DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1722: Tiến nhập Vẫn Chân Điện

- Đệ nói đệ là Đại sư tiên đan lục phẩm?

Kế Khôn có chút kích động lập lại một câu.

Diệp Mặc ừ một tiếng nói:

- Phải, đan dược mà đệ dùng đều là tự mình luyện chế, đệ đúng là đại sư tiên đan lục phẩm.

- Tốt, thật sự là quá tốt, không ngờ đệ còn có thiên phú như vậy...

Kế Khôn quả thực là có chút kích động, cô bình ổn lại một hồi lâu mới lôi kéo Diệp Mặc nói:

- Ban đầu ta còn nghĩ làm thế nào để cho đệ trở thành đệ tử tâm đắc, lần này khẳng định là có thể rồi. Đợi sau khi trở về, ta dẫn đệ đi Lộng Nguyệt Đế Tông, đệ gia nhập đế tông thì tốt rồi. Về sau đệ chỉ cần lo tu luyện thôi, đệ muốn tài liệu luyện đan ta giúp đệ kiếm là được rồi.

Diệp Mặc nhìn Kế Khôn đang thực tâm vui sướng, trong lòng cũng rất là cảm kích, Kế Khôn thực sự đã coi hắn là người thân, niềm vui sướng này hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm.

Tuy đi Lộng Nguyệt Đế Tông rất an toàn, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói lại không ổn. Thứ nhất, người muốn tìm hắn để gây sự quá đáng sợ, Lộng Nguyệt Đế Tông cũng không che chở nổi. Thứ hai, bí mật của hắn quá nhiều, ở trong một đế tông tu luyện là quá nguy hiểm. Diệp Mặc trầm mặc một lát, vẫn quyết định nói:

- Hi Nguyệt tỷ, cám ơn tỷ. Đệ không muốn gia nhập tông môn, một mình đệ tự do tự tại đã quen rồi.

Kế Khôn sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh liền nói:

- Đệ đã là đại sư tiên đan lục phẩm, quả thực là không cần gia nhập tông môn, cho dù là đế tông cũng sẽ tranh nhau muốn thu nhận đệ, là ta suy nghĩ không chu toàn. Chúng ta đi Phiêu Miểu Tiên Trì trước đi, đợi sau khi đi tiên trì về, chúng ta lại đi Nguyên Động Thiên, trên đường từ từ bàn bạc.

...

Đại Lục Lạc Nguyệt, Vẫn Chân Điện.

Ngay tại cửa thang đá thông tầng thứ sáu với tầng thứ bảy, có ba người phụ nữ đang đứng ở đây. Ba người họ đến từ thành Mặc Nguyệt của Nam An Châu, nếu Diệp Mặc trở về, đương nhiên nhận ra ba người này ngoại trừ Tô Tĩnh Văn ra, hai người còn lại là Cảnh Anh Ly và con gái Ức Mặc.

- Anh Ly, lúc trước tỷ và Diệp Mặc chỉ đến đây thôi sao?

Tô Tĩnh Văn hỏi, cô là người có tu vi cao nhất trong ba người, đã là tu vi Hóa Chân tầng thứ nhất.

Cảnh Anh Ly lắc đầu nói:

- Không phải, chúng tôi đã đến tầng thứ bảy nhưng chưa có đi vào trong, chỉ vừa mới đi vào thiếu chút nữa đã bị tiêu diệt, đám Linh tu kia vô cùng đáng sợ.

Ức Mặc vừa cười vừa nói:

- Anh Ly tỷ tỷ, với thực lực của ba người chúng ta, muốn vượt qua tầng thứ bảy hẳn là không có vấn đề gì chứ?

Cảnh Anh Ly gật gật đầu nói,

- Vẫn Chân Điện từ sau đại chiến thời thượng cổ, có Thừa Đỉnh tu sĩ đi vào hay không thì ta không biết. Nhưng ta khẳng định không có Hóa Chân tu sĩ nào vào. Tĩnh Văn tỷ đã là tu vi Hóa Chân, sẽ không có vấn đề gì đâu. Khi Vẫn Chân Điện vừa mới mở ra, nghe nói tại tầng bảy của Vẫn Chân Điện từng diễn ra một trận đại chiến từ rất xa xưa, rất nhiều tu sĩ Hóa Chân đã ngã xuống ở đây, chúng ta cũng phải cẩn thận.

- Đúng vậy, em cũng mỗi ngày đều dốc sức liều mạng tu luyện sao mà đến bây giờ vẫn chỉ là tu vi Thừa Đỉnh thôi? Dì Văn tư chất cũng quá tốt đi.

Ức Mặc làm bộ bất mãn nói.

Tô Tĩnh Văn mỉm cười. Cô tư chất xác thực là đỉnh cao, nhưng cũng không thể tách rời với việc dốc sức liều mạng tu luyện, cô nhớ Diệp Mặc rồi. Cho nên muốn sớm thăng thiên lên Tiên Giới một chút, muốn gặp được Diệp Mặc. Không chỉ mình cô, mà tất cả những người còn lại của thành Mặc Nguyệt, ai mà không đang ra sức tu luyện?

Cảnh Anh Ly sao có thể không biết tâm tư của Tô Tĩnh Văn, trong nội tâm cô khẽ than:

- Người có tư chất ngang ngửa với Tĩnh Văn tỷ, trước kia Đại Lục Lạc Nguyệt khẳng định là cũng có, tư chất như hai người chúng tôi thì lại càng nhiều. Nhưng trước giờ chưa từng có một nơi nào có linh khí nồng đậm như hồ Mặc Nguyệt, tu luyện đừng nói là có linh trì thậm chí có cả tiên tinh, đan dược tất cả đều là cao cấp, cho dù là không có những đan dược kia, dùng tiên tinh tu luyện, ta sợ là cũng chỉ có thành Mặc Nguyệt chúng ta thôi.

Tô Tĩnh Văn tán đồng nói:

- Anh Ly nói không sai, chúng ta có thể tu luyện được nhanh như vậy, ngoại trừ tư chất ra, tiên tinh và linh trì đều là then chốt nhất.

Dừng một chút, Tô Tĩnh Văn lại nói tiếp:

- Đợi lát nữa đến tầng thứ bảy, Ức Mặc cháu đừng chạy lung tung. Ba người chúng ta đều cùng một chỗ, th�hông hề phí sức, cho thấy sự việc có triển vọng.

Cảnh Anh Ly cười nói một câu.

- Vì sao linh khí ở tầng thứ bảy lại hỗn tạp không chịu nổi như vậy? Thậm chí còn không bằng tầng thứ năm?

Ức Mặc đứng ở tầng thứ bảy của Vẫn Chân Điện nghi ngờ hỏi một câu.

Cảnh Anh Ly nhỏ giọng nói:

- Tầng này có Linh tu, chúng ta cẩn thận một chút, Linh tu thì ưa thích những nơi như thế này.

Từng đợt u ám lạnh lẽo tập kích tới, không gian chung quanh dường như cũng đang sụp đổ.

- Đây là Linh tu đánh lén, không phải là không gian sụp đổ, các ngươi phải cẩn thận một chút, dùng Kỳ Dị Hỏa.

Cảnh Anh Ly trầm giọng nói.

- Để con.

Ức Mặc giơ tay lên, mười hai viên Lôi Châu bay lên, vô số tia sét chớp lóe, không gian xám xịt mờ mịt sụp đổ chung quanh trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa. Từng đợt mùi khét 'Xuy xuy', phụ họa theo một vài tiếng thét truyền đến, mà chung quanh hình như lại bắt đầu sáng sủa lên.

Tô Tĩnh Văn mỉm cười nói:

- Bây giờ cuối cùng là ta cũng đã tin tưởng lời người khác nói rồi, nhiều người đến thành Mặc Nguyệt tố cáo như vậy, ở bên ngoài Ức Mặc con làm không ít chuyện xấu ha?

Ức Mặc bĩu môi một cái nói:

- Con mà thèm làm chuyện xấu, mấy tên mà con giáo huấn kia đều là thứ không có mắt đến lằng nhằng đấy. Bằng không con cũng chẳng rỗi chuyện mà đi giáo huấn người khác, con cũng muốn giống như dì Văn, sớm thăng thiên Tiên Giới một chút. Nam An Châu thật sự chẳng có gì mà chơi, đợi ra khỏi nơi này, con còn muốn đến Vô Tâm Hải đi dạo nữa. Đúng rồi, dì Văn, chị Anh Ly, hai người muốn cùng đi với con không?

Tô Tĩnh Văn lần này sắc mặt lại trầm xuống nói:

- Vô Tâm Hải không phải là Nam An Châu, thành Mặc Nguyệt có vị trí vô cùng quan trọng ở Nam An Châu, đã trở thành thánh đứng đầu của Nam An Châu, người khác đều phải nể mặt vài phần. Nhưng Vô Tâm Hải lại không giống thế, chỗ đó yêu thú tàn sát bừa bãi, còn có các loại thế lực, trước khi con chưa đến được Hóa Chân hậu kỳ, tuyệt đối không cho phép tiến vào Vô Tâm Hải.

- Kỳ thật trước đây con vốn sống ở Vô Tâm Hải, lúc trước sư phụ dẫn con đi Vô Tâm Hải giết yêu thú...xem file text tại "t ung h oanh.c om"

Khi Ức Mặc vẫn còn đang lí nha lí nhí thì đã bị Tô Tĩnh Văn không chút do dự cắt ngang,

- Không cần biết ra sao, bây giờ không cho phép đi Vô Tâm Hải.

Uỳnh uỳnh...

Từng đợt trầm đục, một đoàn đội ngũ dài sắp hàng chỉnh tề lao đến, đều mang một khuôn mặt quen thuộc như nhau.

- Đây...

Đội ngũ này trong nháy mắt thì đã cắt đứt cuộc đối thoại của Tô Tĩnh Văn và Ức Mặc, Ức Mặc nghi ngờ nói một chữ xong, lập tức liền biết đây là do tâm thần bị mê hoặc.

- Công kích đi, đây là mê hoặc tâm thần của linh tu.

Tô Tĩnh Văn trầm giọng nói một câu xong liền khoát tay, một lưỡi đao Băng chém giết ra. Lưỡi đao băng này dài đến vài trượng, vừa ra liền đã chặn đứng cắt đứt đội ngũ rầm rộ kia.

Cảnh Anh Ly cũng phóng ra ống sáo, đánh ra từng ngọn lửa

Mà sắc bén nhất lại là Ức Mặc, lúc đầu cô vốn chỉ phóng ra mười hai hạt châu, nhưng lúc này cô đã phóng ra ba mươi sáu viên Lôi Châu.

Ba mươi sáu viên Lôi Châu mang theo ba cấp độ tia sét, những bóng người trong sương mù tối tăm mờ mịt kia một khi bị những tia sét này đánh trúng, trong nháy mắt đã tiêu tán sạch sẽ. Cho dù là những cái bóng không nhìn thấy, dưới tia sét của Lôi Châu, cũng tiêu tán hết sạch. Chỉ trong nháy mắt, sương mù chung quanh đã lại trống trải hẳn ra, những ảo ảnh lúc trước cũng biến mất không thấy gì nữa.

- Sao mà con không tìm được một viên Tịnh Linh Châu nữa chứ, aih.

Ức Mặc vừa mặc cho ba mươi sáu viên Lôi Châu uốn lượn trên đỉnh đầu, vừa thở dài nói.xem file text tại "t ung h oanh.c om"

- Ba mươi sáu viên Lôi Châu của con cấp bậc khác nhau, Linh tu ở đây cấp độ quá thấp, mới dập một cái đã chết rồi, chẳng có cách nào giữ lại Tịnh Linh Châu được cả. Lúc trước Diệp Đại Ca cũng là may mắn mới lấy được một liên Tịnh Linh Châu.

Cảnh Anh Ly đáp.

Lúc này cô mới cảm thấy nhẹ nhõm, lúc trước cô và Diệp Mặc đều là tu vi Nguyên Anh, dù Diệp Mặc nghịch thiên không gì bằng, ở tầng thứ bảy này cũng là nửa bước khó đi. Mà bây giờ, cô thậm chí không cần động tay, chỉ cần dựa vào một mình Ức Mặc là được rồi.

Ức Mặc uể oải nói:

- Lục Vô Hổ gia gia giúp con luyện chế hai mươi bốn viên Lôi Châu khác không phải là nguyên phối, nói chung thì cũng có chút khác biệt, aih.

Tô Tĩnh Văn dở khóc dở cười nói:

- Con nên biết đủ đi, có mấy người có thể được Lục Địa Khí Thần luyện khí cho. Một lần Lục tiền bối giúp con luyện chế ra hai mươi bốn viên Lôi Châu chân khí cực phẩm, con còn chưa thỏa mãn.

- Thực ra ý của Ức Mặc là muốn nói nếu Lục Địa Khí Thần có thể đến thành Mặc Nguyệt sớm một chút, ông ấy còn có thể gặp Diệp đại ca.

Cảnh Anh Ly hiểu rõ ý của Ức Mặc, cười nói giúp một câu.

- Bắt đầu đánh đi.

Lại là hàng loạt khí tức u ám lạnh lẽo ập tới, Ức Mặc trực tiếp phóng ra ba mươi sáu viên Lôi Châu xoáy lên ánh chớp đầy trời tung ra. Cảnh Anh Ly và Tô Tĩnh Văn quả thực là không cần động thủ, chỉ cần ở bên cạnh ngó chừng một chút là được rồi.

Hai tu sĩ Thừa Đỉnh, một tu sHóa Chân ĩ, tại Vẫn Chân Điện này đẳng cấp thật sự là quá cao. Đám Linh tu kia đáng sợ nhất cũng chẳng qua chỉ tương đương với Ngưng Thể mà thôi, dưới sự tàn sát bừa bãi của ba mươi sáu viên Lôi Châu, dù ẩn nấp có kín đáo hơn nữa, cũng bị giết chóc hàng đống.

Cảnh Anh Ly và Tô Tĩnh Văn cuối cùng dứt khoát ở gần đó thu thập một ít tiên linh thảo.

Càng đi về phía sau, ba người phát hiện càng nhiều di hài của tu sĩ, Cảnh Anh Ly càng khẩn trương tìm kiếm khắp nơi.

Sau khi Ức Mặc lại một lần nữa quét sạch một mảng sương mù xám xịt, một lầu các không lớn đột ngột xuất hiện trước mặt ba người, trên lầu các viết ba chữ 'Chân Thần các'.

- Vậy là đến ‘Chân Thần các’ rồi ưh?

Ức Mặc nghi hoặc nhìn lầu các nho nhỏ kia hỏi.xem file text tại "t ung h oanh.c om"

Nói xong cô nhớ ra cái gì đó, lại nói tiếp:

- Nghe nói 'Chân Thần các' có rất nhiều công pháp và pháp bảo, không biết có phải là... Anh Ly tỷ tỷ, tỷ sao vậy?

Ức Mặc mới phát hiện Cảnh Anh Ly nhào lên một cỗ thi hài khóc nức nở không thôi, trong tay còn nắm chặt một cái nhẫn.

Tô Tĩnh Văn đi qua kéo Cảnh Anh Ly nói:

- Chị có thể tìm được bà ngoại của mình, bà ngoại chị trên trời có linh thiêng đã rất vui vẻ rồi...

Cảnh Anh Ly vẫn không nói gì, ba người chợt phát hiện 'Chân Thần các' trước mắt kia bỗng nhiên lại biến mất không thấy gì nữa, một luồng khí tức u ám lạnh lẽo đáng sợ cuốn tới, mà ngay cả Nguyên Thần của ba người cũng không khỏi tự mình muốn thoát ly mà đi.

Cảnh Anh Ly trong nháy mắt liền hiểu ra, luồng khí tức u ám lạnh lẽo đáng sợ này chính là kẻ chỉ huy Linh Tu ở tầng thứ bảy, thực lực như thế này chỉ e ngay cả Tô Tĩnh Văn cũng không cách nào ngăn chặn được.

Đọc truyện chữ Full