DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Thượng Sát Thần
Chương 719: Đoạn Tinh Nguyệt Bị Bắt

- Không sai, không chỉ là ta, Long Tịch, Mộ Dung Dạ, Lãnh Tiếu Nhận ba người cũng cũng giống như thế.

Cận Tà gật đầu nói, bất quá đáy mắt chỗ sâu lại là lóe qua lợi mang lạnh như băng.

Tiêu Phàm nghe vậy, kinh ngạc nhìn Cận Tà, hắn không nghĩ đến thật đúng là nguyên nhân này, Tứ Đại Sát Vương đồng thời rời khỏi Tổ Chức Sát Thủ, vẻn vẹn là vì tìm kiếm Tu La Truyền Thừa?

- Mặc kệ hắn nói là thật hay giả, dù sao ta tạm thời không có tâm tư cố kỵ cái khác, trước từ chối hẵng nói.

Trong lòng Tiêu Phàm thầm nghĩ.

Lần thứ hai gặp mặt liền muốn Tiêu Phàm tin tưởng Cận Tà, điều đó là việc không có khả năng.

Huống chi, thực lực Cận Tà có thể uy hiếp được an nguy hắn, Tiêu Phàm tự nhiên càng sẽ không dễ dàng tin tưởng.

Cận Tà biết Tu La Kiếm trong tay hắn, có lẽ còn kiêng kị mấy phần, nhưng hợp tác với hắn có thể còn phải gặp gỡ Long Tịch, Lãnh Tiếu Nhận cùng Mộ Dung Dạ.

Vạn nhất Cận Tà nói là giả, hắn không chỉ biết Tu La Kiếm trong tay mình, còn biết Vô Tận Chiến Hồn đều trên người mình, bốn người có thể liên thủ ứng phó mình hay không đây?

Nếu như là tu vi cùng giai, Tiêu Phàm tự nhiên không sợ hãi, nhưng hiện tại, hắn không thể để cho Tứ Đại Sát Vương cơ hội nắm giữ vận mệnh hắn trong tay.

- Ta hiện tại không có thời gian, ngươi cũng biết Nam Vực Đại Bỉ sắp đến, ta chuẩn bị tham gia, nhóm ngươi tìm Tu La Truyền Thừa hẳn đã tính toán rất kỹ, cũng không cần vội vã nhất thời.

Tiêu Phàm nói ra.

- Được, chỉ cần ngươi đáp ứng là được, chúng ta nhất định đưa ngươi một kiện lễ vật đặc biệt.

Cận Tà trong mắt lóe lên một nụ cười, nói:

- Chờ ngươi làm xong sự tình của ngươi rồi nói, cáo từ.

Nói xong câu đó, Cận Tà liền biến mất tại chỗ như Quỷ Mị.

Tiêu Phàm một mặt kinh ngạc, lúc này đã đi rồi?

Chẳng lẽ hắn thật hay không lừa gạt mình, chỉ là tìm người hợp tác với mình vì cái gọi là Tu La Truyền Thừa?

- Mặc kệ, về trước Ly Hỏa Đế Đô rồi nói.

Tiêu Phàm cũng buông lỏng một hơi, hóa thành một vệt sáng hướng về chân trời bay đi.

Sau một lát, Cận Tà lại xuất hiện tại chỗ, nhìn qua phương hướng Tiêu Phàm rời đi, hít sâu một hơi, chậm chạp nói:

- Tiêu Phàm, hi vọng chúng ta không phải là địch nhân.

Nói xong câu đó, Cận Tà lần nữa biến mất, sơn dã một mảnh tĩnh mịch, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì.

...

Vô Song Thánh Thành, một mảnh Linh Khí mờ mịt, bên ngoài nhã uyển sinh cơ dạt dào, một đạo thân ảnh sốt ruột lóe qua, người chưa đến, một đạo thanh âm kinh hỉ truyền đến.

- Tiểu Muội!

Người tới bạch y tung bay, siêu phàm vô cùng, rất nhanh liền xuất hiện ở bên trong tiểu viện, chính là Diệp Lâm Trần.

- Ca ca, ngươi hôm nay làm sao lại rảnh đến?

Thanh âm Tiểu Ma Nữ từ trong phòng truyền đến, ngay sau đó, cửa phòng mở ra, Tiểu Ma Nữ chậm rãi đi ra.

Một bộ tử sắc quần lụa mỏng, thanh tân thoát tục, không nhiễm bụi trần, cho người ta một loại khí chất quý khí hoa nhã.

- Ta là tới nói cho ngươi biết một tin tức tốt.

Khuôn mặt Diệp Lâm Trần tươi cười, hắn là thật cao hứng.

Không đợi Tiểu Ma Nữkịp hỏi, Diệp Lâm Trần lại nói:

- Mấy ngày nữa, Chiến Hồn Điện chuẩn bị đi Cửu Đại Đế Triều tiến hành sơ tuyển Nam Vực Đại Bỉ, trong số nhân viên đi Nam Vực Đại Bỉ sơ tuyển có danh ngạch của ta.

Tiểu Ma Nữ nghe vậy, trong mắt phóng hào quang, vội vàng hỏi:

- Ca ca, có thể mang ta đi không?

Nghe nói như thế, sắc mặt Diệp Lâm Trần lập tức liền xịu xuống, Tiểu Ma Nữ trên mặt lóe qua vẻ thất vọng, miễn cưỡng cười vui nói: - Ca ca, ta nói đùa thôi, ai, lần trước cùng các ngươi tiến về Hồn Thú Sơn Mạch Đại Ly Đế Triều, nếu là ta không chạy trốn, vậy lúc này ta đã có thể đi cùng ngươi rồi.

Diệp Lâm Trần không nói, hắn không biết an ủi ra sao, nhưng trong lòng trầm ngâm nói:

- Nếu như lần trước ngươi không chạy trốn, cũng không gặp được Tiêu Phàm.

- Tiểu Muội, nếu như ta gặp hắn, ngươi có thứ gì muốn ta mang cho hắn không?

Hồi lâu, Diệp Lâm Trần lại nói.

Thần sắc Tiểu Ma Nữ cứng đờ, nhịp tim có chút gia tốc, trong lúc nhất thời không biết có thứ gì muốn giao cho Tiêu Phàm.

- Không có việc gì, ngươi từ từ suy nghĩ đi, hẳn còn có hai ngày thời gian, mỗi ngày ta đều sẽ tới, chờ sau khi ta rời đi, ngươi tự chiếu cố tốt cho bản thân.

Diệp Lâm Trần nói ra.

Tiểu Ma Nữ gật đầu, hai người nói chuyện phiếm vài câu, Diệp Lâm Trần liền xoay người rời đi.

Ánh mắt Tiểu Ma Nữ như thu thuỷ nhìn chằm chằm thiên không, lộ ra vẻ mặt hạnh phúc, khuôn mặt trắng bệch vậy mà khôi phục một vòng hồng nhuận phơn phớt, tự nhủ:

- Lăng Phong Đại Ca nói hắn nhất định trở về, ta ở đây đợi hắn.

...

Thời điểm Tiêu Phàm chạy tới Ly Hỏa Đế Đô, Thần Châm Các lại phát sinh một kiện đại sự.

- Gia gia, không tốt.

Tần Mộng Điệp đột nhiên từ ngoài cửa sốt ruột chạy vào, trên mặt còn có vệt nước mắt.

- Mộng Điệp, làm sao nôn nôn nóng nóng như thế, nhìn ngươi về sau làm sao gả ra ngoài.

Tần Mặc đang xem bệnh cho một vài tu sĩ, nhìn thấy Tần Mộng Điệp lo lắng như thế, lập tức tức giận nói.

- Tần gia gia yên tâm, Mộng Điệp gả không được ra ngoài, không phải còn có ta sao?

Cách đó không xa, truyền đến một đạo thanh âm sang sảng, nói chuyện chính là Bắc Thần Phong.

So sánh cùng mấy tháng trước, cảm giác cả người Bắc Thần Phong đại biến, cho người ta một loại cảm giác sạch sẽ lưu loát, tinh thần tràn đầy.

Những ngày qua, hắn trừ điên cuồng lĩnh ngộ Hồn Văn chi thuật, cùng luyện tập Hồn Điêu Chi Thuật, không có việc gì liền đến Thần Châm Các hỗ trợ, việc này khiến Bắc Lão đều kinh ngạc không thôi.

Bất quá, đây đối với Bắc Lão tới nói là một sự tình tốt, cho nên cũng không có nói thêm gì nữa, chỉ là hắn hiếu kỳ là, lúc đầu Tiêu Phàm đến cùng nói với Bắc Thần Phong cái gì lại khiến Bắc Thần Phong biến đổi lớn như thế.

- Bắc Thần Phong, ngươi câm miệng cho ta.

Tần Mộng Điệp hướng về phía Bắc Thần Phong khẽ kêu nói, bất quá trong mắt lại lóe qua vẻ tình cảm cùng hạnh phúc.

- Đúng rồi, gia gia, Tinh Nguyệt bị bắt đi.

Tần Mộng Điệp đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì, sắc mặt lại trở nên trắng bạch không thôi.

- Ai?

Tần Mặc bỗng nhiên đứng dậy, nét mặt đầy vẻ giận dữ.

- Chính là đệ tử Y gia, hình như tên Y Quý Chu, đoạn thời gian trước ta theo Tinh Nguyệt đi dạo phố, hắn vẫn đi theo phía sau hai chúng ta, hắn nói ưa thích Tinh Nguyệt, Tinh Nguyệt trực tiếp cự tuyệt. Nguyên bản chúng ta cho là không có việc gì, không nghĩ đến hôm nay lại gặp hắn, hắn mang theo mấy người trực tiếp bắt Tinh Nguyệt đi.

Tần Mộng Điệp một hơi nói xong nói.

Nghe được Y gia nhi tử, sắc mặt Tần Mặc một trận khó xử, ngược lại Bắc Thần Phong lại giận tím mặt, sát khí nặng nề phẫn nộ quát:

- Y Quý Chu, con mẹ nó ngươi thật đúng là đồ cặn bã! Tiểu Kim, Tiểu Minh, cùng ta đi Y gia tìm người!

- Rống!

- Kíu!

Trong hậu viện truyền đến thanh âm gầm lên giận dữ kêu to, chính là Tiểu Kim và Tiểu Minh. Những ngày qua, hai tên này đều tại Thần Châm Các có chút chán nản, bây giờ có sự tình làm, tự nhiên nhiệt tình tăng vọt.

Tên gia hỏa Bắc Thần Phong này ngẫu nhiên mang đến một chút Hồn Tinh Thất Giai cho bọn chúng làm đồ ăn vặt ăn, cùng Tiểu Kim và Tiểu Minh bồi dưỡng được một chút quan hệ rất tốt.

- Tiểu Bắc, đừng kích động.

Tần Mặc lo lắng nói, đây chính là Y gia đó, sau khi Ninh gia diệt vong, Y gia được không ít chỗ tốt, tình thế so sánh với trước kia càng cường thịnh hơn mấy phần.

- Yên tâm, dám động đến người Thần Châm Các, ta ngược lại xem hắn có mấy cái lá gan.

Bắc Thần Phong lơ đễnh, hắn trên mặt chỉ có phẫn nộ, nhe răng trợn mắt nói:

- Tiêu sư thúc có thể diệt Ninh gia, Lão Tử cũng có thể diệt Y gia hắn!

Lời nói bá khí quanh quẩn trong đại sảnh, Bắc Thần Phong cũng đã mang theo Tiểu Kim cùng Tiểu Minh đầy sát khí hướng về phương hướng Y gia Nội Thành bắn nhanh đi.

MinhLâm - Lục Đạo -

Đọc truyện chữ Full