DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Giới Thú Y
Chương 76: Trói buộc

Sau khi bẩm báo xong, Sở Thiên bước vào đại điện, nhưng người đầu tiên hắn nhìn thấy không phải là Lô Địch Tam Thế, mà là người huynh đệ kết nghĩa đã lâu không gặp - Tạp Nạp Tư.

Tạp Nạp Tư là một trong những đoàn trưởng của Ngũ đại quân đoàn Đế quốc, nhiệm vụ chính là thống soái mười vạn quân Hỏa Long đóng tại Hồng Thổ Hạp Cốc, phòng ngừa bọn Thú nhân xâm lấn ở phía Bắc, nhưng do Xích Diễm có sức mạnh quân sự cao nhất đế quốc lại đóng ở Đế đô, nên Tạp Nạp Tư đành phải lưu lại ở thành Bàng Bối, mọi việc của quân đoàn đều giao cho trợ thủ xử lý.

Trong lễ đính hôn cũng như lễ thăng chức của Sở Thiên, Tạp Nạp Tư đều kiếm cớ không dự. Nguyên nhân trong đó hắn hiểu rất rõ, chuyện tình cảm giữa người và thú vốn là điều cấm kỵ. Chuyên giữa Tạp Nạp Tư và Xích Diễm không chỉ dân tộc Cự Long không thể tha thứ, mà ngay cả dân thường cũng khó mà chấp nhận.Vì vậy Tạp Nạp Tư luôn giấu kín chuyện này, ngay cả cục tình báo của Đế quốc cũng không hề có chút tin tức gì. Nhưng bây giờ Sở Thiên lại biết được, vì vậy Tạp Nạp Tư rất lo lắng, không dám gặp mặt Sở Thiên.

Tạp Nạp Tư đang cùng Lô Địch Tam Thế bàn luận gì đó. Sở Thiên bước vào, sau khi hành lễ với Lô Địch Tam Thế, liền cười, nói với Tạp Nạp Tư: “Ha ha, đại ca, đã lâu không gặp!”

“A, đã lâu không gặp.” Xem ra Tạp Nạp Tư có chút do dự, một vị thống soái nắm giữ cả một đội quân không có đối thủ lại có chút lúng túng: “Phất Lạp Địch Nặc, cách đây vài hôm…”

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh.” Sở Thiên chào Tạp Nạp tư bằng ánh mắt minh bạch, sau đó liền nói: “Đại ca, chốc nữa đến nhà ta, chúng ta sẽ có nhiều thời gian nói chuyện.” Rõ ràng Sở Thiên đang mời đại ca kết nghĩa, nhưng chủ đích là để Lô Địch Tam Thế nghe. Bệ hạ, Lão tử đây quả thật có mấy cấp ma thú, và nuôi dưỡng không ít Hắc ám ma pháp sư, thực lực của Lão tử có uy hiếp với ngài, trước khi xử lý lão tử, có lẽ phải nghĩ đến một trong những đoàn trưởng của Ngũ đại quân đoàn Đế quốc - Tạp nạp Tư, hắn là huynh đệ của lão tử, còn ma pháp đại thần lại đang nợ tiền lão tử, hơn nữa hiện nay tất cả Tế Tự trong đế quốc này đều nghe lời lão tử...

“Tạp Nạp Tư. cho ngươi lui.” Chờ cho Tạp Nạp Tư lui rồi, Lô Địch Tam Thế nhìn Sở Thiên, cười nói: “Ha ha, Phất Lạp Địch Nặc, sao hôm nay rảnh vậy, nghe nói gần đây ngươi rất bận mà?” nói xong nhìn Sở Thiên đầy ẩn ý, gần đây ngươi làm không ít việc, chuyện kiếm một ít tiền, xây công xưởng thì không sao, nhưng ngươi chiêu mộ nhiều như vậy, có thể dùng Hắc ám ma pháp sư để bí mật giết người sao?

“Hắc hắc.” Nhìn xung quanh không có bóng người, Sở Thiên cười khà khà, híp mắt nói: “Bệ hạ, hôm nay lão tử đến là muốn cùng bệ hạ làm một vụ làm ăn…..”

Làm ăn? Lô Địch Tam Thế sững người, đã nhiều năm như vậy, mặc dù cũng đang cùng hợp tác buôn bán đạn dược và thuốc phiện cùng gia tộc Phan Mạt Tư, nhưng bây giờ lại là cấp dưới của mình. Sở Thiên trắng trợn bàn chuyện làm ăn với quân vương của một nước như vậy, bình sinh đây là lần đầu tiên hắn gặp.

“Hửm, làm ăn gì?”Lô Địch Tam Thế tiện tay cầm lên một thanh đoản ở trên bàn, tùy ý ngắm nghía, nói: “Ngươi cho rằng còn có điều gì khiến ta hứng thú sao?”

“Có lẽ một vụ làm ăn tầm thường Bệ hạ không coi ra gì?” Sở Thiên cúi mặt, cười thầm, dùng lời lẽ cám dỗ nói” Nhưng thống trị đại lục thì sao?”

“Nói tiếp đi” Lô Địch Tam Thế vội đến gần Sở Thiên, nhìn chằm chằm vào mắt hắn hỏi: “Là vụ làm ăn gì khiến ta có thể thống trị đại lục?”Là một đế vương, vừa có tham vọng, vừa có tài lược, nếu nói không hứng thú với việc thống trị đại lục thì ngay cả các loài côn trùng cũng không tin. Câu nói này của Sở Thiên đã điểm trúng tử huyệt của Lô Địch Tam Thế.

“Ha ha” Sở Thiên từ từ lấy ra một đống chai lọ,xếp đầy trên mặt đất rồi nói: “Chính là thứ này”

Thấy Lô Địch Tam Thế không hiểu, Sở Thiên cầm lên một cái lọ, giải thích: “Lúc thuộc hạ nghiên cứu viễn cổ Tế Tự thuật, tình cờ biết được một số phối phương của kỹ thuật luyện kim, đồng thời phát hiện ra rằng, chỉ cần kết hợp thượng cổ Tế Tự thuật với thuật luyện kim, có thể làm ra những thứ này, những dược tề này có thế thay thê cho thuật Tế Tự!”

“Thay thế cho thuật Tế Tự?” Đoản kiếm trong tay Lôi Địch Tam Thế tách một tiếng đã ra khỏi vỏ, “Hiệu quả như thế nào?”

“Hoàn toàn giống thuật Tế Tự” Sở Thiên nhẹ nhàng mở nắp lọ, đổ ra một viên thuốc màu vàng xạm đen, “Đây là một loại thuốc ta chế được, được gọi là thuốc thất cấp Kim sáng dược,có thể chữa được các tổn thương dưới cấp bảy.” Đề phòng là điều không thể quên, Sở Thiên vẫn chưa đem ra thứ quý nhất, trong số những sản phẩm của hắn, thứ tốt nhất đương nhiên là viên thuốc dùng Ngưu Hoàng của Khố Á Tháp luyện thành, loại thuốc này có thể làm hồi phục cả những thương tổn cấp chín.

Mặc dù Khố Á Tháp là ma thú cấp chín,nhưng thực lực trong tộc chúng lại không ra gì, cấp bảy đã rất hiếm, cấp tám hầu như không có.Vì vậy những viên thuốc Sở Thiên dùng Ngưu Hoàng thông thường luyện thành, loại tốt nhất cũng chỉ có thể chữa được những thương tổn dưới cấp bảy.

Thanh đoản kiếm trong tay Lô Địch Tam Thế chợt tuột tay rơi xuống đất, thanh âm chợt lớn, “Loại thuốc này ngươi có bao nhiêu?”

“Thuốc cấp bảy không nhiều nhưng dưới cấp năm thì…..” Sở Thiên làm ra vẻ tính toán một lúc, bình thản nói: “Chỉ cần thời gian ba tháng, ta đảm bảo ba mươi vạn Khải Tát Thiết Kỵ mỗi người đều có một viên”.Đưa ra con số này, Sở Thiên cũng đã có chút cầm chừng rồi, hiện nay, trong cơ sở sản xuất của hắn, hơn một ngàn nô lệ Thú nhân làm việc không kể ngày đêm. Mỗi tháng mười vạn viên thuốc còn có thể làm được. Vấn đề chính là Ngưu hoàng cung cấp không đủ. Nhưng Sở Thiên không dám nói sự thật với Lô Địch Tam Thế, suy cho cùng bán thuốc cho đế quốc cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, mà trong tình hình hiện nay, năng lực bản thân càng mạnh thì lại càng nguy hiểm.

“Ha ha ha….” Bình sinh đây là lần thứ ba Lô Địch Tam Thế cười thoải mái. Ba mươi vạn viên thuốc có thể chữa được những vết thương cấp năm, có nghĩa là...? Hãy tưỡng tượng xem, những con thiết kỵ ngày đêm chiến đấu với kẻ thù, trong lúc kẻ thù đang nỗ lực hết sức chống chọi thì mỗi kỵ sĩ của đế quốc đều cầm ra một viên Kim sáng dược, trong phút chốc chữa lành các vết thương trên thân thể, tiếp tục tiến lên....

Tuy nhiên,với những vết thương lớn thì việc chữa trị của Kim sáng dược cấp năm vô cùng chậm chạp, nhưng cũng có hiệu quả. Chỉ cần các chiến sĩ không bị chém đứt tứ chi thì trong trận chiến Đế quốc hầu như không có thương binh. Không có thương binh, Khải Tát thiết kỵ không có tổn thất thì sẽ thế nào? Chỉ cần trong trận chiến không xuất hiện ma thú cấp mười và đại quân ma thú cấp cao như Cự Long tộc, như vậy không có ai có thể ngăn được bước chân Lô Địch Tam Thế thống trị đại lục rồi.

“Ngươi cần bao nhiêu tiền?” Nếu tốt như vậy,Lô Địch Tam Thế tin chắc rằng cái giá Sở Thiên cần thì cũng không thể thiếu. Mặc dù có thể trực tiếp lệnh cho Sở Thiên đem thuốc cấp cho đế quốc, nhưng cũng không thể không suy nghĩ, một khi Sở Thiên bất mãn, lãnh đạo ma thú cấp chín là A Mạt Kỳ làm phản thì sao? Huống hồ còn có quan hệ giữa Sở Thiên, Tạp Nạp Tư và Cự Long tộc, những mối quan hệ gần xa đó, có ai dám bảo đảm khi Sở Thiên làm phản, Xích Diễm lại không giúp đỡ?

“Bệ hạ, lô thuốc đầu tiên này, chỉ cần một trăm vạn là đủ rồi” Sở Thiên nheo mắt, làm ra vẻ giá đưa ra là giá lỗ vốn.

“Một trăm vạn?”Lô Địch Tam Thế Kinh ngạc.Căn cứ theo điều tra của cục tình báo, để xây dựng một cơ sở sản xuất lớn như vậy,chỉ riêng việc mua đất, công tước Phất Lạp Địch Nặc đã bỏ ra nhiều hơn con số này rồi.

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh.” Sở Thiên ưỡn ngực, mặt mày khí thế nói.” Ta đã từng thề trên danh dự của nữ thần Sinh mệnh là sẽ luôn phục tùng đế quốc, phục tùng bệ hạ. Nay Bệ hạ sắp phát động cuộc chiến báo thù. Vì vậy xem như ta vì sự thống trị của bệ hạ, cống hiến một chút sức lực.”

“Ha ha, Phất Lạp Địch Nặc, đế quốc sẽ luôn nhớ tới sự cống hiến của ngươi.” Lô Địch Tam Thế thật sự không hiểu cách nghĩ của Sở Thiên. Mặc dù hắn có đủ thực lực để uy hiếp đế quốc, nhưng trước nay hắn chưa từng có hành vi gây loạn, mà ngược lại, luôn tận lực vì đế quốc, luôn khiến cho mình vui vẻ. Hơn nữa, với một Tế Tự, lời thề đối với nữ thần Sinh Mệnh không thể tùy tiện…

Sau khi nói xong, Sở Thiên biết Lô Địch Tam Thế vẫn chưa yên tâm, trên phương diện chính trị, chỉ có lợi ích mới khiến cho một đế vương hết hoài nghi. Vì vậy, việc tiếp theo Sở Thiên cần làm chính là đặt lợi ích của bản thân cùng đế quốc.” Bệ hạ, ta còn có thể sản xuất ra nhiều loại thuốc khác, vì vậy, hy vọng sau khi cuộc chiến kết thúc, ta có thể cùng bệ hạ có một vụ làm ăn.…”

“Làm ăn?” Lô Địch Tam Thế cũng nghĩ như Sở Thiên, rất có hứng thú với việc đặt lợi ích của mình cùng Sở Thiên. Thật ra, Lô Địch Tam Thế cùng gia tộc Phan Mạt tư hợp tác buôn bán vũ khí và độc chất một mặt là vì tiền, mặt khác cũng là để đưa gia tộc Phan Mạt Tư vào cuộc chiến này.

“Ai cũng biết, hàng ngày trên đại lục đều có người bị bệnh, nhưng số lượng Tế Tự lại rất ít. Vì vậy…”

“Vì vậy thuốc của ngươi sẽ bán rất chạy”.Lô Địch Tam Thế cười, lại nói tiếp: “Thêm gia tộc Phan Mạt Tư thì sao? Ngươi cung cấp hàng, Phan Mạt Tư bán, còn ta chịu trách nhiệm về an toàn và đường tiêu thụ!” Lô Địch Tam Thế cũng không muốn phân chia lợi nhuận cho Phan Mạt Tư, nhưng từ lúc Phan Mạt Tư cùng Khải Tát lập quốc đến nay, không những đã khống chế một phần thương nghiệp của Đế quốc, hơn nữa trước nay chưa từng có hành động gì gây bất lợi cho đế quốc. Vì vậy,Lô Địch Tam Thế cần một sự bảo vệ vừa thực dụng vừa trung thành.

“Không thành vấn đề” Ý kiến của Lô Địch Tam Thế khiến Sở Thiên rất vui. Một người chưa hiểu đường đi như hắn đang lo lắng về đường tiêu thụ, giờ có thêm gia tộc Phan Mạt Tư tham gia, lợi nhuận của loại thuốc này đã có sự bảo đảm rồi. “Ta chỉ cần bốn phần lợi nhuận, còn lại là của Bệ hạ và gia tộc Phan Mạt Tư” Bốn ba ba, đây là sự hợp tác giữa ba người, so với sự phân chia lợi nhuận trong độc chất và ma thú, thì sự phân chia lợi nhuận này cũng tương đối hợp lý. Hơn nữa, lúc trước Sở Thiên chắc cũng đã nghĩ kỹ, loại thuốc dùng Ngưu Hoàng của Khố Á Tháp chế tạo, hiệu quả tốt nhất, lợi nhuận cũng lớn nhất, hắn vẫn chưa nói ra.

“Được”Lô Địch Tam Thế yên tâm cười, từ đó mà nói,việc liên minh lợi nhuận lớn nhất của Khải Tát đế quốc chính thức ra đời.

“Đúng rồi, Phất Lạp Địch Nặc.” Việc làm ăn đã nói xong, sự trung thành của thuộc hạ cũng được bảo đảm, Lô Địch Tam Thế cảm thấy nhẹ nhàng hẳn,nói: “Ta có một nhiệm vụ giao cho ngươi, chốc nữa ngươi tới chỗ Tạp Nạp Tư, ta đã nói rõ công việc với hắn rồi”

“Vâng, thưa Bệ hạ” Sở Thiên miễn cưỡng nhận lệnh, bây giờ lão tử đang bận rộn với việc kiếm tiền, đâu còn thời gian làm nhiệm vụ?

“Còn nữa” Lô Địch tam Thế chợt cười ẩn ý, “Ở chỗ Tạp NạpTư còn có một bất ngờ đang đợi ngươi.”

Đọc truyện chữ Full