DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Sở Bắc
Chương 21

Chương 21

“Sở Bắc, anh đừng nói nữa”.

Lạc Tuyết vội vàng kéo gấu áo Sở Bắc, sợ anh lại nói sai nữa.

Trong lòng thì lại càng bất lực hơn.

Còn về Chu Cầm, bà ta đã trốn vào sau đám người từ lâu.

Dáng vẻ đó dường như chỉ sợ Sở Bắc liên lụy đến mình.

Mà tiếp sau đó, ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn vào ba người Chu Minh Hạo, Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn.

Họ đều rất tò mò trước sự khiêu khích thế này thì ba nhân vật hàng đầu Tân Hải sẽ có phản ứng thế nào.

Quả nhiên, ngay sau đó chỉ thấy ba người đồng thời đứng dậy, sắc mặt nghiêm túc, cùng đi về phía Sở Bắc.

Có điều, biểu cảm trên mặt lại khiến người ta không thể nhìn thấu được.

“Ha ha, ranh con, mày toi rồi! Dù mày có ba đầu sáu tay thì hôm nay cũng chắc chắn phải chết”.

Thấy cảnh này, La Vạn Sơn bỗng chốc vui mừng quá đỗi.

“Hừ, tên ngu ngốc dốt đặc cán mai, tự gây nghiệp không thể sống”.

Lạc Vinh Quang hừ lạnh một tiếng, bệ vệ xua tay.

“Sở Bắc, giờ tôi tuyên bố, hôn ước của cậu và Tiểu Mai chính thức hủy bỏ. Từ giờ về sau, cậu và nhà họ Lạc tôi không còn quan hệ gì nữa”.

Nói xong, nhìn về phía Lạc Tuyết với ánh mắt lạnh băng.

“Còn cô muốn tàn đời với cậu ta, hay nghe sự sắp xếp của gia tộc, cô tự liệu lấy đi”.

Giọng điệu Lạc Vinh Quang lạnh lẽo, không hề che giấu sự uy hiếp trong lời nói.

Nhìn hành động của Chu Minh Hạo và hai người còn lại rõ ràng là định hỏi tội Sở Bắc.

Đồng thời đắc tội ba ông lớn này, hôm nay Sở Bắc chắc chắn phải chết.

Không chỉ họ mà những người có mặt ở đây đều cho rằng như vậy.

Những người tai to mặt lớn đều rất sĩ diện.

Sở Bắc ăn nói hỗn hào trước mặt nhiều người thế này có khác gì muốn chết đâu?

“Phì, phì, thằng ranh này không những là kẻ mù mà đầu óc còn có vấn đề?”.

“Ai mà biết được, chắc là thanh niên vắt mũi chưa sạch”.

“Vốn dĩ còn khá thương hại cậu ta, giờ xem ra đúng là đáng đời”.

Không ít khách khứa thì thầm to nhỏ, ai cũng có suy nghĩ riêng.

Vốn chỉ là dự bữa tiệc cưới, không ngờ còn thấy được một màn kịch này.

“Ông, cháu, cháu…”.

Mắt Lạc Tuyết ửng đỏ, nhìn Lạc Vinh Quang, rồi lại nhìn Sở Bắc, trong lòng đấu tranh dữ dội.

Hai lựa chọn đều như thuốc độc với cô.

Chỉ có điều một cái là kịch độc, có tác dụng ngay tại chỗ.

Một cái thời gian khá dài, hành hạ cô từng chút một đến chết mà thôi.

Đặc biệt là một phụ nữ như cô có thể chịu nổi không?

Đọc truyện chữ Full