DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1896: Tin tức của Cơ Cửu Thiên (5)

Edit: Sahara

Vân Lạc Phong ngẩn ra, lắc đầu nói: "Ta chưa từng nhìn thấy! Nhưng nếu trong mộ phần không có thi thể, vậy gia gia chắc chắn sẽ nói cho ta biết. Nếu không tìm được thi thể, thì rất có khả năng mẫu thân vẫn còn sống.... Nhưng gia gia lại chưa từng nhắc tới điểm này, nên ta vẫn cho rằng đã tìm được thi thể mẫu thân ta."

"Vân cô nương, nói như vậy, chỉ có thể đợi đến khi tìm được sư phụ ta, người mới có thể xác định được rằng sư phụ ta có phải là mẫu thân của người hay không?"

Trong lòng Kỳ Tô có một loại dự cảm, Vân Lạc Phong chắc chắn có quan hệ với sư phụ mình.

Bằng không, lần đầu tiên gặp Vân Lạc Phong, hắn đã không có cảm giác thân thiết như vậy.

Nghĩ đến đó, Kỳ Tô liền mỉm cười, nội tâm vô cùng hy vọng Vân Lạc Phong thật sự là con gái của sư phụ.

Như vậy, sư phụ không còn cô đơn một mình nữa.

"Nói gì cũng vô dụng! Chờ tìm được người rồi tính!" Vân Lạc Phong thong thả đứng dậy: "Ngươi đi thu thập hành lý đi, chúng ta nhanh chóng xuất phát đến Thiên Tề Quốc."

Hiện tại, nàng rất nóng lòng muốn biết, Vân Tiêu và Cơ Cửu Thiên có ở Thiên Tề Quốc hay không....

"Ta lập tức đi thu thập ngay!"

Kỳ Tô xoay người đi chuẩn bị.

Vốn dĩ Kỳ Linh cũng muốn đi Thiên Tề Quốc, nhưng ai biết trên đường đi sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm? Dẫn cô bé theo thì khó đảm bảo an toàn, vì thế, dưới ánh mắt rưng rưng, nước mắt lưng tròng vô cùng đáng thương của Kỳ Linh, Kỳ Tô chỉ có thể nhẫn tâm cự tuyệt.

So với việc đi cùng bọn họ, Kỳ Linh ở lại Lưu Phong Quốc thì an toàn hơn. Huống hồ, ở Lưu Phong Quốc còn có Mộc Tuyết Hinh chăm sóc cho cô bé.

Kỳ Linh biết ca ca sẽ không dẫn mình theo, cho nên chỉ có thể vửa khóc vừa tiễn biệt hai người Kỳ Tô và Vân Lạc Phong. Cũng không biết, lần sau gặp lại.... Là khi nào?

__________

Thiên Tề Quốc.

Trên đường phố phồn hoa, người qua kẻ lại vô cùng náo nhiệt.

Vân Lạc Phong không ngờ lại nhìn thấy một con rối ngay trên đường phố, đúng là làm nàng kinh ngạc.

Không ngờ nhanh như vậy thì con rối đã thâm nhập vào Thiên Tề Quốc.

Kỳ Tô tựa như một hộ vệ trung thành cẩn cẩn, đi theo sát bên cạnh Vân Lạc Phong, đồng thời cũng đảo mắt đánh giá khắp nơi, trong mắt hắn chợt xuất hiện một tia hoài niệm: "Thật ra, lần đầu tiên ta gặp được sư phụ, chính là ở Thiên Tề Quốc! Khi ấy ta ra ngoài rèn luyện, không ngờ gặp phải nguy hiểm, trùng hợp được sư phụ cứu nên mới giữ lại được một mạng."

Nếu không có Vân Nguyệt Thanh, có lẽ hắn đã sớm chết từ lâu rồi.

Chuyện xưa như mây khói, nhưng làm Kỳ Tô nhớ mãi không ngui. Kỳ Tô nhìn chằm chằm dòng người qua lại, giống như làm vậy thì có thể nhìn thấy được bóng dáng phong hoa tuyệt đại của sư phụ mình....

Đột nhiên, ánh mắt Kỳ Tô tối sầm lại, khóa chặt vào một bóng người trên đường.

"Làm sao vậy?" Vân Lạc Phong cảm nhận được sự khác thường của Kỳ Tô, liền cau mày hỏi.

Kỳ Tô giật mình, rồi nhàn nhạt cong môi đáp: "Gặp được người quen!"

Sau khi nói xong lời này, Kỳ Tô chậm rãi đi về phía người thiếu nữ đang bị nhiều người khác vây quanh.

Thiếu nữ này lớn lên không tính là xinh đẹp, có thể nói, dung mạo nàng ta rất bình thường, đôi mắt chứa đầy hoảng sợ, bất lực nhìn đám người đang bao vây mình.

"Giản An, sớm muộn gì ta cũng sẽ trở thành nhị hoàng tử phi, ngươi nhìn thấy ta còn không mau quỳ xuống cho ta!"

Nhị hoàng tử phi?

Vân Lạc Phong nhíu mày, rồi chợt nhớ đến vị Tề lão nhị mà nàng từng gặp tại Lâm Phong trấn, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.

Còn nhớ, Kỳ Tô từng nói qua với nàng, nhị hoàng tử vốn có một phi tử, đáng tiếc là bệnh nặng nên đã qua đời.

Nhưng chưa từng nghe nói, hắn ta cưới một hoàng tử phi khác.

Trước nay, chuyện không liên quan đến mình thì Vân Lạc Phong sẽ không để ý đến, nhưng sau khi nghe câu nói tiếp theo của nữ tử đang bị bao vây kia, thì sắc mặt nàng liền trầm xuống.

"Nhị tỷ, nếu tỷ đã định sẵn là nhị hoàng tử phi, vậy sao còn tức giận về việc phụ thân muốn đính hôn cho muội và Cơ công tử? Tỷ làm vậy không phải là ăn trong chén nghĩ trong nồi sao? Tỷ nghĩ tất cả nam nhân trong thiên hạ này đều thích một mình tỷ à?" Giản An hất cằm: "Huống hồ, muội gả cho Cơ công tử là mệnh lệnh của phụ thân, tỷ làm khó dễ muội thì có ích gì?"

Đọc truyện chữ Full