DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 336: Thu phục

Độc Nhãn Long bỗng nhiên cắn răng một cái, người trước mắt này quả nhiên chính là Diệp Mặc, không ngờ lại tồn tại một người lợi hại như thế, nếu Diệp Mặc muốn giết y và Hàn Tử, thì bọn họ có cố gắng thế nào cũng không thể chạy thoát. Nhưng trong lòng y đã có một tia hy vọng, Diệp Mặc không phải muốn giết bọn họ, mà là muốn tìm bọn họ đàm phán, nếu không thì, với thủ đoạn của hắn, sớm đã giết mình và Hàn Tử.

-Diệp tiền bối, tôi biết chúng tôi và anh chênh lệch quá lớn, ở trong mắt anh, tôi cùng Hàn Tử có lẽ còn không bằng một con châu chấu. Có gì chỉ bảo xin cứ nói, nhưng nếu muốn chúng tôi phản bội 'Địa sát' thì hãy trực tiếp giết tôi.

Độc Nhãn Long khẽ cắn môi, cho dù như thế nào, cũng phải chết, chi bằng dứt khoát một chút.

Diệp Mặc lạnh nhạt nói:

- Các người không dám phản bội 'Địa sát" đơn giản là vì sợ người nhà các người gặp nguy hiểm hoặc sâu độc mà thôi.

Vẻ mặt Độc Nhãn Long không thể tin được nhìn Diệp Mặc, thật lâu sau mới thở dài nói:

- Làm sao anh biết trong cơ thể chúng tôi có sâu độc?

Sâu độc là một cách khống chế thủ hạ của tổ chức 'Địa sát', Độc Nhãn Long tận mắt nhìn thấy một sát thủ 'Địa sát' vì phản bội tổ chức, bị lôi trở về, sau đó sâu độc ăn thịt. Ba ngày ba đêm, lúc ấy thịt trên người tên sát thủ kia đều bị sâu độc ăn xong rồi, tên sát thủ kia còn đang kêu rên mà vẫn chưa chết đi.

Từ đó về sau, trong lòng của y luôn có một ý niệm, chính là bất luận như thế nào, cũng không thể phản bội tổ chức.

Diệp Mặc thản nhiên cười,

- Trước tiên, tôi sẽ không nói về sâu độc trong cơ thể ông, tôi muốn nói với ông, ông có biết kết cục cuối cùng của các người là gì không?

Hàn Tử nhìn Độc Nhãn Long một cái, bỗng nhiên ngắt lời nói:

- Chỉ cần chúng tôi lên sát thủ chữ Thiên, chúng ta liền tự do. Cho nên, mục tiêu của ta là chữ Thiên.

Diệp Mặc cười ha hả, lập tức lại lần nữa lạnh như băng nói:

- Không nói đến anh có thể sống đến lúc làm sát thủ chữ Thiên hay không, cho dù là anh sống đến lúc đạt sát thủ chữ Thiên, vận mệnh của anh cũng sẽ chấm dứt. Các người hẳn là có một vua trùng độc đúng không, hắn khống chế các người đều là dùng một loại sâu độc. Loại sâu độc này vào lúc các người giết người, nó sẽ chủ động cắn nuốt sức sống và máu huyết của kẻ bị giết, sau đó lại ở trong cơ thể các người ân cần săn sóc.

-Vậy thì sao nào?

Bị lời nói của Diệp Mặc làm cho rùng mình một cái, nhưng Độc Nhãn Long vẫn không chịu yếu thế nói.

Diệp Mặc lắc lắc đầu:

- Không thế nào, chỉ có điều chờ sau khi ông thăng cấp đến sát thủ chữ Thiên, sâu độc trong cơ thể ông cũng đã trưởng thành, một bữa tiệc lớn cuối cùng của nó chính là tinh huyết và sức sống trong cơ thể ông. Đương nhiên, sau khi ăn xong máu tươi của ông rồi, nó cũng hoàn thành sứ mệnh, thì bị thủ lĩnh của các người, chính là vua trùng độc kia mang đi tu luyện tà công rồi.

-Anh nói bừa...

Giọng điệu Độc Nhãn Long bắt đầu run rẩy, trong lòng của y thật ra đã biết Diệp Mặc không phải nói bừa, mà đều là sự thật.

Diệp Mặc cười lạnh nói nói:

- Tôi có nói bừa hay không, anh tự mình biết. Anh nói cho ta biết, anh đã bao giờ tận mắt nhìn thấy sát thủ chữ Thiên chưa? Anh tuyệt đốhữ Thiên đã bị đem đi luyện công rồi, chỉ đơn giản như vậy thôi.

- Ý anh là huân chương của taôi càng nhiều, tôi liền cách cửa tử càng gần?

Hàn Tử cũng run rẩy hỏi, y trong vô thức cảm thấy lời Diệp Mặc nói là sự thật, hơn nữa vô cùng thực.

-Anh cứ nói đi?

Diệp Mặc không giải thích lại, mà có ý hỏi ngược lại.

Thật lâu sau, Độc Nhãn Long mới thở dài:

- Kỳ thật tôi đã sớm hoài nghi chuyện này rồi, vì sao một sát thủ chữ Thiên cũng không có? Nếu bọn họ thật sự phải thoái ẩn, như vậy cũng nên cho tất cả sát thủ cùng biết chứ, suy cho cùng cũng có một chút không phải. Nhưng tôi từ trước tới giờ đều không nghe nói có vị sát thủ chữ Thiên nào thoái ẩn, bây giờ nghe tiền bối nói, tôi đã biết lời tiền bối nói đều là sự thực.

-Chú Cửu, điều này, điều này...

Hàn Tử cũng là vẻ mặt rung động nhìn Độc Nhãn Long, một lúc lâu sau cũng không nói lên lời.

Một trận trầm mặc qua đi, Độc Nhãn Long mới ngẩng đầu nhìn Diệp Mặc nói:

- Diệp tiền bối, tôi biết anh muốn giết tôi dễ như trở bàn tay, tôi không biết vì sao anh không giết tôi, còn nói cho tôi biết chân tướng. Tôi rất cảm kích ngươi, nhưng tôi không thể phản bội tổ chức, anh muốn động thủ thì cứ dứt khoát, tôi sẽ vô cùng cảm kích.

Diệp Mặc bình thản nói:

- Nếu tôi muốn giết các người, các người đã sớm là một cái xác rồi, còn phải phí lời như vậy?

-Nhưng tôi nói rồi, chúng tôi không thể phản bội tổ chức.

Độc Nhãn Long ngập ngừng nói.

-Là bởi vì trong cơ thể các người có sâu độc?

Diệp Mặc nhìn Độc Nhãn Long.

Độc Nhãn Long đã quyết định xong, lập tức đứng lên nói:

- Đúng vậy, cũng là bởi vì sâu độc trong cơ thể, tiền bối chưa tiếp xúc qua loại sâu độc này, không biết nó khủng bố như thế nào, tôi thà rằng lập tức chết đi, cũng không dám phản bội.

-Nếu tôi có thể đem sâu độc trong cơ thể các người lấy ra?

Diệp Mặc vẫn thản nhiên như cũ nói.

-Cái gì? Diệp tiền bối, ngài, ngài thật sự có thể lấy sâu độc trong cơ thể chúng tôi ra?

Độc Nhãn Long vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, nói xong câu đó, lập tức nói lại lần nữa:

- Diệp tiền bối, nếu ngài thật sự có thể lấy sâu độc trong cơ thể tôi ra, tôi, cái mạng nhỏ này chính là của ngài.

Nói xong Độc Nhãn Long quì xuống, vẻ mặt chẳng những thành khẩn mà còn kiên quyết. Hàn Tử nhìn Độc Nhãn Long một chút, y tuy rằng bộ dạng thô kệch, nhưng cũng không phải đồ ngốc, biết lúc này nếu không biểu lộ thái độ, thì chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ. Hơn nữa y trước giờ vốn không thích 'Địa sát", nghĩ tới đây, Hàn Tử cũng quỳ xuống bên cạnh Độc Nhãn Long.

-Các người ngày trước đã giết ai?

Diệp Mặc nhìn chằm chằm Độc Nhãn Long hỏi.

-Là một gã thương nhân Úc, hắn ở Ninh Hải...

Lời Độc Nhãn Long còn chưa nói xong đã bị Diệp Mặc ngăn lại, câu nói kế tiếp hắn đã không có hứng thú.

Cắt đứt lời Độc Nhãn Long, Diệp Mặc cầm một canh tay Hàn Tử, giơ tay vẽ một cái, một con sâu độc màu vàng hiện ra trong tay y. Hiện tại hắn đã Luyện Khí trung kỳ, lấy ra một con sâu độc thật sự là rất đơn giản.

Độc Nhãn Long và Hàn Tử kinh hãi nhìn chằm chằm sâu độc trong tay Diệp Mặc, bọn họ không nghĩ tới vật khủng bố như vậy ở trong tay Diệp Mặc, quả thực là một lát đã lấy ra. Người như thế, tổ chức lại muốn giết hắn. Tuy nhiên lập tức trong lòng Độc Nhãn Long liền cao hứng trở lại, Diệp Mặc càng lợi hại, y càng cao hứng.

Diệp Mặc nắn nắn sâu độc trong tay thản nhiên nói:

- Sâu độc này vốn chính là tôi lấy ra từ trên người Trần Thanh, sau đó thả ra, còn có ký hiệu tôi làm, ông nói các người có thể trốn đi nơi nào đây?

Nghe xong lời Diệp Mặc vừa nói, mồ hôi lạnh sau lưng Độc Nhãn Long liên tục rơi xuống, hoá ra người ta sớm đã sắp xếp xong xuôi, liền đợi người 'Địa sát' đến mắc câu, buồn cười thay, bọn họ còn tính tới giết người của Diệp Mặc.

Tuy rằng sâu độc trong cơ thể Độc Nhãn Long có chút phiền toái, nhưng Diệp Mặc không cần dùng đến ba mươi giây đã đem sâu độc trong cơ thể Độc Nhãn Long lấy ra.

Thấy Diệp Mặc đem hai sâu độc bỏ vào hai hộp ngọc, sau đó không biết để ở đâu, Độc Nhãn Long cảm giác từng trận da đầu run lên. Diệp Mặc này thật đáng sợ, đây là cảm giác duy nhất trong lòng y.

-Tổng cộng các người có mấy người đến Ninh Hải?

Diệp Mặc sau khi lấy ra sâu mới lên tiếng hỏi.

Độc Nhãn Long lập tức cung kính trả lời:

- Diệp tiền bối, lần này tới Ninh Hải tổng cộng có ba người, ngoại trừ ta cùng Hàn Tử còn có một người, chẳng qua hắn đợi tin tức chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi cùng đi Yến Kinh.

Diệp Mặc gật gật đầu nói:

-Bây giờ các người hãy thề, không được phản bội tôi.

Tuy rằng Độc Nhãn Long và Hàn Tử nói trung thành với mình, nhưng điều này dù sao cũng là do tính mạng bị uy hiếp mà có. Diệp Mặc vẫn không thể hoàn toàn tín nhiệm hai người này, cho nên nhất định phải thề. truyện được lấy tại

Người khác đối với lời thề có thể coi là trò cười, nhưng Diệp Mặc lại có thể khiến lời thề trở thành sự thật.

Vào lúc hai người thề, Diệp Mặc rất nhanh lấy ra một giọt máu ở mi tâm hai người, sau đó làm thành hai cấm chế đánh vào mi tâm hai người. Nếu như là Tu Chân giả, đối với loại cấm chế này rất nhanh là có thể tự luyện hóa. Nhưng Độc Nhãn Long và Hàn Tử đều là người thường, muốn luyện hóa loại cấm chế này là tuyệt đối không thể.

Tuy rằng nhìn thấy động tác của Diệp Mặc, nhưng Độc Nhãn Long và Hàn Tử cũng không dám nhúc nhích chút nào.

Đợi hai người thề xong, mình cũng đã làm xong cấm chế, Diệp Mặc mới lên tiếng:

- Bây giờ các người hãy lập tức đi tìm tên đồng bọn kia.

-Tiền bối, có phải mang hắn tới cho tiền bối giải trừ sâu độc không?

Hàn Tử lập tức nói.

Diệp Mặc lạnh lùng cười:

- Giải trừ sâu độc, người cho rằng tôi là người chủ nghĩa quốc tế sao? Dẫn đường chỉ cần hai người các người là đủ rồi, về phần người nọ, ngay bây giờ các người đi giết hắn, càng nhanh càng tốt, tôi không muốn đợi lâu. Tuy nhiên nhất định phải dùng bùa này, sau khi thấy hắn, lập tức ném qua, nói một chữ 'Lâm'.

Sở dĩ Diệp Mặc cho hai người một bùa Hỏa Cầu, là vì hắn biết nếu không dùng bùa giết người, như vậy sâu độc của tên đồng bạn kia sẽ chạy trốn. Một khi sâu độc chạy trốn, vua trùng độc đằng sau 'Địa sát' kia rất nhanh sẽ biết. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, chính là muốn khiến hai người bọn họ kinh sợ.

Hàn Tử còn muốn nói gì nữa, Độc Nhãn Long đã lập tức trả lời:

- Vâng, tiền bối, chúng ta lập tức đi.

Trong lòng Độc Nhãn Long cũng âm thầm khiếp sợ, nếu Diệp Mặc lựa chọn người kia trước, như vậy bây giờ hai người bọn họ cũng đã xong đời, lúc này y mới phát hiện sự quyết đoán sát phạt của Diệp Mặc. Hơn nữa y cũng biết vì sao Diệp Mặc cho hắn và Hàn Tử đi giết người, đây chính là lấy danh trạng.

Diệp Mặc nhắm mắt lại không nói gì nữa, hắn đợi lúc Độc Nhãn Long và Hàn Tử đi rồi, thần thức lập tức liền quét đến Tạ Úy Tranh, người này bị Diệp Mặc đá một cước, đánh cho vài cái, bây giờ còn ở trong phòng không đi. Tuy nhiên nhìn y không ngừng gọi điện thoại, thì biết người này chắc chắn là đi gọi người rồi, Diệp Mặc lạnh lùng cười, nếu Tạ Úy Tranh không động thủ thì bỏ qua, nếu còn dám động thủ, cũng đừng trách hắn không khách khí.

Lúc này Tạ Úy Tranh giận sôi lên, từ nhỏ đến lớn, Tạ Úy Tranh y đều là con cưng của trời, có bao giờ nếm qua loại thiệt thòi này.

Tuy rằng cho tới bây giờ Tô Tĩnh Văn cũng không đồng ý cho Tạ Úy Tranh cầu hôn, nhưng ở trong mắt Tạ Úy Tranh, người khác đều không thể động vào Tô Tĩnh Văn. Nhưng hiện tại cô gái y ngưỡng mộ bị người khác ngủ cùng thì không nói, hơn nữa còn dám đánh y, thậm chí còn liên tiếp đánh gãy vài cái răng.

Có thể nhịn xuống cục tức này, y cũng không phải là Tạ Úy Tranh, cho nên y nhất định phải cho tên Diệp Mặc đã đánh y biết, người nào không thể đắc tội. Về phần Tô Tĩnh Văn, hiện tại đã là người đàn bà dâm đãng, nhưng phản bội Tạ Úy Tranh y, y tuyệt đối sẽ không buông tha.

Đọc truyện chữ Full