DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
617: Ăn Một Bữa Cơm Cũng Khó!

Lăng Tư nghi hoặc, “Cô nói cái này là có ý gì?"

Giang Nhụy Nghiêng: "Tôi nghe mọi người nói rằng nếu vật nuôi trong nhà chết là đang giúp chủ nhân phòng tránh tai họa.

Có thể con chó đang giúp nhà cô ngăn chặn một cái gì đó không tốt."

Lăng Tư nghe vậy nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói "Nghe cô nói vậy, tôi nhớ ra một vấn đề.

Hôm nay về nhà, bố tôi đột nhiên lại ở nhà, tâm trạng không

tốt tôi sợ đến mức không dám nói chuyện với ông ấy, còn mẹ tôi thì tâm trạng cũng rất tồi tệ....."

Giang Nhụy Nghiêng chìm trong suy nghĩ.

Nhị Phòng và Nhị phu nhân đều có tâm trạng không

vui?

Điều này cho thấy rằng đã có chuyện gì đó xảy ra.

Chẳng qua tin tức về Lăng gia rất khó tìm hiểu, và

cho bây giờ cũng chưa nhận được thông tin nào

hữu ích.

Khi Giang Nhụy Nghiện đang suy nghĩ điều gì đó,

cửa phòng riêng lại bị mở ra.

Đó chính là Lăng Tuân.

Sau khi Lăng Tuân bước vào, ánh mắt anh ta trực tiếp rơi vào trên người Giang Nhụy Nghiêng, điềm tĩnh nở một nụ cười, "Cô Giang."

Giang Nhụy Nghiêng sửng sốt, cô cũng nở một nụ cười nhìn Lăng Tuân, “Lăng Thiếu gia"

Lăng Tư nhìn hai người chào hỏi xong, cô kinh ngạc nhìn Lăng Tuân, "Sao anh lại ở đây?"

Vẻ mặt Lăng Tuân nhẹ nhàng, “Anh tình cờ đi ăn ở đây với bạn, nhìn thấy em ở đây, nên đến đây."

Lăng Tự hờ hững nói: "Anh cùng bạn ăn tối, em và Nhụy Nghiêng ăn tối, đừng quấy rầy chúng em!"

Lăng Tuân không phản ứng với Lăng Tư, tiếp tục

nhìn về phía Giang Nhụy Nghiêng, "Lát nữa tôi và

bạn tôi có một hoạt động nho nhỏ, cô Giang muốn

đi cùng không?"

Giang Nhụy Nghiêng lắc đầu nhẹ" Không được, ngày mai tôi phải đi làm, không thích hợp hoạt động ban đêm.

"

Lăng Tuân: Thật đáng tiếc.

"

Hạ An Nhiên và Lăng Mặc cùng nhau bước vào

phòng riêng.

Thu Lương Nhạc và Cố Kì đã ở đây.

Thu Lương Nhạc nhìn từ trên xuống dưới Lăng Mặc, lạnh lùng nói: "Bận rộn nhiều việc như vậy! Ăn một bữa cơm cũng khó!"

Lăng Mặc đang định ngồi xuống đã nghe thấy tiếng Thu Lương Nhạc than vãn.

Chủ động cầm ly rượu lên, “Là tôi đến muộn."

Dứt lời, liên uống cạn ba ly rượu.

Nhìn thấy thao tác này, Hạ An Nhiên có chút sững sờ, kéo góc quần áo của Lăng Mặc một chút, “Anh làm sao vậy?"

vừa mới đến đã uống ba ly rượu, đây là muốn gây

chuyện gì?

Tuy nhiên, sau khi Lăng Mặc uống xong ba chén rượu ngon, biểu cảm của Thu Khanh Khanh có vẻ tốt, “cũng tạm xem như là hiểu chuyện”.

Hạ An Nhiên cảm thấy bầu không khí có gì đó không ổn.

Cô lặng lẽ đến gần Cố Kì, trầm giọng hỏi: "Thu Khanh Khanh hôm nay muốn chơi cái gì? Cô có thể nói cho tôi biết được không?"

Cô luôn cảm giác không ổn!

Cố Kì vẻ mặt vô tội, “Không có, đến ăn cơm thôi!"

Hạ An Nhiên: "...".

Đọc truyện chữ Full