DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Lưu Pháp Sư
Chương 59: Cuồng Lôi Thú

Long Nhất nhìn vào con cự đại ma thú điêu khổng lồ, đột nhiên cảm thấy có gì đó quen thuộc giống như đã từng thấy qua. Tuy nhiên lúc này hắn không thể nghĩ suy nhiều, phía sau truy binh tới gần. Long Nhất quay nhìn lại phía sau, lại nhìn con vật khổng lồ phía trước, đang nhe răng lao về phía trước, sau một khắc, ai biết phát sinh ra chuyện gì?

Sự thật chứng minh vận mệnh của Long Nhất vẫn tiếp tục. Một ánh sáng loé lên cận kề Long Nhất, ma thú này đã nhanh chóng bắt đầu khẩn trương tiêu trừ hoá thạch. Long Nhất điên cuồng hét lên một tiếng, cả người hoá thành một phiến hư ảnh từ trong ma thú yêu gian và thạch bích không là cùng một tuyến không gian lao ra. Đột nhiên, Long Nhất thấy trước mắt là một khoảng rộng rãi, không thể ước lượng được, vài đạo thiểm điện từ trên trời đánh vào thân trên của hắn. Long Nhất toàn thân đầy ma trướng, y phục ngay lập tức hoá thành bụi phấn, nhưng cả người hắn như một cương thi thẳng thắn quay ngược trở lại. Điện quang chạy tán loạn trên da một cách phấn khích.

- Nguyên lai chính là Cuồng Lôi thú cấp SS, ta nói có gì đó quen thuộc mà!

Nhãn châu của Long Nhất xoay tròn. Hiện tại toàn thân hắn chỉ duy nhất bộ phận này còn hoạt động. Cảm giác ma trướng này đang chầm chậm phát tán, một bộ phận điện lưu đang hành hạ nội thể bị phân giải bởi lôi điện ma pháp nguyên tố tiến nhập vào biển ý thức, nhưng một phận khác bị thân thể hấp thụ hoàn toàn.

Trong lòng Long Nhất đang kêu thầm may mắn. Thân thể của hắn không bị lôi điện đả thương, hôm nay trong thông đạo này nếu đổi lại siêu ma thú này không phải là Cuồng Lôi thú như đã nói, sợ rằng hắn đã lên thiên đường diện kiến Quang Minh thần rồi.

Qua một lúc không lâu, thân thể Long Nhất khôi phục lại tri giác. Hắn đứng dậy và vận động tứ chi một lần, thấy không có chuyện gì, chuyển thân qua phát hiện Cuồng Lôi thú đó từ cửa thông đạo từng bước từng bước đi đến hắn. Long Nhất từ không gian giới chỉ lấy ra một bộ y phục mặc vào, bí mật giới bị. Tuy lôi điện không có khả năng đả thương hắn nhưng cũng có thể làm hắn mất đi năng lực phản kháng. Nếu con vật này ngẫu nhiên phóng cuồng điện vào, sau đó dùng thân thể khổng lồ đè lên một cái, thì thân mình có thể biến thành một năm đen tối của Thương Lan Đại Lục, vì phiền muộn mà chết.

Long Nhất không triệu hồi Long Nhị ra, bởi vì hắn biết không có một điểm hữu dụng. Siêu cấp khô lâu miễn dịch đối với hắc ám ma pháp, nhưng đối ma pháp khác thì không thể. Hơn nữa đối diện với siêu ma thú cấp SS, triệu hồi ra cũng lập tức cùng biến thành một đôi khô lâu.

Long Nhất nhìn về hướng Cuồng Lôi thú, phát hiện trong ánh mắt của nó không có địch ý, ngược lại khuôn mặt rất thân thiết. Long Nhất lúc này từ từ ước lượng siêu ma thủ cấp SS phủng bố theo trong thư thượng miêu tả. Chỉ thấy toàn thân nó lông tóc màu bạc, tứ chi thô lớn, đuôi ngắn, trên đầu thú là một cái sừng dài màu bạc, trên mặt có khắc những hoa văn lấp lánh, nhìn lại tịnh không có gì đáng sợ, ngược lại còn có điểm khả ái. Lúc này, Cuồng Lôi thú đã đi đến bên mình Long Nhất. Nó dùng chóp mũi ngẫu nhiên ngửi mùi trên thân của Long Nhất. Trên thân của hắn Cuồng Lôi thú cảm thụ một loại khí tức lôi điện cường đại phi thường, do vậy Cuồng Lôi thú cảm thấy thân thiết phi thường. Nó dùng lông mềm mại trên khuôn mặt lớn cọ cọ lên người Long Nhất, đột nhiên lại hống lên một tiếng nhẹ sau đó thân thể khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một con chó màu bạc rất khả ái. Cái sừng bạc trên đầu cũng thu vào nội thể.

Long Nhất yên lặng ngây ngốc. Thượng thư có thể không có nói cuồng lôi thú biến thân, hơn nữa lại là biến thành nhỏ trông rất khả ái. Vào lúc này, Long Nhất nhìn qua cửa thông đạo thấy hơn một trăm người truy sát hắn. Kỳ quái là bọn họ tịnh không có tiến lại, hoàn toàn chỉ đứng lại ở cửa thông đạo.

Lúc này Long Nhất có cảm giác có gì đó không hợp lý. Chức nghiệp của những người này mặc dù là đã tiêu trừ trạng thái hoá thạch, nhưng mỗi khuôn mặt đều có biều tình ngần ngại, dường như căn bản không có linh hồn vậy. Nhưng điều này chính là vì vây quanh bên cạnh chân hắn là Cuồng Lôi thú hiển nhiên khác biệt. Điệu bộ biểu tình của nó phong phú chứng minh được rằng nó có một linh hồn hoàn chỉnh.

Long Nhất bồng Cuồng Lôi thú đã thu nhỏ lên, nhìn thẳng vào ánh mắt trong veo của nó, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Thư thượng nói Cuồng Lôi thú tính tình tàn bạo, hiện tại lại không nhận thấy có điểm nào như thế. Cuồng Lôi thú nhìn Long Nhất đang bồng nó, thân mật dùng đầu lưỡi liếm bàn tay của hắn.

Có thể chỉ là vào lúc này, Cuồng Lôi thú đột nhiên dùng răng sắt nhọn cắn vào bàn tay của Long Nhất. Long Nhất nổi giận muốn ném nó xuống. Nhưng tiếp theo lại có hiện tượng quỷ dị làm hắn ngừng lại. Chỉ thấy tại vết thương ở bàn tay một tiên huyết quỷ dị chảy ra, ánh sáng màu huyết hồng phát tán giữa không trung, đột nhiên phân ra hai phần riêng biệt một tự hoà nhập vào mi tâm Cuồng Lôi thú, một vào chính hắn. Đồng thời, Long Nhất cảm giác thấy mình và Cuồng Lôi thú cảm giác sản sinh ra một loại huyết mạch tương liên với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

- Huyết khế (khế ước bằng máu), làm sao có khả năng này?

Long Nhất thì thầm nói. Một ma thú trong truyền thuyết thình lình gặp khế ước ma pháp, hơn nữa là huyết khế tối cao. Long Nhất trong thư thượng đã xem qua có mơ hồ ký tải khế ước ma pháp, lại nói trước đó rất lâu ma pháp sư tại Thương Lan Đại Lục cơ bản gặp khế ước ma pháp. Bọn họ lợi dụng một chủng loại ma pháp phóng ra khế ước ma pháp có thể cưỡng chế ma thú để trở thành ma thú chiến đấu yêu quý của bọn họ. Thậm chí có thể đối với chủng tộc nào khác cũng phóng ra các loại khế ước ma pháp, điều này hiện tại thì có thể tưởng tượng được, đáng tiết là cuối cùng không biết vì sao loại khế ước ma pháp này lại biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Long Nhất cảm thụ một hồi, không thấy có cảm giác biến hoá gì. Do muốn thí nghiệm lần nữa, trong lòng hắn ra lệnh cho cuồng lôi thú công kích những người ở cửa thông đạo. Chỉ thấy Cuồng Lôi thú từ trong tay Long Nhất nhảy xuống, thân thể lập tức bành trướng. Một màn lưới điện dày đặc bao bọc những nguời ở cửa thông đạo, trừ vài người lui ra, những người khác toàn bộ bị lưới điện dày đặc bao phủ tại chỗ. Hơn nữa làm Long Nhất kinh hãi là màn lưới điện không giống như Lôi điện thuật đánh xuống là biến mất, nó luôn tồn tại để phát huy uy lực của nó. Nhìn sang những người bị bao phủ đứng yên đã biến thành một cột than đen. Điều này làm kiến thức của Long Nhất biết tới một loại dùng pháp của Điện hệ ma pháp.

Cuồng Lôi thú chính là đang đợi những người may mắn còn sống gục xuống. Trong lòng Long Nhất phát xuất mệnh lệnh ngăn cản nó. Long Nhất kêu một tiếng kỳ lạ bồng Cuồng Lôi thu đã thu nhỏ lên giảm bớt day dứt mãnh liệt. Hắn đắc ý muốn hống lên một tiếng. Nguyên lai vận khí của hắn cũng tịnh không tệ. Sau khi có được siêu ma thú cấp SS lại cộng thêm mười tám cái siêu cấp khô lâu này, trong ánh sáng thì dùng cuồng lôi thú, trong bóng tối thì sử dụng siêu cấp khô lâu. Trong thế giới này, đi đâu mà không được. Cái gì là Đại ma đạo sư với Kiếm thánh chứ, cứ đánh cho bọn họ cùng một dạng lăn quay.

Sau khi hưng phấn, Long Nhất bắt đầu ước lượng cái khoảnh rộng này là đại sảnh của một gian phòng. Không gian của phòng này thoáng đãng, không có lấy một vật phẩm nào. Trên bức tường bốn bên và viên đình treo đồ văn. Tất cả trên đó khắc đầy quỷ hoạ. Long Nhất cẩn thận nghiên cứu một hồi, phát hiện thấy có một điểm bất đồng.

Cái đại sảnh này trừ có một cái cửa thông đạo ngoài ra không còn cái cửa nào khác. Nhưng không thể ẩn dấu một không gian trong phòng do Cuồng Lôi thú thủ hộ. Long Nhất khổ sở suy nghĩ và bắt đầu di chuyển vòng quanh trong đại sảnh. Hắn tin rằng ở đây nhất định có cơ quan và có cái nào không bị hắn khám phá.

Đi được khoảng hai mươi vòng, Long Nhất vẫn không tìm được manh mối nào trên các bức tường. Hắn vốn nghĩ tập trung tinh thần nhìn vào đồ văn này thể nào của có việc xảy ra, kết quả không phát hiện cái gì cả mà ngược lại còn làm nhức đầu nhức óc.

Nhớ đến Lãnh U U cũng đang đau khổ đợi ngoài hàn đàm, Long Nhất càng thêm khẩn trương. Niềm hân hoan sau khi thu được Cuồng Lôi thú cũng sớm biến mất, thay vào đó là tâm sự nặng nề.

“Chẳng lẽ ông trời quên Long Nhất ta rồi?”

Long Nhất lẩm bẩm đi tới trung tâm đại sảnh, duỗi tứ chi tơ hơ bất nhã nằm trên mặt đất, trầm tư nhìn chăm chú lên đỉnh vòm mái rồi chìm vào trong sự im lặng

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full