DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Lưu Pháp Sư
Chương 86: TẬP HUNG PHÁ TRẬN

Vừa mới bước vào vùng biên của sâm lâm, họ liền nghe thấy vài tiếng vèo vèo, vài mũi tên bắn xuống ngay dưới chân. Sau đó, từ trong sâm lâm, đội tinh linh hộ vệ mười người bước ra. Những người này mặc trang phục màu xanh lục của tinh linh, hơn nữa đều là nữ tinh linh.

Long Nhất ngấm ngầmđảo mắt nhìn một lượt. Quả nhiên mọi người đều xinh đẹp phi thường, ngũ quan tinh tế, vóc dáng lả lướt, tuổi tầm trên dưới hai mươi, đang ở độ tuổi hoa tươi nổ rộ. Tuy vậy nếu đem so với tam nữ Lộ Thiến Á vẫn còn kém một chút. Xét cho cùng thì ba người bọn họ có thể nói là tuyệt sắc trên thế gian này, làm sao những tinh linh bình thường nơi đây có khả năng so sánh được.

Long Nhất lại lấy làm lạ, đội hộ vệ của tinh linh tộc thế nào toàn là mỹ nữ như vậy? Chẳng lẽ tinh linh tộc âm thịnh dương suy? Nam nhân tinh linh tộc chẳng phải mỗi người đều trái ôm phải ấp, một người đấu với mấy người?

Đang trong lúc Long Nhất nghĩ ngợi bậy bạ, Lộ Thiến Á lại mang theo vẻ mặt vui sướng nhẹ nhàng lướt qua, hưng phấn nói: “Ny Tạp, ta đã trở về.”

“Lộ Thiến Á công chúa.” Một tinh linh xinh đẹp trong đội hộ vệ kích động kêu lên một tiếng nhào ra, cùng Lộ Thiến Á nhập thành một, vui sướng vừa nhảy vừa reo, giống y như hai đứa con nít chưa lớn.

“Công chúa, tại sao người lần này đi lâu vậy? Nữ Vương bệ hạ lo lắng gần chết.” Thiếu nữ tinh linh Ny Tạp lo lắng nói.

“Ta không phải đã trở về rồi sao? Ngươi có biết không? Ta lần này đi ra ngoài trải qua rất nhiều rất nhiều sự việc rất lý thú và kích thích. Ta đang đợi kể cho ngươi nghe đây. Bây giờ ta giới thiệu vài vị bằng hữu với ngươi.” Lộ Thiến Á le lưỡi ra nói, tiện thể kéo Ny Tạp đi tới đến bên cạnh Long Nhất.

“Đây là Ny Tạp, tỷ muội rất tốt của ta. Ny Tạp, đây là những hảo bằng hữu mà ta giao kết ở bên ngoài: Long Nhất, Man Ngưu, Lãnh U U, và Vô Song.” Lộ Thiến Á chỉ vào mấy người Long Nhất nói một lượt.

“Chỉ là hảo bằng hữu thôi sao?” Long Nhất khẽ cười.

Cảm giác được ánh mắt kỳ quái của Ny Tạp, khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Thiến Á không kìm được đỏ lên. Nàng nguýt Long Nhất một cái, tim đập loạn xạ nhảy đến bên cạnh ôm láy cánh tay của hắn, đỏ mặt nói: “Long Nhất là phu quân của ta, rất anh tuấn phải không?”

“Phu quân? Công chúa người…” Ny Tạp há hốc miệng, vẻ mặt biểu lộ không dám tin. Nàng kéo Lộ Thiến Á qua một bên, nhẹ giọng nói: “Công chúa, tinh linh tộc chúng ta không thể cùng loài người thông hôn, nếu các trưởng lão biết được thì không xong đâu.”

“Ny Tạp, ta không quan tâm nhiều như thế đây. Ta yêu chàng, không có chàng ta chết mất. Dù sao ta bây giờ đã là người của chàng rồi, nương thân nhất định sẽ đồng ý.” Lộ Thiến Á nói với vẻ đáng thương.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Ny Tạp kinh hoàng nhìn Lộ Thiến Á, đúng là cả gan làm loạn. Tính cách tinh nghịch của công chúa cuối cùng đã gây ra chuyện, về sau cả tinh linh sâm lâm này sẽ náo loạn mất thôi.

“Rồi rồi. Nào, Ny Tạp. Trước tiên hãy đưa các bằng hữu của ta vào trong đã, để người khác chờ đợi lâu không tốt đâu.” Lộ Thiến Á lắc lắc cánh tay của Ny Tạp.

“Nhưng mà công chúa ơi, tinh linh Sâm Lâm không cho phép người ngoài tiến nhập.” Ny Tạp khó xử nói.

“Người ngoài cái gì, nam nhân của ta mà cũng là người ngoài sao? Ngươi cứ cho bọn họ vào đi. Nương thân thế nào để ta tự giải thích.” Lộ Thiến Á khẩn cầu nhìn Ny Tạp.

“Công chúa, không thể được đâu. Ngày Thánh tiết đang đến gần nên lúc này… như vậy đi, ta đi thông báo cho Nữ Vương bệ hạ. Chỉ khi người đồng ý mới có thể được phép.” Ny Tạp không dám tự mình cho phép những người này tiến vào. Tuy trông bọn họ có vẻ đều không phải người xấu, nhưng tri nhân tri diện bất tri tâm. Lộ Thiến Á công chúa chất phác như vậy, nói không chừng bị người lừa gạt rồi. Nghĩ đến đây, Ny Tạp nhìn về phía Long Nhất với ánh mắt không được dễ chịu lắm.

Lộ Thiến Á thấy thái độ kiên quyết của Ny Tạp, bất lực gật gật đầu.

Lộ Thiến Á đi đến bên cạnh Long Nhất khẽ thốt: “Long Nhất, thiếp xin lỗi.”

“Nha đầu ngốc, đây là quy củ của tinh linh tộc các nàng. Ta sao trách nàng được chứ?” Long Nhất cười xoa đầu Lộ Thiến Á.

Không lâu sau, một đợt năng lượng ba động cường đại từ không trung truyền tới. Long Nhất và Vô Song, Lãnh U U nhìn nhau, lông mày đều cau lại một chút. Có vẻ như tinh linh tộc đang bày đại trận. Xem ra ngoại trừ tinh linh Nữ Vương, các lão già đều đã xuất động.

“Chẳng phải đã đến lúc bái kiến nhạc mẫu rồi sao?” Long Nhất trong lòng có chút lo lắng.

Quang mang màu xanh nhạt liên tục chớp sáng, ánh mắt bất giác thoáng lên vẻ kinh ngạc ham thích, đi đầu là một nữ tinh linh khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, hoà nhã quý phái, xinh đẹp vô cùng. Chỉ thấy miệng nàng như nhuỵ hoa quỳnh, lông mày như núi xa xanh mướt, da thịt như tuyết. Trang phục hoa lệ của tinh linh làm nổi bật lên đường cong hình chữ S như ma quỷ, lộ ra trên mình vẻ thành thục mà những người vẫn còn là thời thiếu nữ như Lãnh U U không sánh được, giống như một quả đào chín mọng nước. Sau lưng nàng là bảy ông lão, bà lão râu dài da nhăn, chắc là trưởng lão của tinh linh tộc rồi.

“Nương?” Lộ Thiến Á vừa chạy đến vừa gọi.

Long Nhất bình tâm lại, trong lòng thầm thở dài. Ai dè nữ nhân này lại là Nữ Vương của tinh linh tộc, lại trẻ như vậy, hơn nữa còn đẹp đến điên đảo chúng sinh. Nếu mình mà ở chung trong thời gian dài không biết sẽ gây ra lỗi lầm nào không nhỉ? Tâm lý Long Nhất đang hồ tư loạn tưởng không thể tự chủ được.

Tinh linh Nữ Vương và Lộ Thiến Á đang nói chuyện rất khẽ. Chỉ quan sát thấy Lộ Thiến Á mặt ửng hồng không ngừng gật đầu, nhãn thần không biết hữu ý hay vô ý dừng ở nơi Long Nhất.

Tinh linh Nữ Vương đưa ánh mắt uy nghiêm nhìn qua bọn người Long Nhất, cuối cùng mục quang dừng lạit ại trên người hắn. Bỗng nhiên, đôi mắt xinh đẹp bạo xuất một đạo hàn quang, khí thế nghiêng trời lệch đất nhằm Long Nhất áp tới. Cỏ xanh trên mặt đất bị ép đến nằm rạp xuống.

Long Nhất mỉm cười khó hiểu, Ngạo Thiên Quyết vận chuyển trong kinh mạch toàn thân, không hề nhường nhịn chút nào quyết cùng tinh linh Nữ Vương đối mắt.

Trong mắt của tinh linh Nữ Vương thoáng qua một chút kinh dị, khí thế tăng mạnh. Man Ngưu bên cạnh Long Nhất bị bức lùi hai bước, nhưng Vô Song và Lãnh U U không động chút nào. Từ điều này có thể thấy thực lực của mấy người này có sự chênh lệch.

Mắt thấy tinh linh Nữ Vương vô lý ép người, Long Nhất không còn khách khí. Trên cái thế giới này không một ai có quyền vo tròn đập dẹt hắn được. Ý niệm chợt động, tinh thần lực ý thức hải ngưng tụ tại mi tâm, tạo thành dòng nhằm hướng tinh linh Nữ Vương đánh tới.

Rốt cuộc tinh thần lực của Long Nhất mạnh tới mức nào chỉ sợ hiện tại bản thân hắn cũng không rõ lắm. Tinh thần lực công kích làm bị thương chính là linh hồn nên hắn cũng không dám dùng hết sức. Chỉ thấy mặt tinh linh Nữ Vương trắng bệch không bình thường, run lên như không thể nhìn tiếp, lùi lại nửa bước nhỏ. Bảy đại trưởng lão tinh linh tộc sau lưng nàng ta lập tức nhận ra sự không ổn. Cả bảy người cùng gật đầu, khí thế vô hình từ trên người mãnh liệt ép về phía Long Nhất.

Tám đại cao thủ đỉnh cấp của tinh linh tộc cùng liên thủ thấy rõ rằng Long Nhất khó đối phó được. Hắn chỉ cảm thấy uy thế rộng lớn cuồn cuộng mãnh liệt như vũ trụ từ khắp nơi ép tới những muốn xé nát thân thể mình. Lục phủ ngũ tạng như bị lửa đốt đau đớn vô cùng, ngực lại như bị tảng đá vạn cân ép lên khiến hắn ngay cả hít thở cũng khó khăn. Nếu không phải là có Ngạo Thiên Quyết bảo vệ cơ thể, chỉ sợ hắn sớm đã biến thành một đống thịt vụn rồi.

“Tám đánh một, thực là mất mặt.” Vô Song và Lãnh U U mắng. Hai nàng chuẩn bị tiếp ứng.

“Không cần! Ta ứng phó được!”. Thanh âm của Long Nhất lúc này vang lên bên tai lưỡng nữ.

Thực ra đâu phải Long Nhất không muốn hai nàng trợ giúp, mà bởi sự áp chế do tinh thần lực của tinh linh Nữ Vương và bảy đại trưởng lão đã tạo ra một lốc xoáy tinh thần kỳ quái. Bây giờ ngoại lực vừa tiến vào chỉ sợ sẽ lập tức bị lốc xoáy nghiền thành bột vụn, không thua kém gì lốc xoáy tinh thần trong ý thức hải của Vô Song lúc phát bệnh.

Long Nhất như một chiếc thuyền con trên biển lớn, giữa những cơn sóng biển gầm thét nhào lên ập xuống, có thể bị nhận chìm bất cứ lức nào.

Lộ Thiến Á quan sát trận đánh giữa hai bên mà không thể giúp gì, nước mắt từ từ chảy xuống từng giọt. Hai bên đều là người thân thiết nhất, nàng phải làm sao đây? Mắt thấy biểu tình thống khổ của Long Nhất, tim nàng như vỡ tan thành từng mảnh. Nhưng nàng thực sự có thể làm gì hơn nữa đây, bởi vì khi tinh thần tương đấu thì không thể để bất cứ ngoại lực bên ngoài nào xâm nhập.

Long Nhất cố gắng bình ổn nội tức trong người, lửa giận trong lòng hắn lúc này thật đã bốc lên tới trời, không tưởng tượng được tinh linh tộc thiện lương lại hạ sát thủ với hắn.

Răng nghiến chặt, đột nhiên hắn lộ ra một nự cười quỷ dị. Tinh thần lực trong nháy mắt tản ra, hình thành hai đại trảo thủ chụp lên bộ ngực ngạo nhân của tinh linh Nữ Vương, đùa nghịch xoa đi nắn lại.

Bị tấn công ở nơi mẫn cảm, tinh linh Nữ Vương khẽ “a” một tiếng. Lốc xoáy tinh thần lực do tám người liên thủ tạo thành xuất hiện một khe hở. Long Nhất tận dụng thời cơ toàn lực đánh mạnh một đòn. Chỉ thấy tinh linh Nữ Vương cùng thất đại trưởng lão đồng loạt thối lui hai bước, sắc mặt trắng bệch.

Long Nhất nhìn tinh linh Nữ Vương cười khẩy, như chế nhạo lại như đang khiêu khích. Đột nhiên hắn ọc một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Vệt máu đọng lại bên khoé miệng vẫn giữ nét cười, vẽ nên một vẻ tà ác quỷ dị khó nói thành lời.

*Tập hung phá trận: “hung” là”ngực”.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full