DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 50: Thần tượng quốc dân (20)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sau khi Tô Tửu xuất viện thì bắt đầu quay phim mới, hiện tại mặc dù hắn không có tác phẩm mới, nhưng độ nóng vẫn không hề giảm xuống.

“Tô Tửu, uống nước không?” Nữ diễn viên trẻ xinh đẹp cười đưa đồ uống cho hắn.

Tô Tửu vẻ mặt nhu thuận đón lấy: “Cảm ơn.”

Nữ diễn viên lập tức cười càng xán lạn hơn: “Không có gì, không cần cám ơn.”

“Anh Vũ gọi tôi, tôi đi trước.” Tô Tửu mượn cớ rời đi.

“Ôi, Tô Tửu…”

Tô Tửu nhanh chóng rời khỏi phạm vi tầm mắt của nữ diễn viên kia, nhân lúc tất cả mọi người không nhìn thấy, ném chai nước kia đi.

“Tô Tửu, cậu ở đây làm gì?” Bùi Vũ đến tìm người: “Cố tổng đang chờ cậu bên ngoài đấy, cậu ra ngoài đi.”

“Cố tổng?” Tô Tửu sửng sốt một chút: “Lát nữa tôi còn có một phân đoạn…”

“Không sao, tôi sẽ nói với đoàn phim cho cậu, cậu đi đi.”

“… Vâng.”

Tô Tửu thay quần áo trên người, bước ra khỏi đoàn làm phim, hắn đứng ở cửa ra vào nhìn xung quanh, bên ngoài có không ít xe đậu, nhưng lại không thấy chiếc xe trong trí nhớ của hắn kia…

Tô Tửu đang định hỏi Bùi Vũ là chiếc xe nào, thì có một chiếc xe lái tới, dừng lại bên cạnh hắn.

Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt lãnh đạm của nữ sinh.

“Lên xe.”

Tô Tửu ngồi lên xe, nhu thuận hỏi: “Cố tổng, tìm tôi có việc gì sao?”

Ánh mắt Sơ Tranh dừng lại ở lọn tóc mềm mại của hắn vài giây, muốn sờ… Muốn sờ muốn sờ muốn sờ muốn sờ!!

“Cố tổng?” Tô Tửu nghi hoặc nghiêng đầu hỏi.

Sơ Tranh trấn định dời mắt, lấy một cái thiệp mời đưa cho hắn, Tô Tửu mở ra xem, là thiệp mời của hội đấu giá… Muốn hắn đi sao?

Hiển nhiên Sơ Tranh cũng không tới để trưng cầu ý kiến của hắn, bởi vì thời gian diễn ra là ngày hôm nay, và còn chưa đến 2 tiếng nữa sẽ bắt đầu.

“Uống nước đi.”

Trà sữa mang theo chút độ ấm dán lên mu bàn tay hắn, lúc này thời tiết đã chuyển lạnh, một ly trà sữa ấm áp thật sự rất thích hợp.

Tô Tửu theo bản năng đón lấy, hai tay ôm lấy ly trà.

Xe khởi động, chạy trên đường cái, hắn nhìn cảnh vật bên ngoài đang lướt nhanh qua, dựa vào ghế ngồi, chậm rãi buông lỏng thân thể.

Ánh mắt Tô Tửu liếc qua người bên cạnh, dung mạo của cô thật ra rất đẹp, nhưng có chút lạnh lùng, trên mạng mọi người từ gọi cô là Nữ Thần đã đổi thành Cố tổng…

Sơ Tranh ghé mắt nhìn, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tô Tửu bối rối cúi đầu, theo bản năng uống một ngụm trà sữa.

Mùi hương trà sữa đậm đặc ngập tràn khắp khoang miệng, Tô Tửu muốn phun ra cũng đã không kịp, hắn dừng lại vài giây rồi nuốt trà sữa xuống.

“Không thích thì đừng uống.” Sơ Tranh nhìn ra được Tô Tửu đang miễn cưỡng.

Thân thể Tô Tửu hơi cứng đờ, lúc sau mới kéo ra một nụ cười: “Không phải… Không thích.”

Từ khi chuyện kia xảy ra, hắn không dám tùy tiện uống đồ người khác đưa cho nữa.

Sơ Tranh trầm mặc, nghiêm túc lái xe, Tô Tửu cắn ống hút, một ly trà sữa chậm rãi thấy đáy.

Sơ Tranh dừng xe trước một cửa tiệm, Tô Tửu nhìn ra bên ngoài một chút, không dám lên tiếng.

“Xuống xe.” Sơ Tranh đưa khẩu trang cho hắn.

Tô Tửu đeo khẩu trang lên, đẩy cửa xe bước xuống, hắn vòng qua xe đi đến bên cạnh Sơ Tranh, lúc bước lên bậc cấp không hiểu sao lại bị trượt chân.

Sơ Tranh vừa lúc đứng bên cạnh hắn, Tô Tửu trực tiếp đụng vào người cô, Sơ Tranh đỡ lấy hắn: “Cẩn thận một chút.”

Sắc mặt Tô Tửu hơi đỏ lên, lùi lại một bước: “Rất xin lỗi.”

Sơ Tranh mang theo Tô Tửu đi vào cửa hàng, ngay khi bọn họ vừa bước vào thì có một người đi ra từ chỗ góc cua.

Chờ Sơ Tranh và Tô Tửu rời khỏi cửa hàng thì trên mạng tin tức đã bay đầy trời.

# Nghi vấn Cố Sơ Tranh và Tô Tửu hẹn hò #

Bức ảnh bị chụp được vừa vặn là lúc Sơ Tranh đỡ Tô Tửu, nhìn từ góc độ của bức ảnh thì tư thế của hai người thật sự có chút thân mật.

[ Nguyệt Trung Tầm Quế: Tô đáng yêu thật khả ái A ha ha ha ha! ]

[ Trong Mười Năm: Cố tổng và Tô đáng yêu thật sự hẹn hò với nhau sao? ]

[ Dòng Nước Vô Hạn: Tôi cảm thấy khả năng bọn họ là một CP rất cao, tổng giám đốc cao lãnh và tiểu khả ái nhuyễn manh, siêu đáng yêu a! ]

[ Hoa Khai Đạm Mặc Ngân: Không phải, mọi người không cảm thấy giới tính của họ có chút sai sai sao? ]

[ Tô Đáng Yêu Giỏi Nhất: Phi! Đừng có nói mò, Tô đáng yêu của chúng tôi sao lại cùng người khác yêu đương được! Tuyệt đối không thể! Đây là PR! Tuyệt đối là PR! ]

[ Lạc Trứng Muối: Ủng hộ Cố tổng và Tô đáng yêu ở bên nhau! ]

[ Tranh Tỷ Uy Vũ: Tôi không đồng ý, tranh tỷ là của mọi người! ]

Tô Tửu nhận được tin tức từ một người trong đoàn làm phim, hắn lướt tin tức, sắc mặt hiện ra chút ửng đỏ.

Những bình luận này có tốt có xấu, tốt thì hận không thể làm cho bọn họ lập tức đăng ký kết hôn, xấu thì hận không thể tạt cho bọn họ mấy chậu nước bẩn.

“Cố tổng…” Tô Tửu gọi một tiếng: “Lúc nãy chúng ta bị chụp lén…”

“Ừ.” Bị chụp lén không phải rất bình thường sao? Có gì đáng ngạc nhiên.

Tô Tửu: “…”

Đúng lúc Bùi Vũ điện thoại tới, Tô Tửu lập tức nghe điện thoại.

Ở trong điện thoại, Bùi Vũ hỏi hắn có chuyện gì xảy ra, Tô Tửu chỉ có thể thành thật trả lời, Bùi Vũ cúp điện thoại, quay đầu lại gọi cho Sơ Tranh.

“Cố tổng, việc này ngài xem nên xử lý như thế nào? Có cần tôi lập tức làm sáng tỏ một chút không?”

Trước đó những lời đồn kia cũng chỉ lời đồn, nhưng bây giờ bị chụp được ảnh của hai người…

Tô Tửu nghe không được Bùi Vũ nói gì, nên chỉ có thể nghe Sơ Tranh nói chuyện.

Hắn không muốn có quan hệ dính líu đến cô, nhưng chuyện này là không thể.

Tất cả mọi thứ hiện tại hắn có đều là cô cho.

Nhưng nếu cô muốn làm sáng tỏ… Tô Tửu đưa tay sờ lên ngực, ở chỗ này lại cảm thấy hơi khó chịu.

Lúc này Tô Tửu rất mâu thuẫn, không biết mình bị làm sao nữa.

Giống như lạc vào một cái vòng luẩn quẩn kỳ quái, không sao chạy thoát được.

“Tô Tửu?”

“Tô Tửu?”

Tô Tửu lấy lại tinh thần, đối diện với đôi mắt đạm mạc của Sơ Tranh, ánh mắt hắn đảo qua bốn phía, mới phát hiện xe đã dừng lại.

Vừa rồi cô và Bùi Vũ nói gì?

Tô Tửu phát hiện mình lại thất thần đến mức không nghe được…

Đã đến chỗ diễn ra hội đấu giá, Sơ Tranh mang theo Tô Tửu đi vào.

“Tạ tổng, đã lâu không gặp, gần đây thế nào rồi?”

Sơ Tranh quay đầu nhìn lại, Tạ Chu mang theo Liễu Mạn Mạn, đang nói chuyện với hắn chính là một người đàn ông trung niên dẫn theo bạn gái.

Tạ Chu còn trông thấy Sơ Tranh trước cả Liễu Mạn Mạn, hắn nhấc chân bước về phía Sơ Tranh.

Theo động tác của Tạ Chu, Liễu Mạn Mạn lúc này mới nhìn thấy Sơ Tranh, lông mày lập tức nhíu lại, đáy mắt lộ ra chút hận ý.

Sao cô cũng ở đây?

“Tạ tổng, chuyện lần trước tôi nói với ngài, không biết ngài suy nghĩ đến đâu rồi? Công ty của chúng tôi cũng không tồi, ngài xem…”

Người đàn ông một bộ dáng chân chó lấy lòng, nhìn thấy Sơ Tranh và Tô Tửu đứng ở cửa ra vào, không có ý nhường đường thì nhanh chóng bước lên hai bước, muốn dùng tay đẩy Tô Tửu ra để lấy lối đi.

Nhưng tay người đàn ông còn chưa đụng được vào Tô Tửu, thì đột nhiên bị ai đó bóp chặt, hắn nhất thời thở dốc vì kinh ngạc.

“Cô làm gì thế?” Người đàn ông thấp giọng kêu một tiếng: “Buông ra!”

“Ông làm gì?” Sơ Tranh hỏi lại.

Người đàn ông nhìn Tạ Chu một chút, vội vàng nói: “Không nhìn thấy Tạ tổng tới à? Cô còn đứng chỗ này cản đường?”

Tạ Chu không chỉ có địa vị trong giới giải trí, mà trong giới kinh doanh cũng có chỗ đứng nhất định, nhường đường cho hắn là chuyện rất bình thường.

“Không thấy.” Sơ Tranh đúng lý hợp tình nói.

“…”

Người đàn ông tức giận đến đau dạ dày, hắn đột nhiên nghĩ ra một ý khác, cô gái này có phải cố ý làm thế không?

Muốn gây chú ý với Tạ tổng à?

Nhất định là thế!

Những cô gái bây giờ, vì leo cao thì chuyện gì cũng dám làm.

Nhưng mà cô gái này hình như có chút quen mặt…

Sơ Tranh cùng người đàn ông này giao lưu cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, Tạ Chu lên tiếng: “Cố tổng, cùng đi vào chứ?”

Người đàn ông kinh ngạc, Cố tổng gì?

“Không quen, không cần.” Sơ Tranh kéo Tô Tửu rời đi.

Đọc truyện chữ Full