DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 177: Hiện nguyên hình

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

” Làm gì mà bây giờ mới tới?”

Tiểu la lỵ Linh Linh đang chống tay tức giận nói.

Mạc Phàm nhìn tiểu la lỵ này mà nghi ngờ không biết Bao lão đầu kia đem tới đứa con nít này làm đồng đội với hắn làm gì không biết? Không biết có hàng yêu trừ ma nổi không đây?

” Trời còn chưa có tối mà? Thế nào? Đã phát hiện ra gì chưa?”

Mạc Phàm hỏi lại.

” Người nhìn đây mà xem.”

Linh Linh đem một cái laptop mini đưa cho Mạc Phàm xem.

Mạc Phàm nhìn mà sửng sốt. Hắn phát hiện ra trên màn hình cái laptop này được chia ra nhiều hình ảnh. Mà hình ảnh ở chính giữa chính là một cái đại sảnh được trang hoàng rất là lộng lẫy. Theo thứ thự 4 phía xung quanh cái hình ảnh đại sảnh này chính là hình ảnh phòng phủ, phòng bếp, phòng tắm và thư phòng.

Hắn phải nhìn mất một lúc mới nhận ra được đây chính là màn hình thu camera!

Mạc Phàm nhìn mà trợn tròn hết cả mắt lên. Tiểu nha đầu người là hacker à? Tại sao có thể lấy được hình ảnh trong nhà người ta từ đầu tới đít thế này được?

” Chúng ta lên trên mái nhà. Nếu như có chuyện gì xảy ra, có thể hành động ngay lập tức được.”

Linh Linh nghiêm túc nói.

Thật ra, Mạc Phàm đối với cái ủy thác lần này vẫn còn khá là mù mờ. Hắn cũng không thể cứ như vậy đứng trước cửa nhà người ta bảo vệ cho bọn họ được. Như vậy chẳng khác nào là rút dây động rừng sao?

Huống hồ lúc này hắn còn chưa biết được ai trong hai người là mới là người gặp yêu ma thật sự. Cho nên bảo hắn thần không biết quỷ không hay bảo vệ đứa bé kia quả thật quá là khó khăn.

Không ngờ được rằng tiểu mỹ nữ Linh Linh này lại có thể trang bị cho mọi người một cái màn hình quan sát toàn bộ căn nhà được. Như thế này không phải bọn hắn có thể giám sát toàn bộ hành động trong nhà một cách hoàn mỹ sao? Nếu như không có chuyện gì xảy ra tối nay. Thì ngày mai là hắn có thể nhận được 15 vạn rồi!! Khà khà!!!

…………..

” Tiểu nha đầu, đừng ngồi gần lan can như vậy, nguy hiểm lắm!”

Mạc Phàm vừa lên tới nơi, nhìn một lượt xung quanh nơi này một chút. Đột nhiên hắn nhìn thấy tiểu mỹ nữ Linh Linh đang ngồi gần cái lan can của sân thượng tòa nhà này.

Quả thật thân thể của nàng lúc này đang ngồi sát lan can. Hai cái chân trắng nõn của nàng buông thả xuống phía dưới khoảng không ở phía trước khiến cho Mạc Phàm vừa nhìn thấy mà toát cả hôi hột.

Tiểu cô nương của tôi ơi! Cô cũng to gan lớn mật quá đi! Cái tòa nhà này ít nhất cũng cao 20 tầng đấy. Một cô bé bình thường khi mà nhìn từ trên này xuống chắc chắn cũng sẽ bị hoa mắt chóng mặt đấy

Linh Linh căn bản không thèm để ý tới lời nói của Mạc Phàm. Cái miệng nhỏ nhắn của nàng lúc này nhóp nha nhóp nhép như kiểu đang nhai kẹo cao su vậy. Nàng để cái laptop mini trên đùi của mình, vừa nhìn quang cảnh thành phố sắp tiến vào buổi đêm vừa để ý tới các hình ảnh trên màn hình laptop mini.

Mạc Phàm thấy lời nói của mình vô tác dụng với nàng, liền lắc đầu ngao ngán. Hắn không còn cách nào khác đành phải ngồi bên cạnh tiểu cô nương này. Gió từ trên cao gào thét đánh vào mặt khiến cho hắn cảm thấy đau rát.

Hắn nhìn xuống phía dưới. Lúc này, hắn có thể thấy toàn bộ vườn hoa.

Ở giữa Hoa viên chính là một khu vui chơi giải trí hình tròn dành cho trẻ em. Ở phía tây là một cái quảng trường nhỏ. Phía nam là một hồ bơi và một cái khu rừng nhỏ khá là vắng vẻ chiếm một diện tích khá lớn ở trong cái  Hoa viên này.

Lúc này là thời gian mọi người vừa mới ăn cơm xong. Nam nữ già trẻ trong khu vực này bắt đầu xuống dưới Hoa viên này tản bộ. Mấy đứa trẻ nô đùa trong khu vui chơi giải trí dành cho trẻ em. Thỉnh thoảng hắn lại nghe thấy tiếng cười khúc khích của các cô gái từ trong một phòng nào đó truyền ra.

Khung cảnh yên bình vui vẻ này khiến cho bất kỳ ai nhìn thấy cũng sẽ thích ở nơi này. Thế nhưng lại có người nói rằng ở nơi này có yêu ma xuất hiện???

” Em đi tắm cái.”

Giọng nói của người đàn bà kia từ trong máy tính truyền ra.

Mạc Phàm không ngờ giọng nói này từ trong chiếc laptop mini phát ra. Nghe thấy có gái chuẩn bị đi tắm hai con mắt hắn sáng lên, vội vàng nói:

” Linh Linh, người quan sát cũng đã lâu rồi, để ta quan sát hộ cho.”

” Người làm như ta là đứa trẻ lên 3 không bằng. Sắc lang!”

Linh Linh hừ lạnh một tiếng.

Nói xong Linh Linh nhấn nút khóa màn hình lại, đem cái hình ảnh phòng tắm giấu đi.

Mạc Phàm méo mặt cười trừ một tiếng.

” Chồng và con của nàng đâu?”

Mạc Phàm hỏi.

” Đứa nhỏ kia đang ở đại sảnh chơi với một con Hôi Thái Lang. Chồng của nàng đang ở trong thư phòng. Bộ dáng hắn lúc này có chút đứng ngồi không yên.”

Linh Linh nói.

Hai người tiếp tục quan sát một lúc thì thấy cả gia đình này rất là bình thường, không có điều gì khác biệt, cũng không thấy có nguy hiểm như bọn họ từng nói.

“Người phụ nữ kia tắm không dội nước à?”

Mạc Phàm hỏi một câu.

Lúc này đã trôi qua 30 phút rồi,  thế nhưng lại không có tiếng nước chảy từ trong phòng tắm phát ra.

” Nữ nhân tắm chính là như vậy… Ủa?”

Đột nhiên Linh Linh như ý thức được điều gì, liền cau mày lên.

” Có chuyện gì sao?”

Mạc Phàm nghe thấy tiếng ” ủa” kia liền hỏi lại.

” Người có nhớ buổi sáng hôm nay nàng nói như thế nào không? Nàng nói rằng sáng ngày hôm nay nàng lấy quần áo chồng mình mang đi giặt liền phát hiện thấy có vết máu. Ngay lập tức nàng liền vội vàng tới tìm chúng ta.”

Linh Linh nói.

” Đúng vậy. Chuyện này có vấn đề gì sao?”

Mạc Phàm lại hỏi tiếp.

” Khi đó nàng trang điểm. Bởi vì lúc nàng khóc lóc sướt mướt ở chỗ chúng ta kia, ta thấy lộ ra vết thâm dưới quầng mắt. Nếu như nàng phát hiện ra chồng của mình có vấn đề từ sớm thì nàng làm gì có tâm trạng trang điểm nữa. Lại càng không cần phải nói tới lúc này nàng  còn tắm rất kỹ tới như vậy!”

Linh Linh vừa nói, vừa mở hình ảnh phòng tắm ra.

Lúc này trong phòng tắm hơi nước bốc lên mù mịt. Mạc Phàm mở to hai mắt ra nhìn có thể thấy một bóng người lờ mờ ở trong đó. Hắn mơ hồ có thể thấy được làn da của người phụ nữ kia.

Thấy hình ảnh này, Mạc Phàm căng mắt ra nhìn cho rõ. Khi hắn nhìn rõ được, nhất thời da đầu tê dại, không rét mà run!

Ở trong phòng tắm kia làm gì có phải là hình ảnh một nữ nhân đang tắm. Mà rõ ràng ở nơi đó đang còn lưu lại một lớp da của nữ nhân!!

Lớp da người này không có một tí máu nào. Nếu như không nhìn kỹ thì nó không khác gì một quả bong bóng hình da người được thổi lên vậy. Hình ảnh đầu tóc ướt nhẹp,rối tung kia mới là hình ảnh kinh khủng nhất.

” Đây là… Ta có cảm giác giống như một con rắn vừa mới lột vỏ vậy??”

Mạc Phàm kinh hãi nói.

” Hừ, quả nhiên là nó!”

Ánh mắt Linh Linh lúc này sắc bén, giống như đã biết chuyện này sớm muộn gì cũng như vậy.

” Rốt cuộc đây là yêu ma gì vậy??”

Mạc Phàm vội vàng hỏi lại.

” Nó không phải là yêu ma. Nó là người sống. Người chờ một chút, tí nữa ta sẽ giải thích cho người hiểu. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nữ nhân này tí nữa sẽ đi hành hung (giết người).”

Linh Linh nói.

” Sống đến già, học đến già, mà vẫn không biết hết được mọi thứ trên đời.”

Mạc Phàm cảm thán một câu, sau đó hắn nói tiếp:

“Chẳng lẽ nàng không sợ chồng mình phát hiện ra sao?? Thời gian tắm ngắn như vậy mà?”

” Cho nên, rất có thể nàng sẽ hành hung ở trong cái tòa nhà này.”

Linh Lung nói.

” Người có thể tìm thấy nàng được không?”

Mạc Phàm vội vàng hỏi.

” Khó lắm. Nhưng theo ta được biết thì những sinh vật như thế này thường thích hút máu của những cô gái trẻ đẹp. Nếu là ma pháp sư… thì những sinh vật này càng thích hơn. Ta ở nơi này trông chừng đứa trẻ này cho. Người xuống dưới kia dẫn dụ nữ nhân này ra là được.”

Linh Linh vội vàng nói.

” Được!”

Mạc Phàm biết chuyện này vô cùng khẩn cấp. Hắn liền đáp ứng ngay, không lăn tăn gì cả.

Hắn khẽ chống hai tay lên lan can sân thượng rồi nhảy từ trên sân thượng xuống dưới.

Linh Linh nhìn Mạc Phàm nhảy xuống phía dưới mà ngạc nhiên…..

Vào lúc Mạc Phàm rơi xuống chỗ tối trong tòa nhà, cả thân hình Mạc Phàm liền mờ mờ biến mất ở trong đó.

” Ám ảnh hệ.”

Một câu nói liền phát ra từ trong cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn kia, ngay sau đó nàng không nói gì thêm nữa.

…………….

Cái chiêu nhảy lầu rồi sử dụng Độn Ảnh này lão sư Đường Nguyệt bày cho. Dựa vào ánh sáng khác nhau khi nhảy từ trên cao xuống để sử dụng kỹ năng Độn Ảnh. Muốn sử dụng kỹ xảo này Mạc Phàm đương nhiên phải luyện nhảy từ tòa nhà thấp rồi dần dần lên mới được. Giả sử hắn thi triển kỹ xảo này không được tốt. Thì tình huống lúc đó của hắn không khác gì câu nói: Tự đâm đầu vào chỗ chết!

Đọc truyện chữ Full