DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Thượng Sát Thần
Chương 131: Phiêu Miễu Thần Tung Bộ

Tiêu Phàm đảo mắt một cái, thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của hai tên kia thì yếu ớt nói:

- Hình như có hơn 60 vạn.

- Hơn 60 vạn?

Âm thanh Lăng Phong và Bàn Tử lại tăng thêm mấy phần, Tiêu Phàm vội vàng trốn ra phía sau Tiểu Kim, hai người lúc này mới nghiến răng lui quân, không dám tiến lên cho Tiêu Phàm một trận.

- Lão Tam, các ngươi nhặt được ở đâu? Mang chúng ta đi nhặt với.

Bàn Tử nịnh nọt nói với Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm trừng mắt nhìn Bàn Tử, thật sự cho rằng đám Hồn Tinh là nhặt được à?

Tiêu Phàm lập tức kể sơ lược mọi chuyện cho Bàn Tử và Lăng Phong, hai người kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, bọn họ cuối cùng cũng biết vì sao Tiêu Phàm lại lĩnh ngộ được Sát Thế.

Một kiếm diệt hơn vạn con Hồn Thú Tam Giai, điều này vô cùng kinh khủng.

- Ta nhất định phải luyện thành ba kiếm chiêu này.

Bàn Tử cắn răng nói.

- Ta cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Tiêu Phàm đột nhiên mở miệng, hít sâu một hơi nhìn ba người một thú, hồi lâu mới nói:

- Không dối gạt các ngươi, ta tại tầng thứ bảy Luyện Tâm Tháp được một vị Tuyệt Thế Cường Giả truyền thừa!

- Lão Tam, ngươi yên tâm, việc này ta nhất định sẽ không nói ra, ngươi cũng không cần nói cho chúng ta.

Bàn Tử vội vàng mở miệng, lấy tay che lỗ tai mình lại.

- Ngươi có thể nói cho chúng ta, nói rõ ngươi cũng coi chúng ta là huynh đệ, việc này ngươi cứ để trong lòng là được.

Lăng Phong cũng nói, việc này có thể lớn có thể nhỏ, nếu như bị những người khác biết thì sau này Tiêu Phàm cũng có thể không sống tốt được.

Tiểu Ma Nữ hung dữ nhìn Bàn Tử và Lăng Phong nói:

- Nếu ai dám nói việc này ra ngoài thì ta cho hắn làm thái giám.

Lăng Phong và Bàn Tử cảm giác dưới thân mát lạnh, Tiêu Phàm cười khổ, Tiểu Ma Nữ thật đúng là bá đạo, nhưng trong lòng hắn lại có chút cảm động.

- Việc này cũng không nghiêm trọng đến thế.

Tiêu Phàm cười nói:

- Theo ta đoán, phần thưởng hạng nhất Yến Thành Thu Liệp năm nay rất khá, vô luận là Lục Phẩm Chiến Kỹ hay là Lục Giai Hồn Tinh đều khiến người ta tranh vỡ đầu, nhất là Lục Phẩm Chiến Kỹ, mấy đại thế gia nhất định sẽ không bỏ qua.

- Ý ngươi là, sẽ xuất hiện tình huống dùng Hồn Tinh mua bán?

Lăng Phong trong nháy mắt nghĩ đến.

Tiêu Phàm gật đầu, nói chuyện với người thông minh như Lăng Phong đúng là thoải mái, nhưng nhìn đến ánh mắt mê mang của Tiểu Ma Nữ và Lăng phong thì hắn không khỏi cười khổ, bắt đầu giải thích cho hai người.

- Giá trị Lục Phẩm Chiến Kỹ tất cả mọi người đều biết, ít nhất là mấy ngàn vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, các đại thế gia biết rõ, chỉ dựa vào chém giết trong Yến Thành Thu Liệp thì vị trí thứ nhất rất khó mà đạt được, lúc này nhất định sẽ xuất hiện sự tình những gia tộc đó đem Hồn Tinh lén đưa cho đệ tử gia tộc mình.

Tiêu Phàm nói ra.

- Nói cách khác, người nào ra giá cao thì sẽ được hạng nhất.

Tiểu Ma Nữ trong nháy mắt thông suốt.

- Ta đã tính sơ một chút, một điểm tích lũy ước chừng có thể đổi lấy 50 Hạ Phẩm Hồn Thạch, chúng ta có khoảng một trăm vạn điểm tích lũy, tương đương với 5000 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, theo lý hẳn là đã đủ rồi, một mai Lục Phẩm Hồn Tinh từ khoảng 400 vạn đến 1000 vạn Hồn Thạch, Lục Phẩm Chiến Kỹ giá trị từ 3000 đến 4000 vạn.

Tiêu Phàm còn nói thêm.

- Vậy chúng ta gom tất cả Hồn Tinh để lấy cái Lục Phẩm Chiến Kỹ kia đi rồi tính tiếp.

Bàn Tử nói ra.

Lục Phẩm Chiến Kỹ ở Đại Yên Vương Triều khá khan hiếm, cho dù tốn hao mấy ngàn vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch thì có làm sao?

- Lục Phẩm Chiến Kỹ ta không cần, nếu lấy được thì cho ta xem qua một cái là xong.

Tiêu Phàm cười cười, lật tay một cái thì trong bàn tay hắn đã xuất hiện một cái Hồn Giới:

- Bên trong Hồn Giới này có hơn sáu ngàn viên Hồn Tinh Tam Giai, ai lấy.

- Ngươi không lấy, ta cũng không lấy.

Tiểu Ma Nữ nói thầm, trực tiếp đem 5000 viên Hồn Tinh vứt trên mặt đất.

Hai người Lăng Phong và Bàn Tử đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng Bàn Tử vỗ vai Lăng Phong nói:

- Lão Đại, ngươi lấy đi, nếu là quyền pháp thì cho ta xem một chút.

Lăng Phong nhìn mấy người Tiêu Phàm, cuối cùng vẫn thu Hồn Tin vào trong túi, nói:

- Được.

- Chỉ là nhớ tới Quách lão quỷ kia còn muốn mấy ngàn vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, cũng rất khó chịu a.

Bàn Tử nhe răng trợn mắt nói.

- Yên tâm, số Hồn Thạch này ta vẫn có thể lo được.

Tiêu Phàm lại không quan tâm nói:

- Thời gian còn bảy ngày, ta tính ở đây tu luyện mấy ngày sau đó mới đi, các ngươi thì sao.

- Ta cùng ngươi.

Tiểu Ma Nữ luôn là người đầu tiên muốn ở cạnh Tiêu Phàm.

- Ta không muốn làm bóng đèn nên tốt nhất là rời đi a.

Bàn Tử nhún nhún vai.

Lăng Phong nhìn Tiêu Phàm và Tiểu Ma Nữ, hắn biết tình cảm của Tiểu Ma Nữ không phải đùa, có lẽ tình cảm lúc đầu Tiểu Ma Nữ dành cho Tiêu Phàm là giả, nhưng mấy ngày nay hắn đã thấy rõ, tình cảm giả kia đã biến thành thật rồi, chỉ là Tiêu Phàm vẫn không biết mà thôi.

- Ta cũng chuẩn bị đi lịch luyện một phen, dù gì cũng phải chuẩn bị cho lúc đột phá Chiến Tông cảnh.

Lăng Phong suy nghĩ một chút rồi nói.

- Vậy sáu ngày sau tập hợp ở chỗ này.

Tiêu Phàm gật đầu, ánh mắt thỉnh thoảng liếc Tiểu Ma Nữ cùngvà Lăng Phong, thầm nghĩ trong lòng:

- Tấm chắn như ta không biết còn phải làm đến bao giờ.

Lăng Phong, Bàn Tử và Tiểu Kim rời đi, Tiêu Phàm và Tiểu Ma Nữ tu luyện tại chỗ.

- Chiến Tôn cảnh đỉnh phong, ta hiện tại thiếu nhất chính là chiến kỹ, nhất là Thân Pháp Chiến Kỹ, nếu như ta lĩnh ngộ được thân pháp cường đại thì giết hai tên Tôn gia kia cũng không phiền phức như vậy.

Tiêu Phàm tự đánh giá lại thực lực bản thân, đem tất cả những sự tình từ lúc bắt đầu tu luyện nghiệm lại một lần.

Vô Tận Chiến Điển yên lặng vận chuyển, số lớn tin tức tràn vào trong đầu Tiêu Phàm, trong lòng hắn nỉ non:

- Tình huống của các đệ tử gia tộc nhỏ như ta đều thế, nếu là lúc trước thì đúng là không có cánh nào giải quyết, nhưng hiện tại đã có truyền thừa Tu La, điều này không còn là nhược điểm mà đã trở thành ưu thế.

Sắc mặt Tiêu Phàm thập phần bình tĩnh, vô số hình ảnh trong mắt hắn lóe qua, tất cả đều là ghi chép bên trong Vô Tận Chiến Điển.

Sau nửa ngày, hình ảnh trong đầu Tiêu Phàm mới dừng lại, hiện ra ba loại Thân Pháp Chiến Kỹ Lục Phẩm.

- Đạp Tuyết Vô Ngân chú trọng nhẹ nhàng, rất thích hợp cho sát thủ, nhưng nếu ở chính diện giao phong lại không có ưu thế gì lớn. Thế Vân Tung chú trọng thân thể mạnh mẽ, có tốc độ nhanh nhất trong ba loại thân pháp, dùng để bỏ chạy là một sự lựa chọn tốt, mà tinh hoa Phiêu Miểu Thần Tung Bộ lại nằm ở hai chữ "Phiêu Miểu", nếu xét cho cùng thì thân pháp Phiêu Miểu Thần Tung Bộ này thực dụng nhất, được, bảy ngày này trước tiên tu luyện Phiêu Miểu Thần Tung Bộ vậy.

Sau khi phân tích một phen thì Tiêu Phàm quyết định tu luyện Phiêu Miểu Thần Tung Bộ.

Mặc dù có Vô Tận Chiến Điển, nhưng bản thân hắn chỉ là Chiến Tôn cảnh, tu luyện Lục Phẩm Chiến Kỹ hắn cũng không nắm chắc bao nhiêu, muốn trong vòng sáu ngày tu luyện thành công thì cũng vô cùng khó.

Nhưng làm Tiêu Phàm bất ngờ là Phiêu Miểu Thần Tung Bộ cũng không khó tu luyện đến thế, chỉ trong vòng hai ngày đầu hắn đã luyện thành công tầng thứ nhất.

Quỷ Bộ mặc dù chỉ là tầng thứ nhất, nhưng Chiến Tôn cảnh muốn bắt được Tiêu Phàm thì chỉ là nằm mơ.

Một khi tu luyện tới tầng thứ hai, Phiêu Miểu, vậy thì ngay cả tu sĩ cảnh giới Chiến Tông cũng chưa chắc thể thể đuổi kịp, còn tầng thứ ba, Thần Tung, thì căn bản là quỷ thần khó lường.

Đương nhiên, thi triển chiến kỹ cần phải tiêu hao Hồn Lực, hiện tại Tiêu Phàm chỉ là Chiến Tôn cảnh, cho dù có lĩnh ngộ hết hoàn toàn thì cũng không dám sử dụng.

Bốn ngày sau, Tiêu Phàm lại đem hai loại thân pháp khác tu luyện đến tầng thứ nhất, lấy thực lực Tiêu Phàm hiện tại không dám nói vô địch dưới cảnh giới Chiến Tông, nhưng nếu đối mặt với Chiến Tông sơ kỳ thì hắn vẫn đủ sức chiến một trận.

Thậm chí cho dù gặp phải Chiến Tông trung kỳ thì hắn cũng có sức tự vệ, đánh không lại vẫn có thể bỏ chạy.

- Đồ lưu manh, ngươi vừa sử dụng thân phám gì, sao lại quỷ dị như vậy? Ngay cả ta cũng không thể đuổi kịp ngươi.

Tiểu Ma Nữ luận bàn với Tiêu Phàm, trong lòng thập phần khó chịu.

Tiêu Phàm nhún vai, sợ Tiểu Ma Nữ sinh khí, vội vàng nói tránh đi:

- Đã trải qua sáu ngày, lão Đại

và Lão Nhị tại sao vẫn chưa đến?

- Chạy? Nhìn các ngươi chạy đi đâu!

Đột nhiên, một tiếng cười lạnh từ sâu trong rừng truyền đến, Tiêu Phàm xuất Hồn Lực ra thăm dò, sau đó sắc mặt hơi đổi.

Đọc truyện chữ Full