DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Xuyên Nhanh Ác Nam Không Dễ Chọc
Chương 21: Đồ Nhi, Tới Tu Tiên (21)

Edit: Ochibi

ZZ hận ký chủ nhà mình không thể thật sự có cái gương này, như vậy đã có thể trực tiếp vạch trần Tề Viện ngụy trang.

Mọi người tốp năm tốp ba rời đi, Lăng Thanh Huyền đang nghĩ có nên mang ít thức ăn cho Phong Giác, đột nhiên bên cạnh có một người ra tay, nàng nháy mắt di chuyển cũng chế trụ đối phương.

“Lăng trưởng lão, là đệ tử, Mộ Lâm.” Cổ tay bị siết chặt đến đau, Mộ Lâm bị chấn động bởi sự nhạy bén của nàng, hắn chẳng qua là muốn thử.

Hoá ra là nam chủ, Lăng Thanh Huyền buông lỏng tay.

“Ngươi tới giúp bổn tọa dọn dẹp?” Bên cạnh nàng là bàn ghế và trà cụ.

Mộ Lâm muốn nói không phải cái này, nhưng dưới ánh mắt Lăng Thanh Huyền, vẫn là dọn mấy thứ này về học đường, hắn sợ Lăng Thanh Huyền bỏ đi, nhanh chân làm xong những việc này.

“Lăng trưởng lão không hỏi đệ tử lúc trước vì sao muốn bái vào môn hạ của ngài sao?”

Vì bổn tọa đẹp mắt còn có thực lực.

【 Ký chủ, đừng ảo! 】Tại sao lúc trước ZZ không phát hiện ký chủ là người tự luyến như vậy chứ.

Khuôn mặt này của Lăng Thanh Huyền, chẳng lẽ nàng nói không đúng?

Nhìn Lăng Thanh Huyền không nói lời nào, Mộ Lâm tới gần một bước, “Đệ tử chỉ muốn bái nhập môn hạ của Lăng trưởng lão, không biết Lăng trưởng lão có thể……”

“Không thể.” Lăng Thanh Huyền không cho hắn cơ hội nói chuyện, “Ngươi đã là đệ tử Thiên trưởng lão.”

Con ngươi Mộ Lâm ảm đạm không ít, hắn còn có thù nhà muốn báo, nhìn chung Càn Khôn Môn, chỉ có Lăng Thanh Huyền có thực lực này, nếu nàng nguyện ý đem tất cả truyền dạy cho mình, hắn nhất định có thể làm võ lâm minh lần nữa chấn động.

Hơn nữa vì cái gì, lúc trước nàng tình nguyện chọn tư chất kém, chứ không muốn chọn hắn, “Lăng trưởng lão……”

“Sư phụ!” Lần này người cắt ngang lời hắn là Phong Giác, thiếu niên nhanh chạy tới, sóng vai đứng cạnh Lăng Thanh Huyền, “Trong điện đã xảy ra chuyện.”

Vì thế Lăng Thanh Huyền theo Phong Giác về núi.

Mộ Lâm nhìn hai người bọn họ, chưa nói xong nói khiến người bị tích tụ.

Mấy ngày không thấy, linh lực Phong Giác dường như tăng mạnh một ít, hắn có thể cảm giác được, quả nhiên đi theo Lăng Thanh Huyền tu luyện sẽ khác biệt.

“Đây là chuyện ngươi nói?” Lăng Thanh Huyền liếc xéo mắt nhìn Phong Giác, có thể xảy ra chuyện gì, Huyền Thanh điện một chút việc cũng không có.

Phong Giác cúi đầu, hỏi một đằng trả lời một nẻo, “Sư phụ cố ý đi gặp Mộ Lâm sao?”

“Có liên quan gì đến ngươi.” Nàng là đi tìm nữ chủ gây phiền toái, giải thích thì quá phiền phức.

“Đệ tử……” Ngực giống như bị thứ gì lấp kín, Phong Giác há miệng thở dốc, cuối cùng nửa quỳ trước mặt Lăng Thanh Huyền, “Đệ tử lừa gạt sư phụ hồi điện, xin sư phụ hãy trừng phạt.”

Vai ác làm gì vậy, xin được phạt?

“Nội trong ba ngày luyện ngự kiếm cho tốt.”

“A?” Phong Giác nâng đôi mắt mê mang, “Sư phụ, đó là trừng phạt?”

Lăng Thanh Huyền gật đầu, trở lại tẩm điện của mình.

Nàng đi mất rồi, Phong Giác tựa như mất khí lực ngồi dưới đất, hắn thấy Lăng Thanh Huyền hồi lâu chưa trở về, lại thấy xuất hiện tín hiệu, liền chạy nhanh tới trong môn, không nghĩ lại nghe thấy những lời Mộ Lâm nói, hắn ta vẫn muốn bái nhập môn hạ của Lăng Thanh Huyền.

Rõ ràng mình mới là quan môn đệ tử của Lăng Thanh Huyền, hắn thật vất vả mới có người thân cận nhất, tại sao Mộ Lâm cố tình muốn đoạt của với hắn.

Hắn so với Mộ Lâm mà nói, giống như đất bùn.

Những thứ khác, hắn có thể không cần, chỉ cần hắn vẫn luôn ở bên người Lăng Thanh Huyền, có nhà, có chốn đi về là tốt rồi!

【 Cảnh cáo, kiểm tra đo lường vai ác có xu thế hắc hóa! 】

Lăng Thanh Huyền mới vừa lên võng, hơi sửng sốt.

Hắc hóa?

【 Nếu vai ác hắc hóa đến mức độ nghiêm trọng, sẽ không thể gia tăng hảo cảm nữa. 】ZZ giảng giải cho Lăng Thanh Huyền một chút hắc hóa hình thành và hậu quả của nó.

Hắn đây là cảm thấy bổn tọa phạt nặng quá sao?

Hắc hóa sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của nàng, Lăng Thanh Huyền nhấc chân rời võng, ra bên ngoài vừa thấy, Phong Giác năm lần bảy lượt ngã từ trên thân kiếm xuống, đồng phục trên người dính không ít tro bụi.

Ngã trên mặt đất thật như đánh, hắn buồn bực không hé răng, một lần nữa ngự kiếm.

7/2/2020

Đọc truyện chữ Full