải không?” 

Giang Sách họ một tiếng, không nói gì. 

Mộc Dương Nhất nói tiếp: “Đại ca, giờ em đi sắp xếp người tìm cô gái tên là Tiểu Điệp kia liền. Có Tiểu Điệp rồi, Tôn Tại Ngôn sẽ không giúp Tôn Vĩnh Trinh làm việc nữa, anh cũng có thể thu người về dưới trướng, một mũi tên trúng hai đích” 

Giang Sách trầm ngâm một lát. 

“Cho người đi tìm Tiểu Điệp cũng được, nhưng đừng lấy việc này làm điều kiện, làm thế thì tôi khác gì Tôn Vĩnh Trinh đâu?” 

Mộc Dương nhất hỏi: “Thế đại ca định làm thế nào ạ?” 

Khóe miệng Giang Sách hơi nhếch lên: “Em có biết chuyện Gia Cát Lượng thu phục Khương Duy trong Tam Quốc Diễn Nghĩa không?” 

Mộc Dương Nhất xấu hổ đỏ bừng mặt. 

Một tên đi lính thô thiển như anh ấy thật sự là chưa đọc được mấy quyển sách. 

Giang Sách đưa mắt nhìn anh ấy một cái: “Rảnh rỗi chăm đọc sách vào, đừng có suốt ngày chỉ biết uống rượu đánh nhau. Gia Cát Lượng biết Khương Duy có tài nên lập kể đánh bại Khương Duy cho anh ta tâm phục khẩu phục đi theo Gia Cát Lượng, trở thành trụ cột sau này của nhà Thục Hán” 

“Tôn Tại Ngôn là nhân tài, nhưng tuyệt đối không thể lợi dụng Tiểu Điệp làm con tin để ép cậu ta đến, làm vậy bẩn quá.” 

“Chuyện anh muốn làm là khiến cậu ta hoàn toàn chịu thua, để cậu ta cam tâm tình nguyện về làm việc dưới trướng mình!” 

Mộc Dương Nhất gật đầu: “Thuộc hạ đã rõ.” 

“Được rồi, các cậu có thể lui xuống rồi.” 

“Vâng.” 

Đọc truyện chữ Full