DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 258

Chương 258:

 

“Ừ, đi đến chỗ bạn chị có chút chuyện.” Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ có chút không tự nhiên.

 

Tư Gia Thành tưởng rằng cô ấy sợ Tư Mộ Hàn biết chuyện cả tối qua cô ấy không về, thế là ngạo mạn vỗ ngực mình rồi nói: “Yên tâm đi, em sẽ không nói cho anh em đâu, dù gì chũng ta cũng là hội cùng thuyền mà.”

 

“Được rồi, em mau đi học đi.”

 

Nguyễn Tri Hạ chạy thật nhanh về phía phòng của mình.

 

Cô ấy ôm quần áo bước vào phòng tắm, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của mình qua gương, rồi sau đó chuyển đỏ ửng.

 

Việc xúc động nhất của đời mình từng làm, chắc là câu chuyện tối qua…

 

Trong đầu cô ấy lại lóe lên những lời của Cố Tri Dân.

 

Tư Mộ Hàn quả thực là ông chủ lớn đứng phía sau của Truyền thông Thịnh Hải.

 

Chỉ trong 10 năm ngắn ngủi , Thịnh Hải đã trở thành ông chủ lớn đứng đầu trong vòng giải trí.

 

Nhưng Tư Mộ Hàn năm nay cũng chỉ mới 26 tuổi mà thôi.

 

Nếu như không nghe thấy những gì mà Cố Tri Dân nói, đến giờ cô cũng không biết Tư Mộ Hàn là ông chủ lớn phía sau của Truyền thông Thịnh Hải.

 

Đây đúng là người đàn ông đáng sợ, còn giấu bao nhiêu bí mật trong người mình nữa.

 

Có phải quyết định tối qua của cô …quá bồng bột rồi hay không?

 

……

 

Cả đêm Nguyễn Tri Hạ không ngủ, sắc mặt rất kém, cô trang điểm, thay đồ, rồi đi đến Nguyễn Thị.

 

Trên đường, cô mới có tâm trạng nhớ đến chủ đề thảo luận trên mạng tối qua.

 

Nguyễn Thị chắn chắn tối qua đã mở một cuộc họp khẩn rồi.

 

Chuyện lần này, cộng với hiệu ứng người nổi tiếng của Trần Tuấn Tú, e là không dễ dàng giải quyết.

 

Có lẽ, chuyện lần này, đúng là có thể khiến Nguyễn Lập Nguyên mời ông cụ Nguyễn về nước.

 

Bước vào Nguyễn Thị, Nguyễn Tri Hạ cũng cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở công ty.

 

Cô gặp Nguyễn Hương Thảo ở phòng nghỉ cho nhân viên.

 

Trong mắt cô ta tràn đầy tơ máu, rõ ràng là tối qua không ngủ ngon giấc.

 

Cô ta vừa thấy Nguyễn Tri Hạ, đã đạp giày cao gót đi tới: “Cô muốn hủy hoại Nguyễn Thị đúng không? Từ sau khi cô đến, Nguyễn Thị chẳng yên ổn được ngày nào cả.”

 

Nguyễn Tri Hạ không nói lời nào.

 

Cô sinh ra ở nhà họ Nguyễn, đã sống yên ổn được ngày nào chưa?

 

Lúc cô bị ép phải gả vào nhà họ Tư, có sống yên ổn được ngày nào chưa?

 

“Tôi không muốn hủy hoại Nguyễn Thị, cũng tự nhận bản thân không có năng lực cao siêu như vậy, Nguyễn Thị là do ông nội gầy dựng, mấy chục năm nay vẫn luôn là nhãn hiệu lương tâm trong ngành, cho nên sao lại biến thành thế này, trong lòng cô không biết ư?”

 

Nguyễn Tri Hạ không hiểu quản lý kinh doanh lắm, nhưng cô vẫn biết đến tình huống đại khái ở đây.

 

Năm đó, cụ Nguyễn gầy dựng Nguyễn Thị từ hai bàn tay trắng, ông ấy cư xử khôn khéo, tính tình cũng hiền lành, mánh khóe kinh doanh không tính là cao siêu, nhưng thắng người khác ở thái độ làm người, trong tính cách cũng có chút cố chấp.

 

Nếu nói không gian manh thì không nên làm kinh doanh, thì đúng là cụ Nguyễn thiếu điểm “gian” này, cho nên Nguyễn Thị tồn tại mấy chục năm rồi, ngoại trừ bị gán cho mác “nhãn hiệu lâu đời” thì cũng chẳng có bước tiến lớn.

 

Cụ Nguyễn giao Nguyễn Thị cho Nguyễn Lập Nguyên, mấy năm đầu, ông ta còn sản xuất những sản phẩm đàng hoàng, thời gian mấy năm qua trôi đi ông ta cũng ngày càng tự mãn, bắt đầu giở trò bịp bợm.

 

Cho đến quãng thời gian trước, hạng mục xuất hiện thiếu sót, mắt xích tài chính trong công ty cũng nảy sinh vấn đề, tiếp theo lại bị bóc phốt về sự tình đen tối trong công xưởng, Nguyễn Thị rơi vào nguy cơ lớn nhất từ khi thành lập đến nay.

Đọc truyện chữ Full