DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Thần Ký
Chương 171: Thời Không yêu thú

Nhiếp Ly vừa đi vừa quan sát, lòng thầm ngạc nhiên không ít, không ngờ trong bảo khố lại góp nhặt nhiều Thượng Cổ truyền thừa chi vật như vậy.

“Ta có thể tùy tiện lựa chọn sao?” Nhiếp Ly nhìn Diệp Tử Vân, mỉm cười nói.

“Có thể.” Diệp Tử Vân gật gật đầu, Nhiếp Ly cứu phụ thân nàng, công lao này đừng nói chỉ lấy vài món đồ, dù cho Nhiếp Ly có bất kỳ yêu cầu gì, nàng đều không chút do dự đáp ứng.

“Vậy ta không khách sáo nữa.” Nhiếp Ly lười biếng duỗi lưng, ánh mắt rơi vạo mấy khối thạch đầu trong đám bảo vật, thò tay cầm lên.

Nhìn thấy Nhiếp Ly lấy mấy khối thạch đầu, Diệp Tử Vân kinh ngạc hỏi:“Đây là cái gì?”

“Đây là thủ hộ Thần Thạch, nghe nói chỉ có trong quặng mỏ ở phía bắc Thánh Nguyên đại lục, chỗ đó hiện tại đã bị yêu thú chiếm cứ. Có rất nhiều Minh Văn sư sau khi đạt được thủ hộ Thần Thạch đã đem minh văn khắc lên, một khi dùng linh hồn lực thúc dục có thể hình thành một loại kết giới phòng hộ nhỏ. Giống mai thủ hộ Thần Thạch này, mặt trên khắc dấu là Hắc Kim cấp minh văn, ít nhất có thể ngăn cản hai lần công kích của Hắc Kim cấp cường giả, tuy nhiên minh văn này có chút mài mòn, cần chữa trị một chút.” Nhiếp Ly không chút khách khí cầm toàn bộ sáu khối thủ hộ Thần Thạch lên, dùng yêu huyết thấm vào, một lần nữa chữa trị minh văn, sau đó đem ba mai đã chữa trị hoàn tất nhét vào tay Diệp Tử Vân, chỉ giữ lại ba mai cho mình.

“Này...... đây là vậy quý trọng đó......”

“Dù sao cũng là vật trong nhà ngươi, ta còn chưa khách khí ngươi lại khách khí cái gì?” Nhiếp Ly ha ha cười, ánh mắt tiếp tục tìm kiếm.

Diệp Tử Vân má hơi hơi đỏ, nàng đem ba mai thủ hộ Thần Thạch thu lên.

Nhiếp Ly tiếp tục tìm kiếm. Đến Bảo Sơn này làm sao có thể tay không mà quay về? Không biết nơi này có khắc dấu Truyền Kỳ cấm thuật quyển trục hay không, nếu có, Nhiếp Ly nhất định không chút do dự thu lấy. Tuy rằng trước mắt thực lực hắn còn xa xa không đủ, thế nhưng thêm một ít bảo vật cũng coi như có thêm một ít thủ đoạn bảo mệnh.

Chỉ cần nhìn thấy thứ tốt, nhất là trong chiến đấu có thể sử dụng được, Nhiếp Ly đều không chút do dự thu vào nhẫn không gian hoặc là đem cách sử dụng nói cho Diệp Tử Vân rồi nhét vào nhẫn không gian của nàng.

Không bao lâu Nhiếp Ly ước chừng đã cầm mấy trăm kiện bảo vật hiếm lạ cổ quái, tựa như thổ phỉ vậy.

Nếu để Diệp Tông nếu là thấy một màn như vậy, hẳn là đau lòng muốn chết. Nhiếp Ly dường như biến nơi đây thành sở hữu của riêng hắn vậy.

“Đáng tiếc không có gì lọt mắt, bảo khố này vẫn không có gì quý trọng a!” Nhiếp Ly có điểm tiếc nuối nói.

Diệp Tử Vân nghe được liền á khẩu, cầm mấy trăm kiện còn bảo không có gì lọt vào mắt? Quả thực vô sỉ!

Nhiếp Ly tìm được mười sáu quyển trục khắc dấu Truyền Kỳ cấm thuật, chỉ tiếc không được bảo tồn nguyên vẹn, có mười một quyển trục đã tổn hại, năm quyển trục có thể chữa trị, Nhiếp Ly đem năm quyển trục chữa trị, ba cho Diệp Tử Vân, hắn chỉ lưu lại hai.

Nhiếp Ly lười biếng vươn vai, những thứ hữu ích trong đây hắn đều đã lấy hết. Có nhiều vậy bảo vật trong người làm hắn cảm giác tự tin hơn rất nhiều.

Đột nhiên ánh mắt Nhiếp Ly ánh mắt rơi vào một quả trứng thần bí, quả trứng này màu đen, mặt trên khắc rất nhiều phù văn thần bí.

Với kiến thức quảng bác của Nhiếp Ly cũng xem không hiểu những phù văn thần bí này. Phù văn vô cùng xa lạ, hắn chưa từng thấy qua.

Thấy Nhiếp Ly tap trung ánh mắt trên quả trứng kỳ lạ. Diệp Tử Vân nghi hoặc hỏi:“Nhiếp Ly, đây là trứng yêu thú gì?”

“Ta cũng không biết?” Nhiếp Ly cười khổ lắc đầu, trên cơ bản các loại yêu thú, mười phần thì có tám chín Nhiếp Ly đều có thể gọi tên, thế nhưng làm Nhiếp Ly cảm thấy buồn bực là hắn hoàn toàn không biết đây là trứng yêu thú gì.

Phù văn trên trứng quá mức thần bí, Nhiếp Ly nhất thời không dám đụng vào.

Nhiếp Ly cũng không biết trứng đến cùng là thứ gì? Diệp Tử Vân sửng sốt, từ khi nàng quen biết Nhiếp Ly căn bản thứ gì hắn cũng biết, nàng còn tưởng rằng trên thế giới này không có gì Nhiếp Ly mà không biết.

“Ngươi tính làm gì với nó?” Diệp Tử Vân nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

Nhiếp Ly nhìn chằm chằm quả trứng thần bí, hắn cảm ứng được bên trong truyền đến một tia khí tức, sinh vật bên trong vẫn còn sóng, tia khí tức này làm Nhiếp Ly cảm giác được một loại áp lực không tên.

“Rút cuộc là thứ gì đây?” Nhiếp Ly âm thầm nghĩ.

Nhiếp Ly bỗng nhiên nhớ ra, trong lòng vừa động, hắn đem chậm rãi ngưng tụ một tia linh hồn lực rót vào trong trứng. Không biết trong là yêu thú gì, một khi nó hấp thu linh hồn lực của mình, bị linh hồn lực đồng hóa, nó sẽ bị phục tùng!

Sau khi rót vào từng tia linh hồn lực, Nhiếp Ly cảm giác được tia khí tức bên trong tựa hồ hình thành một tia kết giới có chút bài xích với linh hồn lực của mình, linh hồn lực không thể tiếp tục thẩm thấu vào.

Cảm giác được lực lượng kết giới, Nhiếp Ly trong lòng cả kinh, đây tuyệt đối là một loại yêu thú cao đẳng, rất có khả năng không phải đến từ thế giới này.

Chỉ là một quả trứng đã có được loại lực lượng kết giới này, trên cơ bản đều là Thần cấp yêu thú trở lên.

Nhiếp Ly vô số lần đem linh hồn lực rót vào, nhưng đều thất bại làm hắn nổi giận, Nhiếp Ly bỗng nhiên cảm giác được, tàn trang Thời Không Yêu Linh chi thư trên ngực đang phát ra quang mang nhàn nhạt.

Chẳng lẽ quả trứng này dẫn động Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang?

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, đem Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang ra, chỉ thấy Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang chậm rãi bay lên không trung, từng cỗ ánh sáng nhàn nhạt màu trắng toả ra, rơi vào quả trứng thần bí, từng luồng quang lộ trên minh văn nhanh chóng lưu chuyển, nở rộ kim sắc sáng bóng, hoà lẫn cùng ánh sáng Thời Không Yêu Linh chi thư.

Cảnh tượng thần kỳ làm Nhiếp Ly cùng Diêp Tử Vân dại ra.

Thời Không Yêu Linh chi thư?

Chẳng lẽ quả trứng này cùng Thời Không Yêu Linh chi thư có mối liên hệ kỳ diệu gì?

Yêu thú, thời không yêu linh...... Nhiếp Ly thì thào lải nhải, đột nhiên trong lòng sinh ra liên tưởng kỳ diệu, chẳng lẽ đây chính là yêu thú hệ thời không? Yêu thú hệ thời không là tồn tại yêu thú thần bí nhất, chỉ có một ít điển tịch từ cổ đại lưu truyền về yêu thú này.

Truyền thuyết thời không yêu thú rất khó bắt được, trứng thời không yêu thú đã ít lại càng ít, trong các tư liệu căn bản không ghi lại.

Thời đại Viễn cổ có một ít người từng phát hiện tung tích thời không yêu thú, trong đó có một loại gọi là thời không nai yêu thú chiếm đa số, đây là loại yêu thú ăn cỏ, xung quanh chúng thường xuất hiện không gian lưu động, một khi có người tới gần không gian tự động thôn phệ yêu thú làm chúng biến mất. Chúng là tồn tại rất khó xác định nhất trên thảo nguyên, khi thì đang ở nơi này, chớp mắt lại xuất hiện ở địa phương khác, lúc thì biến mất không thấy tung tích.

Thời không nai có khả năng tại cùng một địa điểm biến mất trăm ngàn năm sau đó lại xuất hiện (chỗ này trong bản cv hơi rắc rối hại não mình cũng không biết biên thế nào cho hợp lý), bởi vì chúng nó có thể tự do xuyên toa trong thời gian trường hà, thế nhưng thời không nai chưa bao giờ cùng nhân loại hoặc yêu thú tiếp xúc quá nhiều, chúng nó sẽ không thay đổi quỹ tích lịch sử.

Trừ thời không nai, tư liệu lịch sử thượng cổ ghi lại cũng chỉ có thời không Thiên Lang, thời không ma sư, đó là tử địch của thời không nai, săn giết thời không nai.

Nhưng ba loại thời không yêu thú này đều không đẻ trứng.

Ánh sáng trên tàn trang Thời Không Yêu Linh chi thư trên chiếu xạ lên vỏ trứng, minh văn trên trứng lúc thì sáng rực, lúc thì ảm đạm, Nhiếp Ly ngưng tụ linh hồn lực tìm kiếm sơ hở của kết giới. Thời điểm quang mang trên trứng ảm đạm Nhiếp ly thấy được kết giới xuất hiện nhiều vết rạn, hắn đem linh hồn lực mãnh mẽ oanh kích vào.

Oanh!

Nhiếp Ly cảm giác đầu óc như muốn nổ tung, ý niệm trong đầu đột nhiên như xuyên toa vài thế kỷ vậy, một chút hình ảnh kiếp trước kiếp này không ngừng lóe qua.

Quả trứng thần bí không ngừng hấp thu linh hồn lực trong linh hồn hải Nhiếp Ly.

Cảm giác được linh hồn lực bị rút ra quá nhiều, Nhiếp Ly hoảng sợ nhanh chóng đem linh hồn lực thu về, thấy quả trứng đã ngừng hấp thu Nhiếp Ly mới yên lòng. Nhiếp Ly bỗng nhiên có cảm giác kỳ diệu. Hơi thở trong quả trứng tựa hồ tăng cường một ít, hơn nữa Nhiếp Ly cảm giác được mình và quả trứng này giống như hình thành một tia liên hệ.

“Ta cầm quả trứng này, về sau từ từ nghiên cứu.” Nhiếp Ly nhìn về phía Diệp Tử Vân nói.

“Được.” Diệp Tử Vân gật đầu, trong bảo khố này Nhiếp Ly muốn lấy gì cũng được.

Nhiếp Ly thu quả trứng vào không gian giới chỉ, hắn cảm giác được quả trứng này thần bí khó lường, về sau không biết có thể phá giải bí ẩn của nó không.

Thu hồi Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang, Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân cùng nhau đi ra.

Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng kêu cô cô, Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn lên thấy một con chim to.

Là Diệp Duyên thuỷ tổ!

Nhiếp Ly trong lòng vừa động, Linh Khôi trên bầu trời lập tức bay xuống.

“Nhiếp Ly tiểu tử, về sau lão tổ tông ta sẽ không bao giờ làm loại công chuyện như vậy nữa, thật sự là nhàm chán.” Diệp Duyên thuỷ tổ buồn bực nói.

“Diệp Duyên thuỷ tổ, Hắc Ám công hội vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm, ngài đây là đang giúp Quang Huy chi thành diệt trừ u ác tính, sự tình quang vinh cao thượng như vậy, ngài không cao hứng sao?” Nhiếp Ly cười nói.

“Lão nhân ta đã chết hơn một ngàn năm, đám nhỏ này tự nhiên lại làm ra một cái Hắc Ám công hội, thật sự là phiền toái muốn chết!” Theo lời Diệp Duyên thuỷ tổ thì các thế gia ở Quang Huy chi thành hay người của Hắc Ám công hội đều là con cháu hậu bối của hắn a!

Đọc truyện chữ Full