DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 273 Trông cực kỳ buồn nôn. 

Thấy tình trạng của ba đã ổn định trở lại, vẻ thống khổ trên mặt cũng giảm bớt, mặt mày hồng hào hơn, Tân Uẩn cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. 

"Cảm ơn anh Thạch." 

"Đừng khách sáo, đây chỉ là bước ban đầu, kế tiếp tôi còn phải...” 

Không đợi anh ta nói hết cầu, Tân Tử Dân đột ngột hét lên, đau đớn lăn lộn trên giường. 

"Ba!" 

Tân Uẩn vội vàng chạy tới trông nom: “Ba, ba sao vậy, ba ơi?" 

Thời khắc tay cô ấy chạm vào người ba mình, Tân Uẩn cảm giác bản thân như đang đụng vào ấm nước đang sôi, nóng đến cực độ! 

Bệnh hàn đã được loại trừ những cơ thể ông ấy lại trở nên nóng bỏng lạ thường. 

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Tân Uẩn quay đầu, trừng mắt nhìn Thạch Văn Bỉnh, lớn tiếng chất vấn. 

"Tôi... tôi... tôi không biết." Thạch Văn Bình đổ mồ hôi ròng ròng, rõ ràng phương pháp anh ta dùng đã trị không biết bao nhiêu chứng hàn, nhưng lại chưa từng gặp phải căn bệnh nào quái dị như Tân Tử Dân. 

Tại sao vừa trị khỏi chứng hàn đã lại mọc lên một cái “chứng nóng” rồi? 

Da dẻ trên người Tân Tử Dân đỏ hết cả lên, tựa như vừa mới ngâm nước nóng xong vậy. Hơn nữa, trên tay, mặt, và cả đời cũng bắt đầu mọc lên nốt phát ban, cực kỳ ngứa. 

Tân Tử Dân vừa đau vừa ngứa, không nhịn được nên giơ tay gãi, vừa gãi, nốt phát ban lập tức bị vỡ, máu mủ chảy ra, trông cực kỳ buồn nôn. 

Thấy cảnh tượng này, Tân Uẩn vừa gấp cũng vừa bất lực. Cô ấy là bác sĩ, tất nhiên biết những chuyện đang xảy ra trước mắt có ý nghĩa gì. Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu nữa ba sẽ chết mất! 

Thạch Văn Bỉnh bó tay chịu trói, gấp đến độ chảy đầy mồ hôi. 

"Tại sao lại như vậy? Không thể nào có chuyện này được. Trước kia tôi cũng từng dùng cách này để chữa chứng hàn cơ mà, mọi chuyện đầu có thành ra như vậy, sao lại vậy chứ?" 

Cuối cùng Tân Uẩn cũng nhận ra không thể dựa vào Thạch Văn Bình được nữa. 

Cái tên lang băm này dám xem bệnh di truyền của nhà họ Tân với chứng cảm hàn thông thường là một loại. 

Nếu chỉ là cảm hàn thông thường, với năng lực của nhà họ Tân, tổ tiên của cô ấy có nhiều 

người tài giỏi như vậy, sao lại chẳng có ai nghĩ ra phương pháp trị tận gốc chứ? 

Nguyên nhân là vì chứng hàn của nhà họ Tân cực kỳ đặc biệt, cho nên trăm năm qua cả gia tộc vẫn luôn bó tay chịu trói. 

Tân Uẩn sốt ruột đến sắp khóc. Chợt, cô ấy nhớ lại lời Giang Sách đã nói: phương pháp này của anh chỉ có thể trị được triệu chứng bên ngoài. Thật ra, bệnh di truyền của nhà họ Tấn thuộc kiểu trong nóng ngoài lạnh, nếu anh dùng được vật có tính cực nóng, sẽ chỉ thúc đẩy bệnh tình ngày càng xấu hơn mà thôi. Đến lúc đó cơ thể người bệnh sẽ nóng như lửa đốt, có thể chết bất cứ lúc nào. 

Tình cảnh trước mắt không phải giống hệt những lời Giang Sách đã nói ư? 

Cô ấy cố gắng nhớ kỹ hơn, hình như Giang Sách từng nói, chương cuối cùng trong quyển “Bát quái khí châm” có ghi lại cách trị tận gốc căn bệnh di truyền của nhà họ Tân, đó là manh mối mà Tân Kỳ cố gắng hy sinh mình mới đổi lại được! 

Tuy rằng Tân Uẩn hận Tân Kỳ tới thấu xương, nhưng có hai điểm cô ấy không thể phủ nhận. 

Một là trong nhà họ Tân, không một ai sánh nổi với y thuật của Tân Kỳ, dù là ba cô ấy - Tân Tử Dân thì cũng không bì kịp. Tân Kỳ là bác sĩ thiên tài chân chính, là bóng lưng mà Tân Uẩn có cố gắng thế nào cũng không với tới nổi. 

Thứ hai, Tân Kỳ hiểu vô cùng rõ về căn bệnh di truyền của gia tộc. Tân Kỳ là một thành viên trong gia tộc, năm nào cũng phải chịu đựng sự tra tấn đến từ căn bệnh này, đương nhiên là sẽ hiểu rõ hơn người ngoài như Thạch Văn Bỉnh rồi. 

Y thuật cao siêu, hơn nữa còn hiểu rất sâu về bệnh tật. Nếu như trên thế giới này có người chữa khỏi tận gốc căn bệnh di truyền của nhà họ Tân, vậy đáp án chỉ có một: Tân Kỳ. 

Tuy rằng Tân Uẩn cực kỳ không muốn thừa nhận, nhưng đây chính là sự thật. 

Nhìn thấy ba đã sắp đi đời nhà ma, cô ấy không còn tâm trí để căm hận anh trai nữa. Mặc kệ những thứ lặt vặt ngổn ngang trong quá khứ, cô ấy hét lớn với người hầu: "Lập tức chuẩn bị xe, nhanh lên!". 

Đọc truyện chữ Full