DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 2173

Chương 2173:

Thương nhân chính là thương nhân, nhất là hạng như Cát Mễ, có thế lực lớn trong thế giới thứ ba, bọn họ sẽ càng là những người giỏi trong những người giỏi.

Trong thiên hạ không có gì là không gây lợi được, chỉ là lợi thế chưa đúng lúc, giao dịch cũng không đủ giá trị lớn mà thôi.

Cát Mễ nhìn PKT, biểu cảm bình tĩnh, không hề có chút ý sợ hãi nào cho một cao thủ. Biểu cảm bên ngoài của ông ta vô cùng lạnh nhạt, hệt như ông ta cũng là cao thủ tuyệt thế.

Tuy nhiên, năng lực của ông ta, là tiền!

PKT không nói gì cả. Đối với tiền tài, anh ta không hề hứng thú.

Nếu không, với thực lực của anh ta, tuyệt đối có thể mượn sức một nhóm người, tạo ra ra một đế quốc thương mại hùng vĩ.

Nhưng đó không phải thứ anh ta theo đuổi.

Anh ta chỉ muốn quyền phổ, thầm nghĩ phải tìm được nơi chỉ về sau quyền phổ. Về những chuyện khác, căn bản là anh ta không có chút hứng thú nào.

“Chúng ta là hợp tác, ngài Phương Ngân, theo như yêu cầu…’ Cát Mễ bảo: “Anh sẽ được cái anh muốn, tôi sẽ có cái tôi cần. Chúng ta được lẫn nhau, còn có thể trở thành bạn bè, đó là thu hoạch không nhỏ.”

“Anh có thể tin tưởng tôi, hơn nữa, tôi nghĩ chắc ngài Phương Ngân cũng rõ, tôi không dám lừa gạt anh.”

Ông ta cười, trong lời nói còn có một phần khen ngợi.

Trên thực tế là ý tưởng gì, trong lòng cả hai đều có đáp án.

Càng là người ở trên cao thì càng ranh mãnh, càng hiểu được tình hình thực tế của chính mình.

Phương Ngân cũng không phải tên ngốc.

Hợp tác thì hợp tác.

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Giao dịch, tất nhiên cũng chỉ là giao dịch.

Trước khi chưa đạt được mục đích của mình, trước khi chưa có được thứ mình muốn, Phương Ngân cũng không biểu lộ ra tâm tư của bản thân.

Nếu không, với ngữ khí nói chuyện ban nãy của Cát Mễ, hẳn là tội chết “Có thể.” Giọng nói Phương Ngân trầm thấp, không có lời nào dư thừa vô nghĩa: “Thứ tôi muốn, bây giờ ông tìm ngay cho tôi!”

“Không thành vấn đề.” Cát Mễ gật đầu.

Phương Ngân rời đi rồi, Cát Mễ tựa người vào ghế, ngắm nhìn chiếc nhẫn nằm trên ngón tay cái của chính mình, nhẹ nhàng vuốt ve.

Thứ này rất quý giá, ông ta đã mua được từ một hội đấu giá, nhưng giá của nó cũng không tính là cao. Vì lúc đó không có mấy người nhìn ra được sự đặc biệt của chiếc nhãn này.

“Cũng đều tìm nơi đó sao? Xem ra ông nội đã đoán đúng, đứng sau quyền phổ kia không đơn giản.”

Cát Mễ híp mắt, khẽ thở dài thườn thượt, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay: “Có cùng lai lịch với thứ này sao?”

Lúc Phương Ngân đến tìm ông ta, ông ta cũng không bất ngờ.

Với những người đến từ Phương Đông, nhất là những cao thủ như Phương Ngân, Cát Mễ vẫn luôn có một loại hứng thú nhất định, cũng có cảnh giác tương tự.

Ông ta đã sớm biết, sớm muộn gì cũng sẽ có người tìm được thế giới thứ ba. Vì ông ta biết, nhất định sẽ có người có hứng thú với quyên phổ phong cách cổ xưa kia.

Trong mắt ông ta từ từ hiện lên một loại ánh sáng, có một tia tham lam dần xuất hiện.

Đọc truyện chữ Full