DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
485: Cậu Ấy Ở Đây Tôi Cũng Yên Tâm Hơn!

Vì một lý do nào đó, cô dường như dần chìm vào

một đầm lầy.

Ban đầu, cô chỉ đơn giản muốn ở bên Lăng Mặc vì

có trách nhiệm.

Sau đó, cô có thai và đăng ký kết hôn với Lăng

Mặc, cả hai bị giam giữ gần nhau hơn.

Bây giờ lại vì Long Đằng mà cô phải biểu hiện tốt hơn trước mặt Lăng Mặc.

Dường như ở bên anh càng lâu, cô càng lún sâu vào đó, dường như cô không thể chạy trốn khỏi Lăng Mặc được nữa.

Và dần dần, cả người cô như lún sâu vào đầm lầy.

Nhưng cô có thể có những cách khác không?

Không có!!!

Chỉ có thể cùng với tên cầu nam nhân đó trở thành

gian thần!

Cố Kỳ và Thu Tự Châu vẫn luôn liên lạc với nhau.

Mục đích đều có rồi, hợp tác vô cùng dễ dàng để hoàn thành.

Cố Kỳ đã đặc biệt đến tập đoàn Lăng thị để thảo

luận lại các chi tiết của việc hợp tác.

Cố Kỳ nói rất nghiêm túc: "tiểu học muội đã quen với việc muốn làm gì thì làm.

Tôi lo rằng nếu cô ấy đến viện nghiên cứu của anh với tư cách là cố vấn viên, có thể sẽ gây ra một số vấn đề cho anh.

Vì vậy, viện nghiên cứu của chúng tôi muốn phái nghiên cứu viên mới đến."

Thu Tự Châu nghe vậy, ánh mắt sáng lên Nhiễm

An được không? Những dự án này dù sao cũng thuộc về cậu ấy.

Cậu ấy ở đây tôi cũng yên tâm hon!"

Giọng điệu của Cố Kỳ có chút khó khăn, "Tính tình của Nhiễm An có chút kỳ quái ...!Nói chung anh ấy không thích gặp gỡ mọi người, sẽ không rời Viện nghiên cứu Long Đằng nửa bước!"

Thu Tự Châu cũng có thể hiểu được, "Nhiễm An là con át chủ bài của Long Đằng các cô, tự nhiên không thể dễ dàng rời xa Long Đằng, tôi hiểu rồi! Vậy vẫn nên là để chị dâu đến làm chuyên gia tư vấn, đây là ý muốn của sếp tôi.”

Lúc Cổ Kỳ đến đây đã được Thu Lương Nhạc dặn dò.

Nếu có thể giữ lại Hạ An Nhiên thì phải cố gắn hết sức.

Nhưng với tình hình này, e là không thể rồi.

Cố Kỳ thở dài, "Nếu tiểu học muội của tôi có điều gì sai sót, anh phải bao dung nó nhiều hơn đấy."

Thu Tự Châu: " Cô ấy ở viện nghiên cứu của tập đoàn Lăng thị, ai dám không bao dung cơ chứ?".

Đọc truyện chữ Full