DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2221: Diệp Mặc cường thế

Cảm giác thời gian cũng gần đúng rồi, Ngao Quỳ mới đứng lên nói rằng:

- Hỗn Nguyên đại điển của Ngao Si đến đây thôi, cảm tạ tiên hữu khắp nơi tới tham gia đại điển. Lần này trừ Ngao Si chứng đạo Hỗn Nguyên đại điển ra, còn một việc liên quan đến mấy tộc cần cùng Hỗn Nguyên Thánh Quân tối cao thương lượng một chút, mời mấy Thánh Quân theo ta cùng đến điện nghị sự. Đương nhiên, một số tiên hữu muốn trao đổi bảo vật, cũng xin chờ một chút, chuyện này hẳn là trì hoãn thời gian không bao lâu.

Diệp Mặc nghe nói là liên quan đến các tộc, lập tức liền đứng lên. Tuy rằng hắn không có nhận được thiệp mời, thế nhưng hắn cũng đại biểu cho Nhân Tộc tới đây. Vả lại, hắn vẫn không có phủ nhận mình chính là Hỗn Nguyên Thánh đế, Thánh Quân là tôn xưng đối với Hỗn Nguyên Thánh đế, hắn đương nhiên phải tham gia.

Văn Đức Thủy biết Diệp Mặc không nhận được thiệp mời, thấy Diệp Mặc đứng lên, làm bộ nghi hoặc hỏi:

- Diệp Đan thánh, đây là nghị sự giữa các tộc bọn ta, ngươi là Đan thánh theo chúng ta đi làm gì?

Văn Đức Thủy sau khi nói xong câu đó thì đợi Thánh đế Bộc Dương Tư của Ma tộc giúp y phụ họa một câu, chỉ cần kéo theo một đồng minh, đối phó Diệp Mặc sẽ dễ làm rồi.

Khiến gã không ngờ tới là, Bộc Dương Tư vẫn không nói gì, Diệp Mặc lại lạnh giọng nói:

- Mắt ngươi mù, không phát hiện ta là đại biểu của Nhân Tộc àh?

Nghe thấy Diệp Mặc nói không khách khí như vậy, Ngao Quỳ cùng Ngao Si đều sửng sốt. Diệp Mặc cho dù là luyện đan có lợi hại, thì cũng chỉ là một Đạo Nguyên Thánh Đế mà thôi? Một Đạo Nguyên Thánh Đế dám nói như thế với một Hỗn Nguyên Thánh đế, đây chẳng phải là muốn chết sao?

Dưới tình huống thế này, nếu như Văn Đức Thủy của Hải Tộc nhất định muốn giết Diệp Mặc, cho dù là Ngao Quỳ cũng không có bất kỳ lý do gì để bảo vệ Diệp Mặc. Nghĩ đến Diệp Mặc là một Đạo Nguyên Đan thánh đỉnh cao, Ngao Quỳ trong lòng một trận tiếc nuối. Nếu như các Hỗn Nguyên Thánh đế của tộc khác hiện tại còn chưa biết bản lĩnh luyện đan của Diệp Mặc, cho dù là có giảm tiền vốn, gã cũng muốn bảo vệ Diệp Mặc. Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Đạo Nguyên Đan thánh này, cho dù là gã bảo vệ Diệp Mặc, Diệp Mặc cũng không thể chỉ giúp Long tộc luyện đan.

Nghĩ tới đây, Ngao Quỳ cảm giác mình chỉ cần nói giúp Diệp Mặc vài lời là được, nhưng tận lực không đi đắc tội với Văn Đức Thủy.

Thế nhưng Ngao Quỳ cùng Ngao Si rất nhanh liền sửng sốt, trong dự liệu Hỗn Nguyên Thánh đế Văn Đức Thủy của Hải Tộc nên nổi giận lại không nổi giận. Trái lại chỉ vào Diệp Mặc nghiêm mặt quát lớn:

- Diệp Mặc, ngươi cũng là một Đạo Nguyên Đan thánh, ăn nói lại vô lễ như vậy, quả thực là làm nhục hai chữ Đan thánh này.

Ngao Quỳ, Ngao Si hai người không trông thấy Diệp Mặc cùng Văn Đức Thủy ngầm đấu tại điện tiếp khách, cho nên mới phản ứng khiếp sợ như vậy đối với Văn Đức Thủy.

Diệp Mặc cười lạnh nói:

- Văn Đức Thủy. Ta biết trước đây ngươi phát một cái tin tức ra ngoài, thế nhưng ta cảnh cáo ngươi, nếu như Hải Tộc ngươi dám giết chóc trên Thánh Đạo Tàn Giới, ta thề sẽ luyện hóa toàn bộ giới vực Hải Tộc thành một cái khiên. Không tin, ngươi có thể chờ xem.

Văn Đức Thủy xác thực là có chút kiêng kỵ Diệp Mặc, bằng không cũng sẽ không truyền tin tức kêu người của Hải Tộc đi Thánh Đạo Tàn Giới trở về. Gã tối đa là tương đương với Tiêu Đát Thánh đế. Hiện tại ngay cả Tiêu Đát Thánh đế cùng Lãnh Dục Kỳ của Âm Minh Tộc đều có chút úp úp mở mở với Diệp Mặc, cho nên gã quyết định làm việc cẩn thận. Thế nhưng gã lại kiêng kỵ Diệp Mặc, cũng là một Hỗn Nguyên Thánh đế, bị Diệp Mặc uy hiếp như vậy, lập tức giận tím mặt. Tay một chưởng, liền muốn động thủ tiếp.

Ngao Quỳ lúc này cũng biết sự tình hình như không giống như gã nghĩ lắm, lập tức lên tiếng nói rằng.

- Đức Thủy tiên hữu còn có Diệp Đan thánh nữa, Long cung của ta không chịu được các ngươi giằng co như vậy đâu.

Hỗn Nguyên Thánh đế của Hải Tộc này biết ở chỗ này gã không cách nào động thủ với Diệp Mặc, chỉ có thể giọng căm hận nói rằng:

- Diệp Mặc, đừng cho là Hải Tộc ta sợ ngươi. Hải Tộc ta từ trước tới nay không e ngại bất kỳ kẻ nào, muốn đến Hải Tộc ta làm càn, ngươi vẫn chưa có năng lực lớn như vậy đâu.

Thang Tòng Hạm của Phượng Hoàng tộc hình như cảm thấy rất hứng thú đối với Diệp Mặc, cười khúc khích nói rằng.

- Nếu Diệp Đan thánh nói là đại biểu cho Nhân Tộc tới đây, hay là Diệp Đan thánh cũng cùng đi đi.

Hỗn Nguyên Thánh đế Gia Cát Trí Thần tướng mạo tuấn tú của Yêu tộc kia bỗng nhiên nói rằng:

- Thang tiên hữu, như vậy không tốt lắm. Diệp Đan thánh đại biểu Nhân Tộc ta không phản đối, Ngao Quỳ Thánh Quân mặc dù nói việc này quan hệ tới các tộc, trên thực tế thì chỉ quan hệ tới mấy người chúng ta thôi. Hiện tại đột nhiên nhiều thêm một người, có phải là có chút không công bằng lắm hay không?

Ngao Quỳ có chút khó xử nhìn mọi người. Gã xác thực là mượn chủ đề các tộc thương lượng để mở ra cuộc họp bàn nhỏ này. Dưới tình huống bình thường, cũng sẽ không có nghi vấn gì, ai lại hạch hỏi Hỗn Nguyên Thánh đế?

Nhưng bây giờ Diệp Mặc lại là đại biểu của Nhân Tộc, còn có nghi vấn. Gã đồng ý hay là không đồng ý đây? truyện được lấy tại

Không đồng ý thì đắc tội Diệp Mặc, đồng ý thì đắc tội những người còn lại. Nếu như Diệp Mặc không phải là gì hết, đắc tội thì đắc tội. Hiện tại Diệp Mặc chẳng những là một Đạo Nguyên Đan thánh, hơn nữa còn là một Thánh đế mà ngay cả Văn Đức Thủy cũng có chút kiêng kỵ, trước khi chưa biết rõ ràng căn cơ của Diệp Mặc, tốt nhất vẫn là không nên đắc tội. Huống chi, gã nhận ra Vô Ảnh Thao Tằm biến dị, chỉ là hiện tại không tiện hỏi mà thôi. Nghĩ tới đây Ngao Quỳ không thể làm gì khác hơn là nói rằng:

- Như vậy đi, ở đây trừ ta cùng Ngao Si ra, còn lại sáu vị Hỗn Nguyên tiên hữu, mọi người đều tự tỏ thái độ một chút đi.

- Ta không đồng ý.

Văn Đức Thủy căn bản là không có nửa phần do dự.

Gia Cát Trí Thần mỉm cười:

- Tuy rằng ta cũng rất là kính phục Diệp Đan thánh, thế nhưng chuyện lần này xác thực là không quan hệ gì tới Diệp Đan thánh.

Hỗn Nguyên Thánh đế Bộc Dương Tư của Ma tộc cũng bình tĩnh nói:

- Ta thấy, chuyện này chẳng liên quan gì đến Diệp Đan thánh cả.

Sáu người đã có ba người không đồng ý Diệp Mặc tham gia, Diệp Mặc cũng có chút bất đắc dĩ, người khác không đồng ý hắn đi, hắn cũng không thể cương quyết đi đến? Vả lại, Gia Cát Trí Thần kia cũng nói chuyện này chỉ là chuyện giữa mấy người họ, không có quan hệ gì lắm đến chuyện giữa các tộc.

Ngao Quỳ đoán chừng Diệp Mặc cũng rất khó mà đi được, thế nhưng vì tôn trọng Diệp Mặc là Đan thánh, gã vẫn nhìn ba Thánh đế còn lại, chờ trả lời.

Thang Tòng Hạm làm như không có nghe thấy ba người trước đó nói cái gì:

- Diệp Đan thánh đi rất tốt mà, Diệp Đan thánh là đệ nhất Đan thánh, đi đối với chúng ta mà nói chỉ có lợi không có hại gì cả.

Hỗn Nguyên Thánh đế Lãnh Dục Kỳ của Âm Minh giới vẫn cứ một giọng điệu không nhanh không chậm nói:

- Ta cũng đồng ý Diệp Đan thánh đi.

Lãnh Dục Kỳ có biết Diệp Mặc, đồng ý để Diệp Mặc đến cũng bình thường, nhưng Ngao Quỳ lại nghĩ không ra Lãnh Dục Kỳ sẽ đồng ý, gã lập tức nhìn Tiêu Đát hòa thượng hỏi:

- Tiêu tiên hữu, bây giờ chỉ còn mình anh, anh nghĩ thế nào?

Tiêu Đát hừ lạnh một tiếng nói rằng:

- Ta đối với tên không có lễ phép...

Diệp Mặc biết Tiêu Đát muốn nói gì, lập tức cười dài chắp tay ngắt lời Tiêu Đát nói rằng:

- Tiêu tiên hữu nói không sai, ta cũng đúng là tên không có lễ phép... Đúng, lần trước ta không quyết tâm dỡ bỏ nhà của ngươi, ta bảo đảm sẽ không có lần sau nữa đâu, lúc rảnh rỗi ta muốn mời Tiêu tiên hữu đến Thánh Đạo tông của ta uống rượu, nhận lời xin lỗi.

Nói thật lòng, Tiêu Đát tuy rằng không sợ Diệp Mặc, thế nhưng đối với Diệp Mặc luôn luôn có chút kiêng kỵ, gã cảm giác mỗi lần thấy Diệp Mặc cảm giác cũng không giống lắm.

Lần đầu tiên khi gã thấy Diệp Mặc, trong mắt gã, Diệp Mặc chính là một con cá chạch con, bất kỳ lúc nào và ở đâu cũng có thể nghiền thành bã vụn. Thế nhưng lần thứ hai gã thấy Diệp Mặc, Diệp Mặc vậy mà đã trở thành Đạo Nguyên hậu kỳ, hơn nữa còn liều mạng một chiêu với gã, thiếu chút nữa khiến gã rút lui trọng thương.

Lần này là lần thứ ba gã thấy Diệp Mặc, lúc này Diệp Mặc cũng đã là Đạo Nguyên đỉnh cao, nếu như không phải Diệp Mặc ẩn dấu tu vi, thì Diệp Đan thánh này thật sự là có chút tà môn. Nếu như có thể không đắc tội Diệp Mặc, gã cũng không muốn đắc tội Diệp Mặc.

Trước đây gã cũng bởi vì đắc tội Diệp Mặc, vẫn bị Diệp Mặc gọi thành Tiêu Đản trước mặt mọi người, hơn nữa trước mặt Hỗn Nguyên Thánh đế một chút mặt mũi cũng không cho, khiến gã cực kỳ khó chịu. Hiện tại Diệp Mặc biến tướng nói cho gã biết, sau đó bảo đảm không gọi là Tiêu Đản nữa, khiến gã nhất thời dao động. Ai mà không biết Tiêu Đát hòa thượng gã rất hay sĩ diện, nếu như lần sau trước mặt càng nhiều người hơn gã bị Diệp Mặc gọi thành Tiêu Đản, gã đâu còn uy tín gì nữa?

Tiêu Đát khẳng định nếu như gã không đồng ý để Diệp Mặc đi, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ lập tức chửi ầm lên gã là Tiêu Đản, trong lòng Tiêu Đát, chuyện thế này Diệp Mặc tên nhóc cá chạch này trăm phần trăm làm ra được.

- Khục.

Tiêu Đát ho khan một tiếng, đề tài câu chuyện hơi chuyển một chút:

- Kỳ thực ta cảm thấy Lãnh Tiên hữu cùng Thang tiên hữu nói vẫn có chút đạo lý, để Diệp Đan thánh đi một chuyến cũng không sao.

Văn Đức Thủy hận đến nghiến răng kèn kẹt, gã không biết Diệp Mặc cùng Tiêu Đát rốt cuộc là quan hệ như thế nào. Thấy Diệp Mặc trực tiếp gọi Tiêu Đản, người này còn đồng ý cho Diệp Mặc đi, trong lòng thực sự không nghĩ ra.

Gia Cát Trí Thần quét qua Tiêu Đát hòa thượng một cái, gã nhìn ra Tiêu Đát hòa thượng kiêng kỵ Diệp Mặc. Trong lòng gã cũng có chút kỳ quái, ở đâu ra một Thánh đế dị thường của Nhân Tộc như Diệp Mặc vậy.

Thế nhưng gã vẫn nói rằng:

- Hiện tại ý kiến là ba - ba, chúng ta lại...

Diệp Mặc trực tiếp ngắt lời Gia Cát Trí Thần, nói,

- Gia Cát tiên hữu, ý kiến của ta không tính là ý kiến sao? Gia Cát tiên hữu chẳng lẽ nhất định phải đối đầu với Nhân Tộc ta?

Ngao Quỳ thấy thế lập tức gợi chuyện nói rằng:

- Tốt, chúng ta cứ như vậy đi, chúng ta tám người cùng đi nghị sự, Ngao Si sẽ không đi. Hiện tại mỗi một thế lực đều chỉ có một Hỗn Nguyên Thánh đế tham gia, nếu như Ngao Si cũng đi, thì Long tộc chính là có hai người tham gia.

Cho nên Ngao Quỳ bỏ lại Ngao Si, cũng không có ai có ý

kiến gì khác.

- Nếu Ngao tiên hữu đã nói vậy, ta đây đương nhiên không có ý kiến, nhưng ta nghĩ chuyện này chúng ta còn không biết phải thương lượng bao lâu. Lần này rất nhiều tiên hữu đến Long tộc tham gia đại điển, một là để chúc mừng Long tộc có thêm Thánh đế chứng đạo Hỗn Nguyên, còn một cái nữa là muốn trao đổi một vài thứ gì đó. Ta nghĩ, chúng ta phải chăng tiến hành trao đổi vật phẩm trước, cuối cùng mới thương lượng chuyện này, cũng có thể thảnh thơi làm?

Gia Cát Trí Thần nghe Ngao Quỳ nói vậy, biết phản đối nữa cũng không ích gì, thẳng thắn đưa ra ý kiến tiến hành giao dịch vật phẩm trước.

Tất cả mọi người đều hiểu ý của Gia Cát Trí Thần, Ngao Quỳ cũng hiểu. Ý Gia Cát Trí Thần chính là không muốn để cho Diệp Mặc tham gia vào chuyện này, cho nên tìm mọi cách cản trở. Chờ sau khi hội giao dịch kết thúc, nói không chừng gã lại sẽ tìm ra cái cớ khác. Nhưng Gia Cát Trí Thần là Hỗn Nguyên Thánh đế của Yêu tộc, Ngao Quỳ cũng không thể không nể tình, cũng gật đầu nói:

- Gia Cát tiên hữu đề nghị rất hay.

Ngao Quỳ nói xong, lại chuyển hướng những người khách còn lại trong đại điện nói rằng:

- Hiện tại mời các vị khách khắp nơi dời đến điện tiếp khách ngồi, chúng ta tiến hành trao đổi vật phẩm.

Ở đây những người đến chín phần mười đều là để trao đổi vật phẩm mà đến, mỗi một tộc đều có nội tình của mình. Lần này trao đổi vật phẩm bao gồm Thánh đế các tộc trong vũ trụ, đồ vật trao đổi khẳng định không tầm thường, lại càng không phải như hội giao dịch thông thường có thể so sánh được.

Cho nên nghe thấy Ngao Quỳ nói vậy, mọi người đều đi điện tiếp khách trước, chuẩn bị đổi lấy đồ vật mình cần nhất.

Đọc truyện chữ Full