DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Sở Bắc
Chương 204

Chương 204

Nghe thấy vậy, Chu Minh Hạo trầm mặc.

Ông ta cau mày, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng!

Lời Lưu Tông Tín nói cũng có lý, nhưng nếu ông ta dễ dàng thoả hiệp như vậy thì sao mai này thị uy ở thành phố được nữa.

Rồi làm sao mà quản lý một nơi rộng lớn như Tân Hải được?

Lưu Tông Tín không vội, mà ngồi thư thái dựa vào sofa.

Chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên, thấy là con trai mình gọi tới, Lưu Tông Tín nhếch mép cười.

“Tôi nghe điện thoại đã, chủ tịch Chu cứ từ từ mà nghĩ, nhớ phải nghĩ cho kỹ vào!”

“Con à, sao rồi? Xử lý được mảnh đất ấy chưa?”

Lưu Tông Tín bắt chéo chân với vẻ dương dương đắc ý!

Ông ta dám ngả bài với Chu Minh Hạo thế này đương nhiên phải có lý do.

Lấy được núi Thiên Linh là bước đầu tiên.

“Bố, đang có chút chuyện ở đây ạ!”

Giọng nói có vẻ đau khổ của con mình vang lên trong điện thoại khiến Lưu Tông Tín phải nhíu mày.

“Có chuyện gì thế? Có mỗi chút việc còn con cũng không giải quyết được mà còn dám gọi cho bố à?”

Lưu Tông Tín gào lên như vậy khiến Lưu Phong ở đầu dây bên kia suýt bật khóc.

“Bố, chuyện này không thể trách con được, lẽ ra mọi thứ ổn thoả hết rồi, ai ngờ giữa chừng lại có một thằng mù với một con dở xuất hiện. Chúng nó chẳng những đánh con, mà còn bắt bố phải đến đây dập đầu xin lỗi chúng nó trong vòng nửa tiếng nữa”.

“Con nói gì? Lẽ nào nó không biết địa vị của nhà họ Lưu mình sao?”

Lưu Tông Tín trợn mắt, gương mặt thoáng chốc sa sầm.

Dám bắt ông ta dập đầu xin lỗi, thằng ranh đó chán sống rồi đúng không?

“Bố ơi, con nói rồi mà chúng nó không nghe. Bọn nó vẫn bảo nửa tiếng nữa bố không đến là chúng nó diệt nhà mình luôn!”

“Bố mau đến đây đi, không chúng nó đánh con chết mất! À, tốt nhất gọi thêm ông Mạc đi cùng, đứa con gái kia giỏi võ lắm ạ”.

Lưu Phong khóc lóc van nài.

Một là hắn làm vậy để cho Sở Nam và Thanh Vũ xem.

Hai thì đương nhiên để bố hắn mau tới đây.

Chỉ cần bố hắn và ông Mạc đến đây thì hắn cho thể trả lại nỗi nhục vừa rồi gấp nhiều lần.

“Được rồi, bố phải làm gì không cần anh dạy! Có mỗi thằng mù với đứa con gái mà cũng không đánh lại được, vô tích sự!”

Lưu Tông Tín lập tức ngắt lời Lưu Phong đang gào khóc.

Ông ta cứ ngỡ giành được chắc núi Thiên Linh về tay rồi.

Nhưng bên kia mà xảy ra chuyện thì kế hoạch của ông ta đã thất bại một nửa.

Núi Thiên Linh.

Ngắt máy xong, mặt Lưu Phong càng có vẻ nhăn nhó hơn.

Đọc truyện chữ Full