DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Giới Thú Y
Chương 73: Con trâu???

Trong một căn cứ bí mật ngoài Bàng Bối thành, nhìn cơ thể lớn như một quả núi nhỏ của Khố Á Tháp, hai tay của Sở Thiên bất giác run lên, tuy kích thước của Khố Á Tháp lớn bằng cả một đàn trâu, nhưng Sở Thiên trước giờ chưa từng nhìn thấy con trâu nào lớn như vậy, nhưng, nó quả thật là một con trâu!

“Điện hạ, có vấn đề gì không?” Bối Tư Đặc nhìn thấy bộ dạng Sở Thiên khác thường, bất giác cũng thấy lạnh người, chẳng lẽ thượng cổ Thánh Tế Tự cấp chín lại không thể chữa khỏi cho Khố Á Tháp sao?

“Lão sư, bệnh của Khố Á Tháp tiên sinh lẽ ra rất dễ chữa mà!” Địch Áo cũng thấy khó hiểu nhìn Sở Thiên, bệnh của Khố Á Tháp tuy không dễ trị, nhưng chắc chắn không làm khó được lão sư, vì lão sư đã từng dạy mình cách chữa bệnh này, hơn nữa cho dù là mình cũng có thể chữa trị cho hắn a.

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên phục hồi lại tinh thần, mỉm cười nói: “Ha ha, ta chỉ cảm thán trước khí thế của Khố Á Tháp tiên sinh mà thôi.”

Tuy rằng mấy người họ đều tin, nhưng Sở Thiên biết rõ mình đang nói dối, bệnh của Khố Á Tháp vốn dĩ chẳng đáng kể, một cuộc phẫu thuật nhỏ là có thể giải quyết rồi, nhưng thứ mà Sở Thiên không ngờ đến là, Khố Á Tháp lại là một con trâu! Và như vậy, Sở Thiên đã hối hận, mẹ nó, sớm biết hắn là một con trâu, lão tử đã không đòi tiền chữa trị của nó rồi!

“Khố Á Tháp tiên sinh, mời nằm xuống đất!” Sở Thiên bắt đầu cuộc phẫu thuật, lấy hết dụng cụ ra, Sở Thiên đưa cho Địch Áo mấy quyển trục, nói: “Trừ độc cho Khố Á Tháp tiên sinh!” Thật ra trên đại lục Huyễn Thú, trừ độc trước khi phẫu thuật là một bước không cần thiết, chuyện này cũng là do lúc Sở Thiên và Địch Áo thảo luận quá trình thay xương cho A Mạt Kỳ mới biết.

Lúc đó Sở Thiên sở dĩ phẫu thuật cho A Mạt Kỳ trong ngọn lửa chính là sợ nó bị nhiễm , nhưng sau đđược Địch Áo gợi ý, Sở Thiên mới hiểu: Long Hoàng ngay cả tế bào ung thư còn có thể áp chế được, vậy ma thú cao cấp sao có thể sợ những bệnh độc bình thường? Những bệnh dịch có thể uy hiếp đến tính mạng của ma thú sớm đã tuyệt chủng theo sự biến mất của Hắc Ám Luyện Kim Sư rồi. Hiện giờ cho dù trong lúc phẫu thuật bị nhiễm một chút bệnh dịch. Vậy tùy tiện tìm một Tế Tự cũng có thể giải quyết, dù gì đây cũng không phải tổn thương do pháp thuật và đấu khí cao cấp gây ra!

“Vâng, lão sư!” Địch Áo tuy không hiểu lão sư tại sao lại nhất định kiên trì một trình tự không cần thiết như vậy, nhưng hắn vẫn kiên quyết chấp hành chức trách của một trợ thủ. “Có phải là trừ độc ở phần bụng không?”

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Sở Thiên, Địch Áo cầm mấy Hỏa hệ quyển trục cấp thấp, ném thẳng vào bụng của Khố Á Tháp, đối với con người mà nói, cơ thể của Khố Á Tháp quá lớn, Địch Áo đứng thẳng cũng chỉ đến ngón chân của Khố Á Tháp. Cho nên, mặc dù lúc này Khố Á Tháp đã để cho bốn chân chổng lên trời còn người vẫn nằm dưới đất, nhưng Địch Áo vẫn phải dùng hết sức mình mới có thể ném mấy quyển trục trừ độc tới vị trí chuẩn xác!

Chỉ bốn quyển trục cấp thấp nho nhỏ vẫn không thể làm bị thương Khố Á Tháp được, ngọn lửa đỏ rực đang thiêu cháy trên bụng nó nhưng lại không hề có chút thương tổn nào!

Hắc hắc, Sở Thiên cười thầm trong bụng, thiểu chút nữa đã bật cười ra ngoài, thật ra Sở Thiên cũng không muốn lãng phí mấy quyển trục để tiêu độc, nhưng sau khi Khố Á Tháp lộ bản thể, Sở đại thiếu gia nhất thời kích động, lại quên mất mình lớn đến đâu! Một nhân loại phẫu thuật cho một con trâu lớn bằng ngọn núi, con dao phẫu thuật nhỏ bẻ của Sở Thiên chỉ sợ phải rạch đến mấy tháng mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa, chỗ cần phẫu thuật của Khố Á Tháp bây giờ đang nằm ở vị trí cách đầu của Sở Thiên hơn mười mấy thước!

Cho nên, một mặt Sở Thiên để Địch Áo trừ độc, một mặt kéo dài thời gian, sau đó nhân lúc mọi người không để ý, dùng đá truyền tin pháp thuật gọi NMD…

Ngọn lửa đã tắt, còn NMD cũng đã kịp đến. Sở Thiên đứng trên đầu của Hỗn Huyết Long NMD, bay đến vùng bụng của Khố Á Tháp, “Khố Á Tháp tiên sinh, hãy bỏ hết lớp phòng ngự trên cơ thể, sau đó ra sẽ phóng xuất quyển trục gây mê cho ngươi!” Khố Á Tháp ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của Sở Thiên, dưới tác dụng của quyển trục ma pháp, từ từ chìm vào giấc ngủ say.

“Bối Tư Đặc đại nhân, ngài tránh ra xa một chút!”

Bối Tư Đặc tuy không hiểu ý của Sở Thiên, nhưng hắn nhìn thấy Địch Áo đã sợ hãi chạy đến bên ngoài hơn mấy chục thước, nên hắn không hề do dự cũng chạy ra.

“NMD, chuẩn bị phòng ngự cho tốt!” Sở Thiên hạ mệnh lệnh cuối cùng, sau đó rút ra Nộ Hỏa của Khố Á Tháp, rống lớn một tiếng, một đao mở phanh bụng của Khố Á Tháp

Phụt ~~~ Tia máu trâu như cơn sóng biển lớn bắn tóe ra, Bối Tư Đặc và Địch Áo ở đằng xa nên tránh được, nhưng khoảng đất bên cạnh Khố Á Tháp lại đầy những cái hố gồ ghề lởm chởm, huyết áp trong cơ thể của Khố Á Tháp vô cùng lớn, dưới áp lực này, một huyết tiễn đầy uy lực không hề thua kém với cung lực của Tinh Linh tộc được bắn ra!

Máu tươi bắn ra, Sở Thiên lại bình an vô sự: vì trước khi tất cả tia máu bắn vào NMD, tất cả như gặp phải một tấm chắn phòng ngự vô hình, liền bị phản chấn bắn ra bốn phía, cho nên Sở Thiên đứng ở trên đầu nó tự nhiên cũng không bị tổn thương chút nào, về mặt phòng ngự, NMD tuyệt đối xứng đáng với danh hiệu của nó!

Nhìn thấy tia máu ào ạt bay đến rồi lại bắn trở về, Sở Thiên ung dung lấy một đống Băng hệ quyển trục, để NMD bay đến gần, hắn ném mạnh quyển trục đi, sau đó vết thương của Khố Á Tháp nhanh chóng đóng băng lại, máu của nó tự nhiên cũng không còn phun ra nữa!

Nhìn vết thương dài hơn chục thước trên bụng Khố Á Tháp, Sở Thiên lệnh cho NMD chui đầu vào vết thương, sau đó cười hăng hắc, lại nhấc Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp lên…

Cứ như vậy, phanh ra, đóng băng, đi vào, lại phanh ra…cuối cùng sau khi vào được hơn mười thước, Sở Thiên đã nhìn thấy thứ mà hắn muốn tìm -- ngưu đảm (gan trâu), chạm vào cảm thấy bên trên cứng như thép, Sở Thiên nheo mắt cười, mình đoán không sai, Khố Á Tháp quả nhiên bị sỏi mật! Ách ……..dùng thuật ngữ Tế Tự của đại lục Huyễn Thú thì là, Khố Á Tháp bị ma pháp của Cự Long cấp chín đánh trúng phần bụng, sau đó tiềm lực sống của túi mật đã bị ma pháp cấp chín ức chế.

Nếu đổi lại dùng thuật ngữ y học của trái đất, vậy Khố Á Tháp chỉ là do bị đâm trúng, mà tạo thành việc tích tụ ở túi mật, dịch mật bị dính kết lại, từ đó hình thành các viên sỏi trong đó.

Không cần biết dùng thuật ngữ gì, Sở Thiên cũng không quan tâm nữa, hiện giờ hắn chỉ biết có một chuyện! mẹ nó, lão tử phát tài rồi!!!

Rút con dao phẫu thuật tinh xảo ra, Sở Thiên nhẹ nhàng rạch túi mật của Khố Á Tháp, sau đó một khối đá màu vàng sậm cao bằng nửa người bị rơi ra, “NMD, bắt lấy nó!” Khối sỏi to quá, Sở Thiên không thể mang được, nên hắn để ma sủng của mình giữ chắc lấy khối sỏi ấy.

Râu rồng của NMD khẽ lay động, khối sỏi ấy đã được giữ lại chắc chắn, “Ông chủ, người cần thứ này làm gì?” Sống đã mấy trăm năm nay, NMD còn chưa từng thấy chuyện này, thứ dơ bẩn này lại có người cần? Hơn nữa người đó lại là ông chủ của mình!

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên kích động vuốt ve khối sỏi ấy, hai tay bất giác run lên, thậm chí giọng nói cũng run run theo, “NMD, ông chủ…ông chủ ngươi nửa đời sau này có tiền rồi…”

Khố Á Tháp tuy có hơi lớn, nhưng nó đích xác là một con trâu, mà sỏi mật của trâu là cái gì chứ, một bác sỹ thú y như Sở Thiên đương nhiên rõ nhất, khối sỏi trước mắt mình, chính là một khối Ngưu Hoàng thuần khiết tự nhiên! Một khối Ngưu Hoàng còn đắt hơn cả vàng ở trái đất, cho dù tất cả trâu trên trái đất cộng lại thì một năm chẳng qua cũng chỉ sản xuất được ngần này mà thôi! Mẹ nó, lão tử chớp mắt mà lại kiếm được một khối lớn như vậy! Phát tài rồi!

Còn về việc người trên đại lục Huyễn Thú có biết Ngưu Hoàng hay không, có ai muốn mua nó hay không, vấn đề này Sở Thiên hoàn toàn không quan tâm! Ngưu Hoàng của một con trâu bình thường đã có thể giải độc rồi, vậy của Khố Á Tháp cấp chín thì sao? Sở Thiên tin rằng, dưới sự nghiên cứu thực nghiệm của mình và Vong Linh pháp thần Ba Bác Tát, khối Ngưu Hoàng này có thể trở thành một loại thuốc chữa bệnh đáng tiền nhất trên Huyễn Thú đại lục này!

Cùng với sự diệt vong của chức nghiệp luyện kim sư, cụm từ ‘Dược Tề’ đã nhanh chóng bị người trên đại lục Huyễn Thú lãng quên. Ngoài những hắc ám pháp sư và một số thuật sĩ luyện kim sư đến chết không đổi tính chuyên tu bệch độc ra, trên đại lục cơ hồ không ai biết cái gì là ‘Dược Tề’! Nhưng thứ mà pháp sư Hắc Ám nghiên cứu ra, đại đa số đều là để hại người, cho nên những thứ gọi là thuốc chữa bệnh rất dễ thịnh hành trên cả đại lục này!

Sở Thiên thân là một bác sỹ thú y, ngoài việc cầm dao phẫu thuật ra, với việc nghiên cứu thuốc cũng là một chuyện tự nhiên, có điều mãi đến nay lại có một phiền phức hạn chế hắn phát triển về phương diện dược phẩm, những thứ trên đại lục có thể lấy được rất ít dược phẩm, nhưng phần lớn dược phẩm tích trữ trong đầu Sở Thiên vẫn không có cách nào chế ra! Bây giờ thì tốt rồi, có một khối Ngưu Hoàng to như vậy, bác sỹ thú y Sở Thiên lấy ra làm một số thuốc thông thường chắc là không có vấn đề gì. Hơn nữa, do Ngưu Hoàng có tác dụng mạnh, thuốc được làm ra từ nó đối với con người có lẽ sẽ có hiệu quả!

Lấy Ngưu Hoàng làm nguyên liệu chính, rồi dùng thêm một số nguyên liệu phụ khác để chế ra một lượng lớn thuốc, sau đó bán đi! Đây chính là kế hoạch của Sở Thiên, ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Xem ra, lão tử không những có thể mở một bệnh viện thú y, mà còn có thể làm một xưởng chế tạo thuốc, đợi Địch Áo lớn rồi, để hắn dạy thêm mấy học sinh làm bác sỹ thú y, sau đó lão tử lũng đoạn cả nền y học và ngành chế thuốc của cả đại lục Huyễn Thú này! Khửa khửa! Nếu như vậy mà không thể phát tài, vậy chi bằng bóp chết nữ thần tỷ tỷ cho rồi…

Dưới sự giúp sức của ma sủng, Sở Thiên thu lại Ngưu Hoàng, rồi khâu vết thương của Khố Á Tháp lại, lần phẫu thuật này đã kết thúc viên mãn rồi.

Sau một lát, Khố Á Tháp từ từ tỉnh lại, “A, Cơ thể của ta…” Biến lại thành hình người, Khố Á Tháp lập tức phát hiện, cơ thể mình đã hoàn toàn khỏe lại! “Ha ha, cảm tạ ngài! Phất Lạp Địch Nặc điện hạ!”

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên vẻ mặt vui mừng, quệt cái trán không có tí mồ hôi của mình, cười đáp: “Ha ha, Khố Á Tháp tiên sinh sau này có thể yên tâm ra chiến trường rồi, dựa vào thực lực của ngươi, Khắc Lâm Tư của đế quốc Lôi Tư hoàn toàn không phải là đối thủ!”

Lời ngon tiếng ngọt ai cũng thích nghe, Khố Á Tháp cũng không ngoại lệ, tuy hắn biết mình không lợi hại được như Sở Thiên nói, nhưng trên khuôn mặt dữ tợn vẫn lộ ra vẻ đắc ý, “Ha ha, nghe nói tên tiểu tử Khắc Lâm Tư đã gây rắc rối cho điện hạ ngài ở A Cổ Lạp sơn, đợi đến lúc khai chiến, huynh đệ sẽ giúp ngài làm cỏ hắn!”

“Ha ha, tốt nhất là bắt sống hắn, sau đó giao cho điện hạ!” Khuôn mặt sắt của Bối Tư Đặc cũng đã giãn ra như thép nung chảy, Khố Á Tháp đã không sao, vậy thì bản thân cũng không hề gì, có điều, Bối Tư Đặc cuối cùng cũng không vui nổi nữa, vì hắn nghĩ đến con số hàng trăm nghìn của tiền chữa trị, “Điện hạ, phí chữa trị của ngài hơi cao, chúng ta cần chút thời gian để…”

“Phí chữa trị? Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên nheo mắt cười, dáng vẻ thần côn trang nghiêm đạo mạo lộ ra: “Ngươi cho rằng ta thật sự muốn nhiều tiền vậy sao? Ha ha, lúc nãy ta chỉ nói chơi mà thôi…”

“Nói chơi?” Khố Á Tháp và Bối Tư Đặc nghe đến ngây người ra, Phất Lạp Địch Nặc điện hạ thay đổi sắc mặt cũng nhanh thật, vừa rồi còn là thái độ bất chấp mạng sống đòi tiền, sao bây giờ lại đổi thành câu nói chơi rồi?

Đọc truyện chữ Full