DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục
Chương 233: Địa huyệt ma chu ngàn năm (3 )

Trong giây lát, mọi người trong đầu đều trống rỗng, mặc dù Tiểu Vũ sẽ bị đâm xuyên qua ngực phải đã thế nhân diện ma chu còn có kịch độc mãnh liệt ai nào không biết chứ? Thân thể Tiểu Vũ bị chân nhện xuyên qua kèm theo cả kịch độc bá đạo của nhân diện ma chu, Tiểu Vũ căn bản không có hi vọng sống sót nữa.

Tất cả mọi việc đều phát sinh quá nhanh, mắt thường không thể theo dõi kịp thân thể Tiểu Vũ bị chân nhện đánh bay ra ngoài gần hai mươi thước, nhưng trong tay nàng lại gắt gao nắm chặt khỉ la tiên phẩm, dù có chuyên gì cũng không chịu buông ra.

Nhìn Tiểu Vũ bị đánh bay ra ngoài nhân diện ma chu có chút sửng sốt. Công kích trúng Tiểu Vũ là thành công nhưng nó lại không lấy được mùi thơm khỉ la tiên phẩm kia.

" Đi tìm chết đi."

Mập mạp chính là người ở gần nhất liền bộc phát, chiêu phượng hoàng lửa này cuối cùng cũng hoàn thành kịp, mang theo hoả quang rừng rực từ một bên toàn lực đánh lên người con nhân diện ma chu.

Cùng lúc đó, Liễu Nhị Long vừa tiếp được thân thể của Đại sư liền lập tức lao lên. Tiểu Vũ tại trong hiểm cảnh đã không quản thân mình đem Đại sư thoát li ra ngoài, chỉ với điểm này đã đủ làm cho Liễu Nhị Long đối với nàng tràn ngập cảm kích. Mắt thấy nàng bị trúng công kích của nhân diện ma chu căn bản không thể sống sót được, Liễu Nhị Long trở lên tức giận cực điểm.

Đồng thời tiếng long ngâm điên cuồng, nàng toàn thân hoả quang bốc lên tạo thành một con rồng lửa cực lớn, đuổi theo cách phượng hoàng lửa vài thước cùng nhằm vào thân thể của nhân diện ma chu mà cắn nuốt.

Con nhân diện ma chu sáu ngàn năm tu vi này đang bị vây bên trong rồng lửa khủng khiếp kia mà điên cuồng giãy dụa nhưng không thể nào thoát khỏi hấp lực to lớn của ngọn lửa được. Ngọn lửa đối với độc vật tự nhiên có tính khắc chế, bất luận là ngọn lửa của hoả phượng hoàng hay là hoả long của Liễu Nhị Long đều là những ngọn lửa cực mạnh, mà ngọn lửa của mập mạp lại có thêm thuộc tính phụ trợ mạnh. Đó là âm độc còn ngọn lửa của Liễu Nhị Long thì chỉ có một tính chất là bạo liệt. Dưới sức tàn phá của hai ngọn lửa này cùng lúc, cho dù là nhân diện ma chu với thân thể mạnh mẽ vậy mà trong nháy mắt đã không thể chịu được, toàn thân kịch liệt run rẩy.

Người thứ ba nhanh chóng lao đến không phải là Phất Lan Đức đang bay lượn mà chính là Đường Tam từ thiên không lao xuống. Mắt thấy Tiểu Vũ gặp nạn, Đường Tam ngay lập tức từ trên lưng lao thẳng xuống, Lam tâm thảo tại không trung miễn cưỡng ngưng tụ thành hình đôi cánh giúp thân thể hắn linh hoạt lao tới bên đó. Đáng tiếc là mọi việc xảy ra quá nhanh, cho dù Đường Tam đã dùng toàn lực nhưng vẫn không kịp ngăn cản nhân diện ma chu đánh trúng Tiểu Vũ.

Mắt thấy Tiểu Vũ thân thể bị xuyên thủng, tim Đường Tam tựa như hàn băng ngàn năm trong nháy mắt đông kết lại, trái tim tựa như ngừng đập thậm chí không cách nào hô hấp được. Mắt nhìn ngọn lửa phía dưới, trong mắt hắn tất cả hoàn toàn đình trệ rồi giống như chim bị trúng tên tầm thường rơi xuống.

" Mau tránh ra, có phải ngươi muốn chết không đấy?"

Liễu Nhị Long thất kinh.Sự bá đạo của hoả long của mình nàng quả thật rõ hơn ai hết, Đường Tam có Lam tâm thảo hoá thành phi dực vậy mà hắn cứ tựu như vậy rơi xuống. Đường Tam trong lòng Đại sư có vị trí thế nào ai cũng hiểu rõ, Liễu Nhị Long tự nhiên không muốn để hắn chết ở trong ngọn lửa của hoả long như vậy.

Chính là Đường Tam hiện giờ cái gì cũng không nghe thấy, vẫn như trước thân thể hướng người nhân diện ma chu rơi xuống. Dưới tình cảnh đó bất đắc dĩ Liễu Nhị Long đành phải thu hồi hoả long về, mặc dù như thế nhưng ngọn lửa hình rồng cũng không phải lập tức tắt đi.

Đường Tam sau lưng chính là bát chu mâu cứ thế hướng hoả long rơi xuống, mọi người của Sử Lai Khắc học viện từ các góc độ khác nhau đều nhận thấy hắn giống như rơi xuống lưng của nhân diện ma chu như bình thường.

Bát chu mâu vốn sắc bén, lại thêm lớp giáp bên ngoài của nhân diện ma chu đã bị ngọn lửa của phượng hoàng cùng hoả long thiêu đốt mất đi rất nhiều, bát chu mâu tựa hồ nháy mắt đâm thẳng qua lớp giáp thân vào trong người nhân diện ma chu. Lúc trước hoàn toàn không có gì vậy mà ngay lập tức hai luồng sáng bạch hồng từ trên người Đường Tam mạnh mẽ toả ra.Một màn quỷ dị hiện lên, hoả long của Liễu Nhị Long mạnh mẽ như vậy mà không cách nào xuyên qua quang mang cách thân thể Đường Tam chừng một thước.

Bát chu mâu trong nháy mắt xuyên vào cơ thể nhân diện ma chu, thân thể nó kịch liệt run rẩy một chút rồi lại phảng phất như hoá đá. Ngay sau đó thân thể nó không hề dãy dụa mà bắt đầu cấp tốc run rẩy, Đường Tam đang cắm bát chu mâu trên lưng nó đột nhiên sắc mặt trắng bệch, tựa hồ như có một luồng sáng thần bí không ngừng từ thân thể của nhân diện ma chu thông qua bát chu mâu hút vào trong người Đường Tam.

Không một ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, Đường Tam lúc này đang hướng xuống dưới nên mọi người không thể thấy đựơc sắc mặt của hắn lúc này. Nhưng Tiểu Vũ chưa biết sống chết ra sao Đại sư lúc này cũng có thể hiểu được sự thống khổ trong lòng Đường Tam. Liễu Nhị Long định lao lên đem thân thể Đường Tam kéo về nhưng lại bị Đại sư ngăn cản.

" Hắn không có việc gì đâu, giải cứu Tiểu Vũ trước."

Đối với năng lực cắn nuốt của bát chu mâu thì Đại sư có biết một chút. Hơn nữa nhân diện ma chu kia trước đó đã bị hoả long của Liễu Nhị Long thiêu đốt đến mất nửa cái mạng rồi, lúc này Đường Tam cắm thẳng bát chu mâu vào thì nhân diện ma chu căn bản không còn sức lực mà phản kháng nữa.

Áo Tư Tạp ngay lập tức đã vọt tới bên cạnh thân thể Tiểu Vũ, trong quá trình chạy trốn đã kịp gọi ra một cây Tiểu tịch tràng cùng một cây khôi phục đại hương tràng, Tiểu Vũ sau khi ngã xuống đất thân thể không một chút động đậy, hắn xông tới vội vàng nhẹ nhàng đỡ lấy Tiểu Vũ.

Từng ngụm từng ngụm máu tươi từ miệng Tiểu Vũ trào ra nhưng điều làm Áo Tư Tạp kinh ngạc chính là trước ngực nàng lại không có một vết máu nào.

" Tiểu Vũ, Tiểu Vũ, ngươi cảm thấy thế nào rồi? "

Áo Tư Tạp nhẹ nhàng lay lay thân người Tiểu Vũ, lúc này hắn không có cách nào khiến Tiểu Vũ ăn Đại hương tràng được.

Phất Lan Đức lúc này cũng đã đến bên người Tiểu Vũ, cầm tay nàng lên đè vào uyển mạch, đem hồn lực của chính mình từ đó vào trong thân thể Tiểu Vũ.

" Di…."

Phất Lan Đức nhanh chóng trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc,

" Tại sao lại có thể như vậy."

Áo Tư Tạp trong lòng rất căng thẳng, Sử Lai Khắc thất quái từ xưa đến nay luôn ở bên nhau, tình cảm giữa mọi người vô cùng thâm hậu, không nói đến việc Tiểu Vũ là em gái của Đường Tam lại thêm cả tình cảm riêng nên hắn đối với Tiểu Vũ cực kì lo lắng

" Viện trưởng, Tiểu Vũ liệu có việc gì không? "

Phất Lan Đức trên mặt đột nhiên lộ vẻ tươi cười một mặt kéo thân thể Tiểu Vũ thẳng dậy còn chính mình chuyển ra sau lưng nàng, liên tiếp bẩy chưởng trước sau đánh lên lưng Tiểu Vũ.

Oa một tiếng, Tiểu Vũ lại phun ra một ngụm máu đen kèm theo cả máu tươi, từ song chưởng của Phất Lan Đức chống đỡ nàng chậm rãi hai mắt mở ra.

" Chuyện gì xảy ra thế này?"

Áo Tư tạp trơn mắt há hốc mồm trước cảnh vừa xảy ra. Hắn thật sự không hiểu được, rõ ràng là Tiểu Vũ đã bị nhân diện ma chu đâm xuyên qua người, mặc dù chưa biết sống chết ra sao nhưng vốn hắn chạy tới cũng chỉ là để nghe được những lời cuối cùng của nàng trước khi chết mà thôi. Nhưng lúc này đây, Tiểu Vũ mặc dù sắc mặt có chút tái nhợt nhưng quả không giống như dự đoán của mọi người.

Phất Lan Đức nói

" Nàng thực ra không có việc gì, chỉ là do bị nghẽn khí lưu mà thôi. Tiểu Vũ, ngươi cảm thấy thế nào rồi."

Vừa nói hắn vừa đem hồn lực của chính mình tiếp tục đưa vào cơ thể Tiểu Vũ, giúp nàng điều chỉnh hơi thở, bình phục lại lưu thông khí huyết.

Tiểu Vũ âm thanh có chút khàn khàn

" Ngực ta có chút khó chịu thôi, ngoài ra không có vấn đề gì khác. Yên tâm ta không chết được đâu."

Vừa nói Tiểu Vũ vừa chậm rãi đưa tay vào trong áo, dưới ánh mắt của Phât Lai Đức và Áo Tư Tạp một đoá hoa rực rỡ xuất hiện trong tay nàng, chính là Chu tương tư đoạn trường hồng.

Nguyên lai, Tiểu Vũ thấy mình không cách nào né tránh được tất cả công kích của nhân diện ma chu, mặc dù thân thể đã co lại nhưng vẫn bị một cái chân đánh thẳng vào ngực, may mắn làm sao vừa lúc đó trong lòng nàng có Tương tư đoạn trường hồng.

Tương tư đoạn trường hồng trước khi nhận chủ sẽ không thể dụng lực mà hái được, sau khi Tiểu Vũ nhận chủ thì lại càng như kim cương bất hoại so với ban đầu còn cứng rắn hơn nhiều. Nhân diện ma chu mặc dù công kích mạnh mẽ nhưng đoá hoa này chính là một đoá tiên phẩm đặc biệt nên cũng không thể phá hỏng được. Nếu không phải vậy, thân thể Tiểu Vũ sẽ không phải bị đánh văng đi mà là bị chu mâu xuyên qua rồi. Trong tay nàng chính là mùi thơm khỉ la tiên phẩm đã lôi kéo nhân diện ma chu tới.

Ngay cả Tiểu Vũ cũng không nghĩ tới việc mình thương tiếc không ăn đoá kì hoa tiên phẩm này nên giờ nó đã cứu mình một mạng.

Được hồn lực của Phất Lan Đức hỗ trợ, Tiểu Vũ miễn cưỡng lấy tinh thần ăn ngay một cây Đại hương tràng của Áo Tư Tạp để khôi phục, tinh thần nhất thời trở nên tốt hơn nhiều. Lúc này nàng đột nhiên chú ý tới bộ dạng của Đường Tam và nhân diện ma chu, mặt mày chợt biến sắc.

" Ca ca, hắn …"

Phản ứng này của Tiểu Vũ đã được mọi người dự đoán trước, được Đại sư giải thích thì Tiểu Vũ mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Đại sư nói

" Tiểu Tam không có việc gì đâu. Nếu ta nhìn không nhầm thì chính bát chu mâu của nó đang cướp đi tánh mạng của nhân diện ma chu. Chỉ không biết là hắn chuẩn bị hấp thu hồn hoàn của nhân diện ma chu này hay vẫn như trước lựa chọn con địa huyệt ma chu kia."

Con địa huyệt ma chu nọ bị Phất Lai Đức cấm chế vất ở sau lưng, lúc này đang nằm ngửa trên mặt đât. Phất Lai Đức sợ có chuyện nên đã chặt đứt toàn bộ chân nhện của nó, lúc này nó muốn chạy cũng không dễ dàng nữa. Có lẽ bởi vì sự kinh khủng mà hỏa long của Liễu Nhị Long đem tới nên bên ngoài độc trận đại bộ phận hồn thú đã từ từ thối lui, chỉ còn một vài con cường hãn vẫn chằm chằm nhìn vào mùi thơm khỉ la tiên phẩm trên tay Tiểu Vũ mà không chịu đi.

" Tiểu Tam, Tiểu Vũ không có việc gì."

Phất Lan Đức hướng đến Tiểu Tam hô to một tiếng.

Phất Lan Đức có hành động này là cực kì chính xác, nghe được hai chữ Tiểu Vũ, Đường Tam đang chúc đầu hướng xuống lưng nhân diện ma chu liền chậm rãi ngẩng đầu, mọi người phát hiện hai mắt hắn không hiểu từ lúc nào đã biến thành màu đỏ. Trong hồng quang vẫn có quang mang sắc tím lưu chuyển.

Đọc truyện chữ Full