DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 3347: Bắc Minh Độc Kiếm 1

Bắc Minh Chiến Gian tự báo tên xong tiếp tục bảo:

- Tuy ta không phải người đảo Huyền Ly nhưng cực kỳ quan tâm vận mệnh Thiên Vũ giới. Nếu Vân minh chủ không có thù sâu nặng với Bắc Minh thế gia ta thì cần gì truy cùng đuổi tận?

Lý Vân Tiêu thở dài nói:

- Bắc Minh thế gia mấy lần muốn đẩy ta vào chỗ chết, hên bản thiếu gia mạng lớn mới thoát thân, cái này có tính là thù sâu không? Nhưng ta đã là minh chủ Thiên Vũ Minh thì có thể gác những ân oán cá nhân sang một bên, cùng chung đại nghiệp.

Bắc Minh Chiến Gian vỗ tay khen:

- Không uổng là người quân lâm thiên hạ, khí độ làm lão hủ khâm phục.

Lý Vân Tiêu nói:

- Nhưng có một điều kiện.

Bắc Minh Chiến Gian nói:

- Cứ nói đừng ngại, chỉ cần trong khả năng sẽ đồng ý ngay.

Bắc Minh Đoạn Quyết, Mục Hạc đứng một bên nghe sắc mặt càng khó coi. Hai người liếc nhau, thấy không cma lòng, căm hận từ mắt đối phương.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta muốn Thiên Ngoại Huyền Minh thạch.

Bắc Minh Chiến Gian giật mình kêu lên:

- Cái gì?!

Bắc Minh Chiến Gian xua tay từ chối:

- Tuyệt đối không được, điều kiện này rất khó xử, Vân minh chủ hãy đổi cái khác đi.

Lý Vân Tiêu lòng máy động hỏi:

- Tiền bối có biết lai lịch của Thiên Ngoại Huyền Minh thạch không?

Bắc Minh Chiến Gian nhíu mày nói:

- Đương nhiên, ngọc thạch này là thiên thạch thiên ngoại, Thiên Vũ giới chỉ có một cái, độc nhất vô nhị.

Lý Vân Tiêu nói:

- Bảo nó là thiên thạch thiên ngoại cũng đúng, nhưng tiền bối có biết hòn đá này đến từ Ma giới?

Lời thốt ra toàn trường giật mình.

Không chỉ Bắc Minh Đoạn Quyết, Mục Hạc, Hoa Thường, Ninh Khả Vân, Mạch cũng bất ngờ.

Ngươc lại Bắc Minh Chiến Gian cực kỳ bình tĩnh, mắt lóe tia giật mình rồi trở về bình tĩnh.

Bắc Minh Chiến Gian hừ lạnh một tiếng:

- Dù đúng thì sao? Nó vẫn là vật của Bắc Minh gia ta, chúng ta có quyền xử lý nó!

Lý Vân Tiêu nói:

- Nếu là vật bình thường thì thôi, dù là Nghê Hồng Thạch đến từ Ma giới thì bản thiếu gia cũng không muốn truy cứu. Nhưng ngọc thạch này liên quan đến truyền thừa, tu luyện của một đại gia tộc Ma giới, nếu rơi vào tay Ma tộc sẽ sinh ra tai nạn khó thể đánh giá. Vì vậy ta không thể không thu nó vào Thiên Vũ Minh để phòng ngừa hậu hoạn vô cùng!

Chợt một thanh âm lạnh lẽo vang lên sau lưng Bắc Minh Chiến Gian làm mọi người đứng tim:

- À Thánh Ma thế gia ở Băng vực?

Bắc Minh Chiến Gian rùng mình, vụt ngoái đầu lại:

- Đệ đệ bị bọn họ quấy rầy?

Một người đi ra từ sau lưng Bắc Minh Chiến Gian, ma khí trên người cuồn cuộn, nhìn liền biết là vũ giả ma tu, tạo nghệ không thấp, mắt lạnh băng, trên người có huyền khí âm lạnh đặc biệt của Bắc Minh thế gia.

Người này vừa xuất hiện thì tim Lý Vân Tiêu rớt cái bịch, đối phương cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Bắc Minh Đoạn Quyết, Mục Hạc biến sắc mặt, trán toát mồ hôi kạnh, cực kỳ sợ hãi.

Người đó nhìn Lý Vân Tiêu, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi từng gặp người Băng vực?

Lý Vân Tiêu vận chuyển Diệu Pháp Linh Mục, hắn nhìn chằm chằm người trước mắt, kinh kêu:

- Ngươi là . . . Ma tộc!

Người này phát ra ma nguyên cực mạnh, tuyệt đối không phải vũ giả ma tu bình thường, hơi thở mạnh hơn cả ma quân.

Ba người Hoa Thường nghe vậy hết hồn, tản ra bao vây người đó, đề phòng trước.

- Ha ha, Ma tộc sao? Có lẽ đi.

Người đó cười tự giễu:

- Tên của ngô là Bắc Minh Độc Kiếm.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc hỏi:

- Ngươi là người Bắc Minh thế gia? Vậy tại sao ma khí trên người của ngươi . . .

Bắc Minh Chiến Gian liếc Lý Vân Tiêu:

- Hắn là đệ đệ ruột của ta, sao có thể là người Ma tộc được?

Lý Vân Tiêu kinh ngạc kêu lên:

- Vậy thì tu vi ma công của các hạ thật là khoáng cổ tuyệt kim.

Bắc Minh Độc Kiếm mỉm cười nói:

- Không có gì lạ, bổn tọa ở trong Ma giới hơn sáu vạn năm

- Ma giới! Sáu vạn năm!?

Bốn người Lý Vân Tiêu giật mình không nói nên lời. Vẻ mặt Bắc Minh Đoạn Quyết, Mục Hạc tràn đầy khó tin. Bắc Minh thế gia thế hệ này sừng sững trên đỉnh đại lục chưa chắc được hơn sáu vạn năm, có thể thấy đó là chuyện thật lâu trước kia.

Có lẽ giữa đường nhiều lần trải qua tụt dốc và nổi lên, ba chìm bảy nổi. Bắc Minh Đoạn Quyết, Mục Hạc trừ giật mình ra càng nhiều là mừng thầm. Bắc Minh Độc Kiếm càng mạnh thì bọn họ càng an toàn.

Bắc Minh Chiến Gian gật đầu, trong mắt chất chứa hoài niệm:

- Ngày xưa hai huynh đệ chúng ta tu luyện đến hậu kỳ Chưởng Thiên cảnh, đã là đỉnh điểm dưới vòm trời này. Vì truy cầu cảnh giới càng cao, kéo dài tuổi thọ vô hạn nên chúng ta bắt đầu tìm không gian thất lạc. Cuối cùng quan niệm hai ta xung đột, ta đi Vĩnh Sinh chi giới, hắn thì tìm cách vào khe hở hai giới. Mấy năm nay ta cứ nghĩ hắn sớm chết rồi, không ngờ còn được gặp lại, thật khiến người thổn thức.

Lần đầu tiên Bắc Minh Đoạn Quyết nghe nói việc này, vội chắp tay thi lễ:

- Hai vị lão tổ tông trùng phùng thật là chuyện tốt trời ban, phải chấn hưng lại Bắc Minh thế gia ta.

Bắc Minh Chiến Gian hờ hững nhìn Bắc Minh Đoạn Quyết:

- Chúng ta sẽ không xen vào chuyện gia tộc nữa, dù sao hai ta không thuộc về thời đại này. Chúng ta truy cầu thực lực mạnh nhất, sinh mệnh vĩnh hằng bất tử. Chúng ta sẽ không tham gia chuyện trên đời.

Bắc Minh Đoạn Quyết hùa theo:

- Vâng, hai vị lão tổ tông lòng dạ cao xa, chúng ta không bao giờ bắt kịp được.

Trong bụng Bắc Minh Đoạn Quyết cười nhạt. Nếu Bắc Minh thế gia đi tới tận cùng, hai người các ngươi không đến mức khoanh tay đứng nhìn đi! Hiện tại Lý Vân Tiêu bức cung lại đây, thấy không, các ngươi đứng ra chống đây. Lòng vinh dự, sứ mệnh của thế gia đâu dễ xóa bỏ.

Bắc Minh Độc Kiếm phất tay với nhóm Lý Vân Tiêu:

- Các ngươi đi đi, đừng đến quấy rầy ta tu luyện. Ta không cần biết trước đó ngươi và Bắc Minh thế gia có ân oán gì nhưng hy vọng bắt đầu từ nay xóa bỏ hết, hãy ở chung thật tốt, đừng có tranh chấp nữa.

Lý Vân Tiêu trả lời:

- Xóa bỏ cũng được nhưng lúc trước ta có nêu một điều kiện, giờ thêm một cái nữa. Bắc Minh thế gia phải có trách nhiệm kháng ma.

Bắc Minh Độc Kiếm nhìn Lý Vân Tiêu chăm chú:

- Ta có thể thay Bắc Minh thế gia đồng ý điều kiện này của ngươi, nhưng điều kiện thứ nhất thì tuyệt đối không thể. Bổn tọa cố ý trở về từ Ma giới chính là vì Thiên Ngoại Huyền Minh thạch, sao có thể đưa cho ngươi được? Nực cười!

Bắc Minh Chiến Gian chắp tay nói:

- Vân minh chủ, việc này thật là xin lỗi. Chúng ta biết băn khoăn của minh chủ nhưng có huynh đệ ta ở thì ngọc thạch này tuyệt đối không rơi vào tay Ma tộc, minh chủ yên tâm đi.

Lý Vân Tiêu khó xử. Thực lực của huynh đệ Bắc Minh sâu không lường được, để bọn họ bảo quản Thiên Ngoại Huyền Minh thạch cũng tốt. Nhưng bá huynh đệ Băng vực càng mạnh hơn vài phần. Bị ba người kia cướp đi Huyền Minh thạch tu luyện ra Thánh Ma cảnh Ma tộc thì sẽ là tai nạn.

Bắc Minh Độc Kiếm thấy Lý Vân Tiêu im lặng thì xem nhẹ cười khẩy nói:

- Đại ca, nói nhiều với bầy nghé con này làm gì? Bọn họ thích làm gì thì tùy, nếu không biết điều thì tiễn chúng lên đường.

Đọc truyện chữ Full