DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1715: Thánh Quân cao giai (1)

Edit: Bé"ss Heo"ss

Đông Châu, quân thành.

Quân Phượng Linh mi giác nhẹ dương, mặt mày anh khí hiên ngang đảo qua một đám người đem mình cùng Diệp Cảnh Thần vây khốn ở bên trong, mắt phượng xẹt qua một tia lạnh lẽo.

“Diệp công tử, Diệp phu nhân, không biết có thể về nhà ta nói chuyện một chút được không?

Tên nam tử trung niên cầm đầu kia mỉm cười đi đến bên cạnh hai người, dù trên mặt hắn mang theo tươi cười, lại là ngoài cười nhưng trong không cười, trong đôi mắt nhỏ tràn đầy xảo trá cùng âm hiểm.

Quân Phượng Linh cùng Diệp Cảnh Thần nhìn nhau, khóe môi đều là nụ cười lạnh.

“Xin lỗi, ta muốn tới quân thành tìm người, chỉ sợ không có thời gian.”

Từ ngày nàng cùng Diệp Cảnh Thần tiến vào Táng Thần Sơn tìm kiếm Vân Lạc Phong, lại ở Táng Thần Sơn gặp được một người lão giả kết bạn mà đi, ai ngờ nửa đường gặp nguy hiểm, thế cho nên mấy người bị phân tán, hơn nữa, bọn họ thân chịu trọng thương, may mắn có người đến cứu, sau đó rời khỏi Táng Thần Sơn.

Vốn dĩ bọn họ muốn tiếp tục tiến vào tàng Thần Sơn, lại ngoài ý muốn biết được, Vân Lạc Phong đã sống sót rời đi! Hơn nữa, còn ở trong quân thành này.

Cho nên, nàng cùng Diệp Cảnh Thần lập tức chạy tới Quân gia, còn về đám người trước mắt này, trước đó hai người họ chưa từng gặp qua, cũng chưa từng xảy ra tranh chấp gì.

“Diệp phu nhân, ngươi đừng cự tuyệt quá nhanh,” trung niên nam nhân hơi hơi mỉm cười, “Các ngươi cũng mới đến, trong Thất Châu Đại Lục khẳng định có rất nhiều thứ không tiện, nếu gia nhập Ngụy gia chúng ta, liền có thêm một phần bảo đảm.”

Nói tới đây, trung niên nam nhân dừng một chút.

“Còn người các ngươi muốn tìm, ta đây nhất định sẽ phái người giúp các ngươi tìm kiếm.”

“Nếu ta từ chối  thì sao?”

Quân Phượng Linh tươi cười mang theo một tia lạnh lẽo, lạnh giọng nói.

Sắc mặt nam nhân trung niên trầm xuống một chút: “Cho các ngươi gia nhập Ngụy gia ta, là phúc của các ngươi, đừng không biết tốt xấu, nếu không phải tiểu thư đưa ra yêu cầu này, Ngụy gia chúng ta cũng không phải người nào đều có thể tiến vào! Huống chi, gia nhập hay không, hẳn là do Diệp công tử quyết định, một nữ tắc nhân gia như ngươi không có tư cách quyết định việc trọng đại như thế.”

Cảm nhận được lửa giận của nữ tử bên người, Diệp Cảnh Thần cầm tay nàng, mặt mày ôn nhuận đang nhìn về hướng nam tử trung niên, hơi hơi hàm chứa một tia lạnh lẽo.

“Diệp gia ta, là do phu nhân ta định đoạt, nàng tất nhiên đại biểu cho quyết định của ta.”

“Ngươi……” Sắc mặt nam nhân trung niên một thanh, tức giận chỉ vào Diệp Cảnh Thần, hắn vừa định gầm lên một tiếng, một thanh âm kiều diễm từ phía sau truyền đến.

“Ngụy thúc, ngươi lui xuống trước, để cho ta tới nói cùng bọn họ.”

Thanh âm thiếu nữ cười duyên, nháy mắt hấp dẫn rất nhiều sự chú ý trên đường phố.

Nàng ta mặc một thân xiêm y màu hồng phấn tha thướt, tôn lên làn da trắng như tuyết của mình, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý nhất của mọi người nơi đây.

“Tiểu thư.”

Mọi người Ngụy gia chắp nắm tay, cung kính nói.

Tiểu thư Ngụy gia bọn họ là đệ nhất thiên tài, chẳng những dung mạo tuyệt song, lại có thiên phú trác tuyệt, chỉ sợ toàn bộ đông thành, cũng chỉ có hai vị Quân gia kia mới có thể vượt qua nàng……

Đương nhiên, dù cho Quân Phượng Linh phong hoa tuyệt đại, dung nhan so với tiểu thư Ngụy gia cao thượng không phải cùng một cấp bậc, nhưng người Ngụy gia tuyệt đối sẽ không thừa nhận điểm này.

“Diệp công tử,” Ngụy Linh mỉm cười đi đến trước mặt Diệp Cảnh Thần, khuôn mặt đáng yêu nở nụ cười trông có vẻ hồn nhiên, “Ta là thật sự thưởng thức ngươi, mới muốn ngươi gia nhập Ngụy gia ta, mà thê tử của ngươi, ta cũng có thể làm nàng trở thành người Ngụy gia, chỉ cần ngươi gật đầu, ta có thể đem Ngụy gia ta sở hữu cho ngươi.”

Bên trong Ngụy gia có vô số đệ tử chi thứ, nhưng dòng chính chỉ có một người là Ngụy linh, bởi vậy, nàng cũng là người thừa kế Ngụy gia này.

Đọc truyện chữ Full