DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Lưu Pháp Sư
Chương 668: Tình ma Na Duy Kỳ

Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu.

Long Nhất thật lâu sau mới bình tĩnh trở lại. Hắn muốn cười thật to, trong khi đó tiểu quái vật lại co rúm trên mặt đất, khóc không ra nước mắt.

Nguyên lai do Long Nhất hóa trang thành ma tộc cùng địa phương mà tiểu quái vật bị bắt khiến hắn nghĩ Long Nhất là thuộc hạ của Tình ma Na Duy Kỳ.

Thiên ma vương thông qua đủ loại phương pháp đoán được bên trong vạn độc tùng lâm ẩn chứa đại lượng tinh thuần cực cao ma tinh quặng mỏ. Đã qua vô số lần thử tiến vào nhưng không một lần thành công. Độc chất ở vạn độc tùng lâm là thiên hạ chí độc. Cho dù là năng lượng phòng hộ tráo do Thiên ma vương bày ra cũng không duy trì được bao lâu. Hắn tuy đối với ma tinh thạch bên trong thèm nhỏ dãi nhưng không thể làm gì khác!

Mặt khác theo tiểu quái vật cho biết, từ thời viễn cổ Ma giới trí tuệ sinh vật không chỉ có ma nhân, còn có hơn mười loài trí tuệ sinh vật cùng tồn tại. Cũng giống như Thương Lan đại lục, từ lúc ma nhân quật khởi hình thành thôn lạc thành trấn, không ngừng khuếch trương lãnh thổ. Ma giới thổ địa có thể sinh tồn đều bị bọn họ cướp đi, hơn nữa ma nhân tàn nhẫn thị sát, trừ bỏ ma nhân bất luận là chủng tộc nào đều tiến hành diệt tộc. Tiểu quái vật này là biến chủng từ một trong những viễn cổ sinh vật. Tổ tiên bọn chúng bị ma nhân đuổi giết, dưới sự tuyệt vọng tiến vào vạn độc tùng lâm. Tại đây họ ngẫu nhiên phát hiện có một loại cây chỉ cần lấy chất lỏng của nó vẽ loạn lên người liền có thể miễn độc. Từ đó về sau bọn họ trở thành cư dân sinh sống tại vạn độc tùng lâm, nhiều thế hệ dần dần được sinh ra.

Lúc này, từ phương hướng Tình ma Na Duy Kỳ truyền đến một trận ba động. Long Nhất ánh mắt chợt lóe, triệu hoán Long Nhị về chế trụ tiểu quái vật, còn hắn nhanh chóng thu liễm khí tức chạy tới.

“Tình ma đại tướng quân có phân phó, trừ khi người tự thân đi ra, nếu không bất luận kẻ nào đều không được quấy rầy.” Một gã uy mãnh thân vệ ngăn ma tộc tiểu tướng lĩnh trước mặt, dù nói thế nào cũng không cho qua.

“Ta có khẩn cấp quân tình cần bẩm báo, làm trễ đại sự ngươi có mấy cái đầu đảm đương?” Ma tộc tiểu tướng lĩnh hổn hển hỏi.

Thân vệ hừ lạnh một tiếng: “Ta mặc kệ cái gì đại sự hay không đại sự. Ta chỉ nghe theo mệnh lệnh Tình ma Đại tướng quân, ngươi đừng làm chúng ta khó xử.”

“Buồn cười, ngay cả lệnh bài của Thiên ma vương bệ hạ ngươi cũng nhìn không biết sao? Hay là muốn cho Tình ma Đại tướng quân mang danh phản bội?” Ma tộc tiểu tướng lĩnh không muốn cùng thần vệ nói nhảm, trực tiếp lấy ra lệnh bài.

Khi Long Nhất tiềm phục chẳng phải đã có kẻ truyền tin tức một lần rồi sao? Như thế nào lại xuất hiện thêm một tên?

Lúc này, Long Nhất cảm ứng được bên cạnh vạn độc tùng lâm Tình ma Na Duy Kỳ mơ hồ có năng lượng ba động, lập tức liền ngưng thần trầm khí, lợi dụng hỗn độn thần lực hoàn mỹ dung hòa hết thảy. Một thân ảnh thoáng hiện, Tình ma Na Duy Kỳ đã đứng trước mặt ma tộc tiểu tướng lĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

« Huyết ma gọi ngươi tìm ta ? » Na Duy Kỳ lạnh nhạt hỏi. Đôi mắt câu tâm đoạt phách che dấu huyết tinh sát khí khiến tất cả mọi người không dám cùng nàng đối diện.

“Đúng vậy, Tình ma Đại tướng quân. Huyết ma Đại tướng quân có quân tình khẩn cấp, cho nên lệnh thuộc hạ hai người truyền tin.” Ma tộc tiểu tướng lĩnh đáp.

“Các ngươi hai người? Còn một người đâu?” Na Duy Kỳ hỏi.

“Hắn đi trước ta. Sau đó Huyết ma Đại tướng quân nhớ tới không có Thiên ma lệnh không gặp được tướng quân, nên lệnh ta mang Thiên ma lệnh đến.” Ma tộc tướng lĩnh đáp.

Na Duy Kỳ gật đầu, không quá để ý. Những ngày này hàng năm nàng đều lặng lẽ đứng ở đây, hạ lệnh vô luận là ai đến cũng không được quấy rầy nàng. Như vậy tên kia hẳn là bị ngăn trở từ trước.

Na Duy Kỳ tiếp nhận thủy tinh cầu, miệng niệm vài câu chú ngữ. Chợt thủy tinh cầu hiện lên quầng sáng.

“Thần tộc đại quân quả thật giảo hoạt. Chỉ bằng mười vạn đại quân dám ở ma giới cướp của giết người. Đó là cả sỉ nhục của ma giới.” Na Duy Kỳ nhàn nhạt nói. Một đại u mang nhập vào thủy tinh cầu, đưa cho ma tộc tiểu tướng lĩnh: “Ngươi cầm cái này đưa cho Huyết ma, nói bổn tướng đã hiểu. Tin tức cụ thể phong ấn trong thủy tinh cầu.”

Đợi đến khi ma tộc tiểu tướng lĩnh đi xa, Na Duy Kỳ khẽ nhíu mày, không biết nàng đang suy nghĩ điều gì.

Long Nhất nghe hai người đối thoại. Hắn nhíu mày, đồng thời trong lòng dâng lên từng trận hưng phấn. Nguyên bản hắn còn hảo tổn tâm trí không biết làm thế nào để Tình ma Na Duy Kỳ biết được kế hoạh mà không làm lòng nàng nghi ngờ. Hiện tại hết thảy đều bãi bình, buồn ngủ gặp chiếu manh, chỉ hai chữ, ‘sảng khoái’.

Cứ phối hợp đi, càng ăn ý càng tốt. Long Nhất thầm nghĩ.

-----------

Duy Nhĩ Bối Lạp dẫn mười vạn Phong thần quân đoàn ẩn nấp trong một phiến sâm lâm ma giới. Nàng trong trướng bồng mải lo nghiên cứu bản đồ ma giới, phân tích tòa thành trấn kế tiếp, nơi nào xuống tay cho thỏa đáng.

Phách thần long nhất hướng bắc bộ Tình ma Na Duy Kỳ lãnh địa xâm nhập. Vì phối hợp kế hoạch của hắn, Duy Nhĩ Bối Lạp chuyển hướng sát về bắc phương.

“Nếu có thể theo vạn độc tùng lâm xuất kỳ bất ý, toàn bộ bắc bộ chắc chắn bị phá hủy. Chỉ tiếc đây là một mảnh tuyệt đối thần ma cấm khu.” Duy Nhĩ Bối Lạp thất thần nhìn vạn độc tùng lâm trên bản đồ.

Lúc này, một cỗ hạo hãn khí tức hướng Duy Nhĩ Bối Lạp bay tới.

Duy Nhĩ Bối Lạp chẳng những không sợ mà còn lấy làm mừng. Nàng lập tức xoay người, nhưng phát hiện đó không phải là người nàng ngày đêm nghĩ đến mà là một tinh linh do linh vụ ngưng tụ thành.

“Duy Nhĩ Bối Lạp, thiếu gia của ta muốn ta nhắn cho ngươi một việc.” Linh vụ tinh linh nói. Hiện giờ Long Nhất tại thần giới chính là lãnh tụ, nó đương nhiên được hưởng hơi không ít. Bất quá hắn cũng không ngu ngốc. Đối với các thần tộc khác có thể trên cao nhìn xuống, vênh mặt hất hàm sai khiến. Nhưng thần tộc mỹ nữ cùng Long Nhất có thể tiếp xúc thì hắn vô cùng khách khí. Ai biết được mỹ nữ này tương lai có thể trở thành một vị thê tử của Long Nhất hay không?

“Nói đi.” Duy Nhĩ Bối Lạp gật đầu. Tuy nàng chưa nhìn qua linh vụ tinh linh xuất hiện trước mặt Long Nhất, nhưng từng nghe nói hắn có một nô bộc như vậy.

Linh vụ tinh linh đặt tay hắn lên tay Duy Nhĩ Bối Lạp. Tin tức Long Nhất muốn hắn nhắn giúp liền dũng mãnh tiến vào trong não bộ nàng. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành hắn cũng biến mất vô ảnh vô tung.

Duy Nhĩ Bối Lạp sắc mặt có chút khó coi. Nếu không phải âm soa dương thác, mười vạn Phong thần quân đoàn tướng sĩ đều phải phơi thây nơi ma giới. Không ngờ bọn chúng có thể huấn luyện ra ma thú quân đoàn. Bất quá, nàng sẽ khiến bọn chúng phải trả giá. Hừ, muốn đem thần tộc đại quân quân chủ lực toàn bộ nuốt hết, cũng cần phải có bổn sự rồi hẵng nói.

“Người đâu…” Duy Nhĩ Bối Lạp hướng bên ngoài trướng quát.

-----

Long Nhất dẫn theo tiểu quái vật tiến sâu vào vạn độc tùng lâm. Tuy hắn từng nghe nói qua vạn độc tùng lâm khủng bố như thế nào, nhưng đến khi tự thân trải nghiệm mới có thể hiểu hết. Hỗn độn thần lực bao phủ toàn thân hắn rung động từng chập, năng lượng tiêu hao với tốc độ kinh người. Trách không được ngay cả Thiên ma vương cũng không thể xâm nhập vào bên trong.

Long Nhất tính toán giá trị năng lượng tiêu hao. Nếu tiểu quái vật dám đùa giỡn ra dạng gì, hắn nhất định khiến cho nó sống không bằng chết.

“Tới rồi tới rồi. Chỉ cần vẽ chất lỏng thực vật này lên người, liền có thể đi lại tự nhiên trong vạn độc tùng lâm.” Tiểu quái vật chỉ vào một tiểu thụ nói.

“Ngươi không nhận sai chứ? Tiểu tử kia, ngươi nên biết rằng một khi nhận sai hậu quả rất nghiêm trọng.” Long Nhất lắc mạnh tiểu quái vật trong tay, uy hiếp.

“Không sai, tuyệt đối không nhận sai.” Tiểu quái vật sợ đến mức cả người phát run. Ánh mắt Long Nhất đảo qua khiến hắn rét lạnh từng cơn.

“Vậy thì tốt. Hiện tại ta còn có việc muốn ngươi hỗ trợ.” Long Nhất hắc hắc cười nói.

“Sự tình gì cứ việc nói. Chỉ cần ta có thể làm được nhất định làm ngay.” Tiểu quái vật vội vàng nói, sợ Long Nhất bóp nát yết hầu của hắn.

“Tộc nhân của ngươi ở nơi nào, nhân số bao nhiêu?” Long Nhất cười hỏi.

Tiểu quái vật rùng mình, liều mạng lắc đầu.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ không đả thương tộc nhân các ngươi. Bởi vì các ngươi ngàn vạn năm qua đều ở trong vạn độc tùng lâm, phương diện thu thập loại chất lỏng này phi thường thuần thục. Ta chỉ muốn các ngươi giúp việc này mà thôi. Hơn nữa ta cam đoan thù lao sẽ khiến các ngươi hài lòng.” Long Nhất xoa xoa ót tiểu quái vật, cười nói.

Tiểu quái vật nhãn châu vừa chuyển. Ma nhân này thực lực khủng bố, chỉ bằng năng lượng tráo hộ thể có thể kiên trì lâu như vậy. Hơn nữa vẻ mặt vẫn thoải mái. Tuy hắn luôn hù dọa mình, nhưng không biết làm thế nào lại trở nên tin tưởng lời nói của hắn.

“Ngươi sẽ cho tộc nhân chúng ta những gì?” Tiểu quái vật cẩn thận hỏi.

“Chỉ cần các ngươi giúp ta làm xong chuyện này, về sau tộc nhân của ngươi không cần phải sống trong vạn độc tùng lâm nữa. Các ngươi có thể tùy ý lựa chọn một lãnh thổ định cư. Thù lao này ngươi thấy thế nào?” Long Nhất hỏi.

Tiểu quái vật lập tức há to miệng. Ra khỏi vạn độc tùng lâm mà sống, là đời đời hy vọng của chủng tộc bọn hắn. Một cái thù lao như vậy không khỏi khiến hắn động tâm.

“Như thế nào? Không tin?” Long Nhất nhàn nhạt hỏi.

“Không, không phải. Nhưng còn bọn ma nhân…” Tiểu quái vật trong lòng không yên.

“Chỉ cần các ngươi giúp ta, về sau Ma giới là do ta định đoạt.” Long Nhất nói.

Tiểu quái vật ‘a’ một tiếng, lắp bắp nói: “Ngươi… ngươi muốn… muốn theo vạn độc tùng lâm tiến hành tập kích.”

“Ngươi quả nhiên thông minh. Còn bây giờ mang ta đi gặp tộc nhân của ngươi.” Long Nhất trói buộc tiểu quái vật sau đó mang hắn ném xuống đất. Huy chưởng thành nhận cắt phá bề mặt tiểu thụ. Nhất thời dịch thể lục nhạt chảy ra.

Một mảnh thịt thỏ nướng bị hắn quăng ra ngoài. Trong nháy mắt công phu liền bị ăn mòn thành một đống chất lỏng. Sau đó hắn lại mang một mảnh thịt thỏ khác được dùng chất lỏng vẽ lên rồi ném ra ngoài. Một lúc lâu sau vẫn hoàn hảo vô khuyết. Lúc này hắn mới thở phào một hơi, triệt hồi hỗn độn thần lực. Phải biết rằng trong vạn độc tùng lâm mỗi một giây đều tiêu hao năng lượng nhiều kinh người. Hắn bên ngoài thoạt nhìn thoải mái, kỳ thực trong lòng lo lắng không thôi.

Tộc nhân tiểu quái vật ở sâu bên trong vạn độc tùng lâm. Nơi này trừ bỏ sinh vật thiên hạ chí độc, mọi sinh vật khác đều không thể sinh tồn. Bên trong độc thú cũng không nhiều, do đó mới được gọi là sinh mệnh tuyệt đích cấm khu.

Càng vào sâu bên trong, ánh mắt Long Nhất mở càng lớn. Tiểu quái vật nói không sai, trên bề mặt vạn độc tùng lâm nơi nơi đều nhìn thấy tinh khiết cao đẳng quặng mỏ, thậm chí còn có một số loại hãn hữu. Nếu được đến một cái kho tàng lớn như vậy, có thế tạo ra không ít tinh nhuệ quân đoàn a !

Vượt qua một mảnh độc yên chướng, trước mắt Long Nhất trở nên sáng ngời. Nơi đây một mảnh trống trải đầy những căn mộc ốc. Rất nhiều sinh vật hình dạng như tiểu quái vật đi lại khắp nơi.

Long Nhất dẫn tiểu quái vật xâm nhập khiến cho tất cả tộc nhân hoảng sợ. Bọn họ tưởng rằng ma nhân bên ngoài đánh đến, đuổi tận giết tuyệt. Chủng tộc đã nhiều thế hệ sinh hoạt tại vạn độc tùng lâm, trừ bỏ tốc độ trên mặt đất cực nhanh cùng thân thể cường tráng, bọn họ vô pháp tu luyện công pháp khác. Bất quá tùng lâm là thiên đường của bọn họ. Chỉ cần thân ở tùng lâm, muốn bắt lấy bọn họ không phải khó khăn mà là phi thường khó khăn.

Trải qua tiểu quái vật một phen giải thích, tộc đàn đang rối loạn mới bình tĩnh trở lại. Sau nghỉ nghe Long Nhất có thể đưa bọn họ ra khỏi vạn độc tùng lâm trở về với cuộc sống của tổ tiên ngàn vạn năm trước, bọn họ trở nên vô cùng hưng phấn, dùng tối cao lễ tiết tiếp đãi.

Cùng chủng tộc một phen nói chuyện, Long Nhất được biết đây là Ngõa Luân tộc. Năm đó ở ma giới bọn họ cũng là một chủng tộc tiếng tăm lừng lẫy. Sau khi bị bản xứ ma nhân bức tiến vào vạn độc tùng lâm, tổ tiên tu luyện công pháp tiêu thất, lịch đại Ngõa Luân từ đó không còn hy vọng trở về cố thổ.

Lúc Long Nhất đề xuất muốn Ngõa Luân tộc thu thập chất dịch kháng độc cho trăm vạn quân sở dụng, lão tộc trưởng liền sảng khoái đáp ứng. Sau khi hắn rời đi, lão tộc trưởng tức khắc cử hành hiến tế đại điển. Hắn lão lệ tung hoành. Ngõa Luân tộc cuối cùng cũng nhìn thấy được hy vọng. Lịch đại tổ tiên hẳn sẽ mỉm cười chốn cửu tuyền.

Duy Nhĩ Bối Lạp xuất lĩnh mười vạn Phong thần quân đoàn đã tiến đến lãnh địa Tình ma Na Duy Kỳ. Nàng theo thường lệ tàn sát hàng loạt dân trong thành. Ma tộc bá tánh vừa nghe tin tức thần tộc đại quân công tới, mỗi người thu gom tài sản chạy nạn. Thậm chí ngay cả trung tâm thành thị nương tựa vào quyền lực của Tình ma Na Duy Kỳ cũng có ma tộc cư dân chạy đi. Thập thành trống trải. Đây đều là công lao của tam vị Đại tướng quân. Toàn bộ ma tộc cư dân oán hận ngút trời. Bọn họ hận nhất không phải Thần tộc đại quân, mà là trên đầu tam vị Đại tướng quân. Bọn họ cách mười năm đều dâng lên tài vật. Nhưng khi bọn họ gặp nguy hiểm thì nửa tấc đất cũng không động. Quả thật làm cho họ thất vọng đau khổ a.

“Còn nhẫn nhịn sao, để ta xem ngươi còn chịu được bao lâu.” Mỹ mâu Duy Nhĩ Bối Lạp hiện lên một tia sắc lạnh. Phàm chứng kiến sinh vật còn sống liền giết không tha.

Giờ đã là đêm khuya tại ma giới. Tình ma Na Duy Kỳ ngồi trên tướng quân tịch. Hai đoạn khải giáp của nàng luôn làm cho người ta phun máu mũi a. Trên ngực một mảng lớn tuyết trắng da thịt nhấp nhô, một đạo khe hở thật sâu khiến mọi người tâm thần lay động.

“Đại tướng tướng quân, Huyết ma tướng quân cùng Long quân…” Bên ngoài một tên ma tộc binh lính bẩm báo.

Na Duy Kỳ kiều thanh phân phó: « Người đâu, lấy lệnh bài của ta thông tri xuống, đêm nay chuẩn bị cấp tốc, sáng sớm mai xuất binh. »

“Thần tộc, để xem lúc này các ngươi có hay không đường sống.” Na Duy Kỳ nhãn mục đằng đằng sát khí, cùng u lệ chất phác trước kia như hai người khác biệt.

Lúc này, lưỡng danh thị nữ vô cùng xinh đẹp đi đến. Một người ôn nhu đặt tay lên vai Na Duy Kỳ, người khác quỳ xuống xoa bóp đôi chân nhỏ nhắn của nàng.

Na Duy Kỳ vẻ mặt hưởng thụ, nàng nâng cằm một thị nữ lên, sau đó hướng đến tiểu ngọc thố thị nữ du động. Thị nữ “uhm” một tiếng, xuân ý dạt dào, tinh tế bắt đầu hôn môi. Thị nữ phía sau hiểu ý bắt đầu thuần thục cởi khải giáp trên người Na Duy Kỳ. Cách một tầng sa y vuốt ve bộ ngực hùng vĩ.

Rất nhanh, bên trong chủ tớ ba người toàn thân xích lõa dây dưa cùng nhau. Tư thế đó, âm thanh đó thật khiến thần ma rung động.

Long Nhất chuyển thân. Thông qua khe hở nhìn thấy một màn mà há mồm trợn mắt. Đây là ảo giác hay là ta đang mơ? Không nghĩ tới Tình ma Na Duy Kỳ còn có loại ham mê này. Thật không hổ danh.

Theo vài tiếng rên rỉ cao vút, bên trong tam nữ như không còn chút sức lực hư nhược nằm xuống. Đặc biệt Tình ma Na Duy Kỳ, một thân tuyết bạch sa thịt trở nên ửng hồng sáng bóng. Hãn thấp tấn gian, thần tình xuân ý. Đôi mắt mị hoặc đến mê người.

Lúc này, đôi mắt Long Nhất hiện lên một tia nguy hiểm. Sau cơn hoan ái là thời điểm vô cùng thích hợp để giết nàng, ít nhất có thất phần nắm chắc. Nhưng sau khi nghĩ đến kế hoạch ngày mai, Long Nhất đành phải đem ý niệm hấp dẫn này áp chế (DG: Tiền dâm hậu sát). Ngày mai nếu Na Duy Kỳ không xuất hiện thì không thể phát binh. Như vậy kế hoạch của hắn không thể thực hiện. Dù sao mùa thu châu chấu cũng chẳng nhảy được bao nhiêu.

“Các hạ nếu xem đủ rồi thì mời vào.” Đang lúc Long Nhất định chạy đi, Na Duy Kỳ bên trong đột nhiên lười biếng mở miệng nói.

Long Nhất nheo mắt. Hắn thật xem nhẹ Tình ma Na Duy Kỳ. Trong lòng bắt đầu nhanh chóng nghĩ phương pháp thoát thân. Hắn thoải mái thiểm nhập vào bên trong, khiến hai gã thị nữ kinh hô không thôi.

Na Duy Kỳ vung tay lên. Một đạo ma nhận đem hai gã thị nữ mới vừa hầu hạ nàng trảm thành hai nửa. Tâm ngoan thủ lạt cỏ thể thấy được!

“Hai thị nữ mất tích kia là do ngươi giết.” Na Duy Kỳ chậm rãi nhìn Long Nhất ăn mặc theo phong cách ma tộc thản nhiên nói. Một bên chậm rãi cầm lấy một kiện áo choàng khoác lên người.

“Đúng vậy.” Long Nhất cười gật đầu. Trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Không biết độc phụ này có mục đích gì. Nếu muốn giết hắn, khi phát hiện hắn tồn tại đã hoàn toàn có thể điều đến ma tướng thực lực cao cường vây công. Lúc đó muốn thoát thân thật có chút khó khăn. Bất quá vạn độc tùng lâm gần trong gang tấc, hắn vẫn có khả năng rất lớn giữ được tính mạng.

“Xin hỏi các hạ là vị thần nào của thần giới?” Na Duy Kỳ hỏi.

“Đi không đổi danh, ở không đổi họ. Tại hạ là Phách thần Long Nhất. May mắn được diện kiến Tình ma, quả thật là nữ trung hào kiệt a.” Long Nhất hắc hắc cười nói. Hắn đem ma tộc ngụy trang biến mất, trở lại bộ dáng hiện có, tiến lên hai bước cầm lấy đôi tay nhỏ bé của Na Duy Kỳ.

Na Duy Kỳ bỏ tay Long Nhất ra, hờ hững dùng áo choàng cố gắng xoa xoa, như thể sở hắn truyền bệnh lây nhiễm.

“Ngươi có kế hoạch gì cứ nói. Ta có thể phối hợp ngươi.” Na Duy Kỳ ngữ xuất kinh nhân, khiến Long Nhất đương trường sửng sốt bất động.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full