DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 1733

CHƯƠNG 1733: DI TÍCH THƯỢNG CỔ

Cho nên Lâm Thanh Diện không có lựa chọn rút lui, mà trực tiếp đối chiến Thiên Vương Xà.

Mà Thiên Vương Xà thấy Lâm Thanh Diện vậy mà dám giao thủ với hắn, bỗng chốc càng thêm tức giận, hai bên lập tức nổ ra đại chiến.

Trận chiến này, phải gọi là long trời lở đất, ngay cả nơi ở Thiên Vương Xà cũng trực tiếp bị sụp đổ.

Điều này khiến Thiên Xương Xà càng thêm nóng nảy!

Mà Lâm Thanh Diện đợi chính là cơ hội này, đánh rắn đánh bảy tấc, Lâm Thanh Diện biết rõ đạo lý này, cho dù ngươi là Thiên Vương Xà thì như nào, đều có điểm yếu!

Nhân lúc Thiên Vương Xà phẫn nộ để lộ sơ hở, Lâm Thanh Diện phát ra hồn lực, tiến hành công kích vào bảy tấc của con rắn lớn này, tóm lại phải mau chóng giải quyết Thiên Vương Xà trước khi thể lực tiêu hao hết.

Sau khi giải quyết Thiên Vương Xà, Lâm Thanh Diện lấy thánh đan từ trong cơ thể của Thiên Vương Xà ra.

Dù sao loại tồn tại như Thiên Vương Xà này, thánh đan trong cơ thể nó là bảo vật, là thứ rất quan trọng, Lâm Thanh Diện tự nhiên không khách sáo mà thu vào trong túi.

Mà sau khi làm xong tất cả chuyện này, Lâm Thanh Diện không có do dự, lập tức rời khỏi này đi thẳng đến nơi có Đá Thiên Thánh, muốn nhanh chóng lấy được Đá Thiên Thánh về tay.

Có điều phân thân của Tà Vương sẽ không cho anh cơ hội như này.

Hắn vào lúc Lâm Thanh Diện đánh nhau với Thiên Vương Xà, phân thân đã đặt từng cái bẫy trên đoạn đường Lâm Thanh Diện bắt buộc phải đi qua.

Sự thật chứng minh hắn đã thành công, bởi vì Lâm Thanh Diện trên đường đi tìm kiếm Đá Thiên Thánh, đột nhiên giẫm trúng cái bẫy mà hắn sắp đặt, mà đó là một tòa truyền tống trận.

Từng cái bẫy được bố trí rất khéo léo, từ bề ngoài căn bản không nhìn ra được, cho nên Lâm Thanh Diện mới không hề hay biết mà giẫm vào.

Khi phát hiện mình đang bị vây trong truyền tống trận, Lâm Thanh Diện có hơi sửng sốt.

Cho nên anh ý thức được đây là do thủ hạ của hắc thủ đằng sau kia, nếu không anh sao lại vô duyên vô cớ giẫm trúng truyền tống trận chứ?

Sau khi ý thức được điểm này, Lâm Thanh Diện có hơi lo lắng, dù sao anh không biết mình sẽ bị truyền tống đến đâu.

Nhưng truyền tống một khi đã bắt đầu thì không thể dừng lại, Lâm Thanh Diện chỉ có thể cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại.

Bây giờ lo lắng nữa cũng không có tác dụng, anh chỉ có thể đợi sau khi truyền tống kết thúc rồi tiến hành ứng đối.

Mà đợi khi truyền tống dừng lại, Lâm Thanh Diện mở mắt ra, anh phát hiện mình ở trong một di sản, có thể nhận ra đây là di tích, đó là vì trước đó anh đã từng thấy không ít di tích thượng cổ, mà nơi này cũng không khác mấy di tích thượng cổ mà anh từng thấy trước đây.

Sau khi phát hiện điểm này, Lâm Thanh Diện ngược lại không có lo lắng như trước nữa, dù sao nơi này không phải là địa phương nguy hiểm gì, anh chắc có thể ứng đối được, vì thế tiếp theo anh bắt đầu quan sát xung quanh, muốn xem thử đây là nơi nào.

Vì để có thể nhanh chóng tra xét rõ ràng, và tìm được cách rời khỏi, tiếp theo đó, Lâm Thanh Diện bắt đầu đi lại trong di tích.

Bởi vì tòa di tích này không có ký hiệu là của ai, cho nên Lâm Thanh Diện chỉ có thể tự mình mày mò, chủ nhân của mỗi di tích đều sẽ để lại một chút manh mối ở trong di tích.

Chỉ cần anh xem kỹ, ít nhất có thể đại khái làm rõ tòa di tích này là của ai.

Vì thế trong thời gian tiếp theo, Lâm Thanh Diện bắt đầu moi móc kỹ chi tiết của tòa di sản này.

Từ phong cách kiến trúc, đến sự sắp xếp bố cục bên trong di tích rồi tiến hành bóc tách, tóm lại làm rõ thời gian cụ thể của tòa di tích này.

Bởi vì trước đó Lâm Thanh Diện chưa từng tiếp xúc với di tích như này, cho nên vì để bóc tách hiểu được nơi này, Lâm Thanh Diện đã tiêu tốn không ít thời gian.

Mà sau khi trải qua một khoảng thời gian nghiên cứu tìm tòi, Lâm Thanh Diện cuối cùng cũng phát hiện nơi này là một di tích của tiên nhân.

Sau khi phát hiện điểm này, Lâm Thanh Diện lại mỉm cười, vốn dĩ anh định lập tức rời đi, lúc này đột nhiên không vội đi nữa.

Bởi vì cảm thấy anh ở lại đây tốt hơn, nơi tiên nhân từng ở, bên trong tuyệt đối có thứ anh cần.

Nơi này nếu như có ghi chép cách làm sao thức tỉnh Thánh Thể thì anh không cần thiết phải đi tìm Đá Thiên Thánh gì đó nữa.

Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Diện lập tức vô cùng phấn khích bắt đầu tìm kiếm trong tòa di tích của tiên nhân này, muốn tìm được cách thức tỉnh Thánh Thể của Nặc Nặc.

Mà sau khi tìm kiếm khoảng hơn nửa ngày, Lâm Thanh Diện cuối cùng cũng ở trong một góc, tìm được thứ anh muốn, hơn nữa còn tìm được tài liệu đánh thức Thánh Thể mà anh cần.

Sau khi tìm được những thứ này, Lâm Thanh Diện rất vui mừng, dù sao như này, chuyến đi Thiên Sơn lần này của anh xem như hoàn thành một nửa rồi.

Vốn dĩ anh tiến vào sơn mạch Thiên Sơn chính là vì để tìm Đá Thiên Thánh, vì Nặc Nặc thức tỉnh Thánh Thể, bây giờ tuy vẫn chưa tìm được đá Thiên Thánh, nhưng anh tìm được cách thức tỉnh Thánh Thể, cũng xem như là thu hoạch rồi.

Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Diện lập tức quyết định rời khỏi tòa di tích này, dù sao thứ anh muốn đã tới tay, tự nhiên phải nghĩ cách rời khỏi, anh không muốn cứ bị nhốt ở đây.

Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất là vì anh hiện nay đã không có thời gian để lãng phí rồi, dù sao anh vì để đến được sơn mạch Thiên Sơn đã tốn mất ba ngày đường.

Cộng thêm phân thân của Tà Vương tạo ra phiền phức cho anh, dẫn đến anh ở núi Thiên Sơn lại lãng phí thêm hai ngày.

Bây giờ anh lại bị nhốt ở trong di tích, cho nên Lâm Thanh Diện biết anh bắt buộc phải nghĩ cách máu chóng rời khỏi đây.

Không thể trì hoãn thêm nữa, nếu không bên phía Nặc Nặc sắp xảy ra vấn đề rồi.

Huống chi di tích khi nào cũng có thể tìm kiếm, chứ thân thể của Nặc Nặc lại không thể đợi được nữa.

Vì thế Lâm Thanh Diện lập tức định rời khỏi đây, có điều khi anh muốn rời khỏi, khi đi qua một nơi lại bị nhốt lại.

Vốn dĩ Lâm Thanh Diện không có phát hiện mình bị nhốt lại, nhưng khi anh phát hiện bất luận như nào cũng không thể rời khỏi thì anh lập tức hiểu mình lại rơi vào trong một hiểm cảnh.

Sau khi phát hiện điểm này, Lâm Thanh Diện cảm thấy có hơi bất lực, anh biết sự việc sẽ không thuận lợi như vậy, quả nhiên bây giờ phiền phức đã tới rồi.

Vì để có thể ra ngoài, Lâm Thanh Diện chỉ đành nín nhịn đi nghiên cứu trận pháp này.

Thời gian không biết trôi qua bao lâu, Lâm Thanh Diện vẫn chưa tìm được cách phá giải, sau khi phát hiện điểm này, Lâm Thanh Diện cảm thấy có hơi bất lực.

Đến lúc này, anh cuối cùng cũng ý thức được tòa trận pháp này thật sự quá cao thâm rồi, hoàn toàn không phải là trận pháp anh hiện nay có thể phá giải.

Cho nên anh nếu như muốn lập tức đi ra, chỉ có thể tìm được cách phá giải tòa trận pháp này mới được.

Vì thế Lâm Thanh Diện chỉ đành tìm kiếm trong di tích của tiên nhân, muốn xem thử có cách thoát khỏi đây mà tiên nhân để lại hay không.

Lâm Thanh Diện sau khi tìm kiếm nửa ngày, cuối cùng tìm được thứ có liên quan đế cách phá giải tòa trận pháp mà tiên nhân để lại này.

Bên trong ghi cách ra ngoài và học yếu tố mấu chốt về tòa trận pháp này.

Sau khi phát hiện cái này, Lâm Thanh Diện lập tức bắt đầu vận công, rất nhanh anh đã học được những gì ghi trong bí tịch.

Sau khi học được thì Lâm Thanh Diện không có do dự nữa, lập tức phá giải trận pháp vây nhốt anh.

Mà sau khi phá giải trận pháp, Lâm Thanh Diện cuối cùng cũng rời khỏi tòa di tích, hơn nữa đến nơi sâu trong sơn mạch Thiên Sơn.

Đọc truyện chữ Full