DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 60 “Các người sợ thua thế cơ à?” 

Không có quá nhiều lời để nói, hết thảy đều đã không còn gói gọn trong ngôn từ, từ trong ánh mắt hai người có thể nhìn ra được nhớ nhung và chờ đợi của hai ngày qua. 

Hai người đi vào phòng họp của công ty. 

Chủ nhà Đinh Trọng dẫn theo các thành viên chủ chốt của công ty đã chờ đợi từ sớm. 

Đinh Phong Thành, Đinh Tử Ngọc, Đường Mạt và cả những người khác, thậm chí còn bố trí không ít người chặn hết các cửa ra, hôm nay chỉ cần Giang Sách dám đến, bọn họ không định sẽ thả cho anh đi. 

Bước vào phòng họp. 

Đinh Trọng không tập trung nhìn Giang Sách, dùng lời lẽ lạnh như băng mà hỏi: “Kỳ hạn hai ngày đã đến, Giang Sách, chuyện mà cậu đồng ý với tôi đã làm được chưa?” 

“Làm được rồi.” 

“Ồ? Vậy người đâu?” Đinh Trọng nhìn ngó hai bên: “Người đầu tư mà cậu kéo tới, còn có người của nhà họ Thường nữa, làm sao mà một người cũng không nhìn thấy?” 

Giang Sách nhìn đồng hồ: “Bây giờ là 9 giờ rưỡi, chúng ta hẹn gặp nhau lúc 10 giờ, nhanh thôi.” 

“Hừ! Cậu còn cố làm ra vẻ ở chỗ này của tôi?” 

Đinh Trọng lạnh lùng nói: “Giang Sách, cậu cho là tôi không biết sao? Hai ngày nay không biết cậu chạy đến nơi nào lêu lổng rồi, chuyện cá cược dù một chút cũng không quan tâm, tất cả đều ném cho một mình Mộng Nghiên.” 

“Mộng Nghiên, con bé vì cậu, ăn nói khép nép mà viết thư mời cho mười công ty lớn có trên danh sách.” 

“Kết quả là toàn bộ cự tuyệt, không có một ngoại lệ nào cả!” 

“Giang Sách, chuyện tới bây giờ cậu còn gì để giải thích nữa không? Chính 

mình trốn đi ăn nhậu chơi bời, để một người phụ nữ làm việc thay cậu, cậu cũng thật là có mặt mũi quá nhỉ?” 

Giang Sách nhíu mày, bình tĩnh hỏi: “Làm sao ông chắc chắn được thư mời bị từ chối?” 

Lúc này, Đường Mạt cười trả lời nói: “Là tôi phải người đi điều tra, sau khi mười bức thư mời được gửi đến tay các vị Chủ tịch Hội đồng quản trị, chưa đến ba phút đã bị trả về, không có bất cứ một công ty nào sẵn lòng tới đây. Mộng Nghiên còn hứa danh dự muốn chúng ta sáng sớm tới đây để chuẩn bị tham gia Hội nghị đầu tư, ha ha, những nhà đầu tư một người cũng không tới, xin hỏi hội nghị này làm sao bắt đầu đây?” 

Đinh Phong Thành, Đinh Tử Ngọc cùng với các thành viên của công ty rất thích thú nhìn Giang Sách, hy vọng thấy được các loại tâm trạng như lo lắng, sợ hãi, áy náy, xấu hổ từ trên gương mặt anh. 

Đáng tiếc, bọn họ thất vọng rồi. 

Giang Sách vẫn bình tĩnh như cũ, cũng thoáng mang theo ý chỉ trích: “Anh rể, theo tôi thấy, nhóm người mà anh phải đi điều tra này cũng không đáng tin cậy, lúc về nhớ sa thải hết đi.” 

“Mày!!!” 

Đường Mạt tức giận đến mức muốn chửi đổng lên, cuối cùng vẫn nhịn xuống, cười lạnh nói: “Đều đã tới tình trạng này rồi mà cậu còn ở đây có làm ra vẻ, Giang Sách, tôi nên nói cậu lâm nguy không sợ, hay là nên nói cậu có chết cũng không biết xấu hổ đây?” 

Đinh Phong Thành bổ sung nói: “Được thôi được thôi, tình hình mọi người đều thấy được rồi, chuyện mà Giang Sách đáp ứng một cái cũng không hoàn thành được. Dựa theo giao hẹn, cậu ta hẳn là lập tức ly hôn với em gái sau đó cút khỏi nhà họ Đinh, từ đây không được bước vào nhà họ Đinh chúng ta nửa bước.” 

Đinh Trọng gật đầu: “Giang Sách, nếu cậu vẫn là đàn ông thì tự mình chủ động đi xử lý thủ tục ly hôn, không cần tôi giúp cậu đâu, đúng chứ?” 

Giang Sách khẽ lắc đầu. 

“Tôi vừa mới nói, thời gian giao hẹn là 10 giờ, thời gian còn hơn hai mươi phút mà các người đều không muốn chờ nữa rồi sao?” 

“Các người sợ thua thế cơ à?” 

Đinh Trọng khinh thường nói: “Thua? Làm sao mà tôi lại thua? Chỉ là tôi không muốn lại lãng phí thời gian với cậu nữa. Được rồi, vì cậu vẫn muốn kiên trì, tôi lại cho cậu thời gian là nửa giờ nữa, để cậu chết một cách tâm phục khẩu phục. 10 giờ đúng nếu như một người cũng không tới, cậu chẳng những phải ly hôn với Mộng Nghiên, còn phải nếm thử mùi vị gia pháp của nhà họ Đinh chúng tôi!” 

“Được thôi.” 

Đọc truyện chữ Full