DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 1989

Chương 1989:

“Nói”

A Phi đá cho người đàn ông này một cái: ‘Mày còn biết thêm gì nữa?”

“Ap”

Người đàn ông la to một tiếng, có chút sợ hãi nói: “Thứ gì tôi biết, tôi đã nói cho anh nghe hết rồi, tôi cũng… AI”

Gã còn chưa nói xong, A Phi đã đá thêm một cái nữa.

“Mày nói nhiều như thế, bảo tao phải nhớ hết thế nào? Lặp lại lần nữa!”

Người đàn ông không ra nước mắt.

Mẹ kiếp, còn có chút tính người nào không?

Gã không dám phản bác, thủ đoạn của A Phi, dù gã có chết cũng không muốn nếm lại thêm một lần nào nữa.

“Nhà họ Lý bỗng nhiên nội loạn. Đối với những gia tộc khác ở Đông Hàn mà nói, đây là một cơ hội tốt, thời cơ để vươn lên. Nhà họ Lý chỉ là một con cờ thôi…”

“Bọn họ muốn đoạt lấy sản nghiệp của nhà họ Lý, dù không thể lấy được thì cũng có được một phần, nhưng họ lại không dám trực tiếp ra tay chém giết, lạc đà gầy cũng vân lớn hơn ngựa!”

Hầu kết của người đàn ông trơn trượt, giọng điệu càng nói càng nhỏ.

“Vậy nên, bọn họ nghĩ xuống tay ở chỗ Lâm thị là chuyện dễ dàng hơn?”

Giang Ninh không kìm được mà có chút buồn cười.

Là anh khiêm tốn quá, hay là do Lâm thị nhìn qua thì dễ ăn hiếp lắm?

Những người này còn dám động tới Lâm thị!

“Bọn họ nghĩ là Lâm thị còn đang bồi dưỡng thế lực ở nước Vạn Hoa…”

Chẳng trách. Tải app truyệnhola nơi nhóm lên chính nhé!

Có rất nhiều tập đoàn ở nước ngoài cũng là tập đoàn có đầu tư, có thể sẽ có một số khu phát triển chính thôi, số tiền chính sẽ được đổ vào đó, nhất là đối với những xí nghiệp mới vươn lên, để họ nắm cổ quyền vào trong tay.

Đợi những xí nghiệp mới dần dân nổi lên rồi, họ vẫn bị những người này nắm trong tay như trước, vậy đó không chỉ đơn giản là năm trong tay, mà ý nghĩa trong đó càng lớn hơn!

Không ít người đều thích chơi cái thứ thủ đoạn này, nên bọn họ mới cho là Lâm thị là công ty mà nhà họ Lý lập ra ở Đông Hải.

Anh là chỉ nhánh của nhà họ Lý sao?

Giang Ninh khẽ híp mắt lại, nhìn chằm chăm người đàn ông kia: “Bọn họ định làm như thế nào, cậu có biết không?”

“Không biết.”

Người đàn ông lắc đầu.

“Vậy cậu không còn giá trị nữa.”

Nghe xong lời này, đùi người đàn ông rung lên. Ngay lập tức, có một luồng khí nóng ập tới khiến đùi anh ta cũng cảm thấy ấm áp!

Không còn giá trị… Vậy nghĩ là, phải chết đấy!

“Tôi biết! Tôi biết!”

Đọc truyện chữ Full