DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 85

Chương 85:

 

Đường Tư Vũ sững người nhìn cặp thiếu niên xinh đẹp này, trong lòng thầm nghĩ đây chắc làm em trai và em gái của Hình Liệt Hàn! Cô mỉm cười lịch sự. Hình Nhất Nặc vừa nhường chỗ cho cô thì vệ sĩ ở đằng trước cũng nhường chỗ cho hình Nhất Nặc ngồi ở vị trí của mình, còn anh ta thì đi đến phía bên cạnh đợi lệnh.

 

Đường Tư Vũ nhìn thấy cô gái nhường chỗ cho mình, cô đành ngồi vào đó. Chỉ có điều, giữa cô và con trai lại bị ngăn cách bởi một Hình Liệt Hàn! Điều này khiến cho cô có chút phiền muộn, cô nghĩ không biết anh ta có thể đổi chỗ cho con trai cô không, để cô có thể ngồi gần hơn với con trai mình. Tuy nhiên, người đàn ông này căn bản không hề có ý định làm như vậy.

 

Hình Nhất Nặc và Hình Nhát Phàm ngồi ở hàng phía trước, còn hàng ghế này chỉ có ba người họ ngồi.

 

“Mami, mami thật là giỏi!” Cậu nhóc nhoài người về phía đôi chân dài của cha cậu, khen nức nở.

 

Lúc này Đường Tư Vũ đeo một cặp kính to, đương nhiên sẽ không có ai nhận ra cô cả. Cô cười với con trai, muốn tiến lại gần con một chút, liền cảm nhận được hơi thở nam tính của người đàn ông bên cạnh.

 

Cậu nhóc đột nhiên nhích đến gần thêm chút nữa, cô biết con trai muốn thơm cô, cô cũng nghiêng mặt sang bên đó, cậu nhóc liền thơm chụt cô một cái, rồi sau đó nhoài người ra khỏi chân cha cậu vô cùng Vui vẻ.

 

Trên sân khấu, Diệp Du tiếp tục biểu diễn, tiết mục tiếp theo của cô ấy cũng vô cùng đặc sắc, còn có cả màn vũ đạo vô cùng bùng nỗ, Đường Tư Vũ xem hết sức say sưa.

 

Tuy nhiên, cô khi đang chăm chú xem cô lại cảm nhận được một ánh mắt vừa mãnh liệt vừa bực bội đang nhìn cô chằm chằm. Da đầu cô có chút giật giật, quay lại liền nhìn thấy ánh mắt lạnh như bang của Hình Liệt Hàn đang nhìn cô.

 

Đường Tư Vũ nuốt một ngụm nước bọt, anh ta lại làm sao vậy? Cô lại đắc tội anh ta cái gì rồi?

 

Lúc này, cậu nhóc đưa một cốc nước ngọt cho cô: “Mami, mami uống nước đi ạ.”

 

Đường Tư Vũ nhận lấy cốc nước, không hề nghĩ ngời gì uống một ngụm, vì cô cũng đang rất khát nước. Cô vừa uống xuong, cậu nhóc đắc ý nói: “Mami, đây là cốc nước của daddy đói”

 

Lúc này, ngụm nước cô vừa uống vào miệng không biết nên nhồ ra hay nên nuốt xuống, tóm lại biểu cảm vô cùng ghét bỏ!

 

Hình Liệt Hàn nhìn thấy, nheo mắt đầy nguy hiểm.

 

Đường Tư Vũ cũng không biết nên nhỗ ra đâu, vì thế cô chỉ có thể nuốt xuống bụng, nhưng không uống thêm ngụm nào nữa, để cốc nước sang một bên.

 

Bàn tay cô đang để ở bên cạnh đột nhiên bị một bàn tay lớn dung lực nắm chặt.

 

Đây không chỉ đơn giản là một cái nắm tay bình thường mà lại cuộn tròn bàn tay cô lại, rõ ràng là có ý muốn làm cô đau.

 

Cô có chút đau tay ngắng đầu lên nhìn, liền nhìn thấy người đàn ông đang nhẹ nhàng tiến lại gần cô: “Sao? Chê nước bọt của tôi à?”

 

Anh nói nhỏ chỉ đủ cho mình cô nghe thấy.

 

Đường Tư Vũ choáng váng, cô ghét bỏ thì đã sao? Chẳng lẽ cô còn không thể ghét bỏ nữa à?

 

“Không phải!” Đường Tư Vũ không biết sao người đàn ông này lại nghĩ nhiều đến thế, chẳng phải vừa rồi cô vừa nuốt xuống rồi sao?

 

“Không phải, vậy thì tiếp tục uống một ngụm nữa đi cho tôi xem.” Hình Liệt hàn cầm cốc nước đưa đến tận miệng cô.

 

Đường Tư Vũ hoàn toàn bị đe dọa, bàn tay cô vẫn bị tay anh nắm cuộn lại. Nếu như cô hét lên, chắc chắn mọi người xung quanh sẽ nhìn thấy, lỡ thu hút sự chú ý của người hâm mộ thì chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì, cô sẽ rất mắt mặt. Cô chỉ đành chịu cưỡng áp, cắn ống hút uống thêm hai ngụm nữa, vừa hút vừa tức giận oán trách trừng mắt nhìn anh ta.

 

Hình Liệt Hàn thấy cô đã hít thở, nhưng vẫn không buông tay cô ra, anh đặt chiếc cốc xuống rồi tiếp tục căn vào tai cô nói: “Vừa nãy người đàn ông trên sân khấu kia có ý với cô?”

 

Đường Tư Vũ vừa nghe là biết anh ta đang nhắc đến Kỳ Lương, cô cau mày tức giận nói: “Liên quan gì đến anh không?”

 

Hình Liệt Hàn thấy cô trả lời, hừ giọng: “Đến con cũng có rồi mà cô còn hỏi có liên quan gì không à?”

 

Đường Tư Vũ như muốn ngất, cắn môi nói: “Con thì có rồi nhưng mà tôi cũng đâu phải vợ anh, anh quản việc của tôi nhiều như vậy làm gì?”

 

Hơi thở nóng rực của Hình Liệt Hàn phả bên tai cô:“Tôi quản đáy, rồi sao?”

 

Nói xong, bàn tay của anh vẫn siết chặt cô. Đường Tư Vũ đau đến nỗi nhíu cả lông mày lại, cắn chặt môi, muốn rút khỏi tay anh ta, nhưng tiếc rằng người đàn ông này bóp quá mạnh, cô cũng không còn cách nào chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.

 

Tuy nhiên Hình Liệt Hàn cũng không bóp nữa. Đường Tư Vũ chẳng thèm để ý tới anh ta, cô phải theo dõi buổi hòa nhạc nghiêm túc.

 

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã 9 giờ.Vì để tránh đám người đông nghịt bên ngoài, Hình Liệt Hàn quyết định đưa họ ra ngoài trước. Hình Nhất Nặc chắc chắn không nỡ rời đi nhưng lời của anh hai cô chỉ được phép nghe theo, vả lại Hình Nhất Phàm cũng muốn về rồi.

 

Đường Tư Vũ đương nhiên không muốn nhưng không thể để con trai thức đêm được, vậy nên cô chỉ còn cách đồng ý.

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!

Đọc truyện chữ Full