DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Tu Tiên
Chương 456: Đồ Sát

“Các ngươi đã muốn chết, vậy hôm nay ta sẽ để cho các ngươi vĩnh viễn ở lại nơi này đi!”

Nương theo một giọng nói lạnh lùng vang vọng đất trời, Diệp Trần đã giết vào bên trong đám cường giả này, đồng thời Thảo Trĩ Kiếm trong tay bỗng nhiên tăng vọt!

“Thiên Địa Nhất Kiếm!”

Diệp Trần đã hoàn toàn bị trọc giận, cũng lười lãng phí thêm thời gian nữa, trực tiếp vừa ra tay chính là kiếm chiêu mạnh nhất!

Oanh!

Một đạo kiếm quang này đen yêu dị dài trên vào trăm mắt trực tiếp quét ngang hướng đám cường giả kia mà đi!

Rầm rầm rầm!

Xì xì xì ~

Những nơi kiếm mang màu đi đi qua giống như có thể thôn phệ không gian, phàm là người bị kiếm mang đảo qua thì trong nháy mắt sẽ bị chém thành hai đoạn!

“A a a a!”

Nương theo từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, một kiếm này của Diệp Trần chém ra trong nháy mắt đã có hơn mười tên cường giả Thần Cảnh bị chết! Mười mấy tên cao thủ Thánh Cảnh!

Phải biết, mỗi một vị cường giả Thần Cảnh đó cũng đều là tồn tại xưng bá một phương, thậm chí ở một số quốc gia cỡ nhỏ cũng đủ để trở thành thủ hộ thần của một nước!

Bây giờ lại bị Diệp Trần tùy ý chém giết như cắt dưa hấu.

“Cái gì!!”

Cường giả của các quốc gia còn lại vốn còn muốn hung hăng lao tới, thấy được cảnh tượng này thì ngay lập tức trợn mắt há hốc mồm thật lớn, thi nhau kinh hô lên, “Chẳng lẽ lúc trước hắn cũng không có bị thương?”

“Đây mới là hắn thực lực chân chính sao?”

“Một kiếm vừa rồi kia…sao lại mạnh tới như thế!”

“Đây còn là lực lượng của con người sao?”

“Hắn không phải là người! Hắn là Satan! Là ma quỷ!”

Vốn mọi người còn tưởng rằng, thừa dịp cái tên này bị thương, tất cả mọi người cùng tiên lên thì chắc chắn có thể giết chết hắn.

Thế nhưng, bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới, cái tên này trước đó lại còn có chỗ bảo lưu!

Chém giết cường giả Thần Cảnh thế mà dễ dàng như thái thịt!

“Mọi người đừng sợ! Chiêu thức cường đạ như thế, khẳng định hắn thi triển ra cũng không được mấy lần! Mọi người tản ra, không được tiến lên quá gần nhau, chờ thực lực của hắn hao hết thì thắng lợi chắc chắn sẽ là của chúng ta!”

Ở ngoài mấy ngàn mét, Ngải Bối Nhũ đứng ở trên một đỉnh băng, hướng về phía cường giả của các quốc gia bước chân đã đại loạn mở miệng nhắc nhở.

“Không sai! hôm nay nếu như chúng ta không giết người này thì ngày sau chắc chắn sẽ bị hắn điên cuồng trả thù, cho nên hắn phải chết!”

Một bên khác, Khải Đặc thân vương của Huyết tộc cũng đi theo mở miệng nói.

Mọi người nghe được lời nói của hai người này, lúc này mới dần dần lấy lại bình tĩnh, tuy nhiên nhưng cũng né tránh ra xa, không còn dám hành động thiếu suy nghĩ.

Diệp Trần cười lạnh, sát khí trên người ngay lập tức hoàn toàn phóng thích ra ngoài, “Không sai! Hôm nay nếu như các ngươi không giết được ta thì ta ngày sau chắc chắn sẽ hoàn trả tới trên người các ngươi gấp mười gấp trăm lần!”

“Giáo Đình! Huyết tộc! Chỉ cần Diệp Cuồng Tiên ta hôm nay không chết, ngày sau ta chắc chắn sẽ san bằng các ngươi!”

Giọng nói rơi xuống, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái người ở trên không trung lấp lóe liên hồi, trong nháy mắt đã giết tới trước mặt Ngải Bối Nhĩ Hồng y đại giáo chủ.

“Ừm? Cái gì!”

Ngải Bối Nhĩ lập tức giật mình kêu lên, ánh trắng trắng trên thấn trong nháy mắt nổ lên, “Quang Chi Ảnh!”

Xoát xoát!

Ngải Bối Nhĩ thôi đọng công pháp Quang Hệ tới mức cực hạn, thân hình gần như hóa thành một vệt ánh sáng, trong nháy mắt thối lui ra ngoài tới vài trăm mét.

Tuy nhiên, không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm thì bên tai bỗng nhiên truyền tới một giọng nói lạnh như băng giống như lời tuyên án của thượng thiên.

“Chết!”

Ngải Bối Nhĩ giật mình trong lòng, sau đó thấy hoa mắt, một bóng ngươi như trống rỗng mà xuất hiện ở trước mặt của hắn!

Sau đó, một đạo kiếm mang màu đen xẹt qua trên không trung!

“Thánh Quang Hộ thể!”

Ngải Bối Nhĩ căn bản không kịp nghĩ nhiều, hơn nữa không gian xung quanh giống như bị khóa chặt, để hắn không thể nhúc nhích một chút nào, đành phải xuất ra toàn bộ công lực rót vào bên trong Thánh khí phòng ngự.

Trước đó hắn chính là dúng thứ này để chặn một kiếm của Diệp Trần.

Đáng tiếc là, lần trước Diệp Trần là lấy kiếm khí để mà công kích, mà lần này lại là dùng Thánh khí Trảo Trĩ Kiếm!

Oanh!

Kiếm mang màu đen chém xuống, Thánh Quang Hộ thể nhìn như không có kẽ hở nào, thế mà trong nhá mắt vỡ vụn ra!

Đáng thương vị Hồng y đại giáo chủ có tiếng tăm lừng lẫy ở Âu châu này, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì đã bị một kiếm này của Diệp Trần chém làm hai khúc!

“A!!”

Mọi người thế Diệp Trần chém Ngãi Bối Nhĩ chết dễ dàng tời như thế thì ngay lập tức từng tên bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch, có ít người đã bắt đầu thoái ý.

Một kiếm trảm Tiên Nhân!

Cái này cũng… Mạnh a?

Mà sau khi Diệp Trần dùng một kiếm giết chết vị người thừa kế chức vị Giáo Hoàng đời sau này, ngược lại đưa ánh mắt khóa chặt ở trên người hai vị Thân Vương của Huyết tộc kia, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn, “Tiếp theo đến lượt các ngươi đi!”

Bạch!

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trầ lần nữa thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét!

“Không ổn! Tách ra trốn!”

Sau khi hai vị Thân Vương của Huyết tộc phản ứng lại thì ngay lập tức từng vị theo hai hướng khác nhau hốt hoảng mà chạy trốn.

Cái tên này, quả thực thật sự rất đáng sợ!

Thực lực biến thái!

Quá biến thái!

Thậm chí ngay cả tốc độ cũng biến thái tới như vậy!

Gần như không có bất kỳ nhược điểm nào, thế này thì còn muốn đánh như thế nào?

Nếu như mọi chuyện đều có thể làm lại, hai người bọn họ nói cái gì cũng không lựa chọn ra tay với cái tên đáng sợ này.

Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như!

Diệp Trần chỉ hơi cân nhắc một lát, thì trực tiếp rút kiếm đuổi về phía Khải Đặc thân vương, đồng thời tay trái điểm ra một chỉ hướng phương hướng mà Lai Đức thân vương đang chạy trốn.

“Xích Diễm! Đi!”

Xích Diễm Kiếm trực tiếp phá thể mà ra, cùng bản thể Diệp Trần chia làm hai đường, truy sát thẳng tới một tên Thân Vương của Huyết tộc khác.

“Ngăn lại hắn! Nhanh ngăn hắn lại cho ta!”

Mắt thấy cái tên đáng sợ đằng sau kia càng ngày cách hắn càng gần thì Khải Đặc thân vương vừa điên cuồng chạy trốn vừa hướng về phía các cao thủ ở xung quanh la lên.

Đáng tiếc mọi người sớm đã bị Diệp Trần dọa cho sợ mất mật rồi thì còn lơi nào có cái lá gan để đứng ra, ngay cả những tên thủ hạ Huyết tộc kia, từng tên cũng thi nhau tứ tán bỏ trốn.

“Nhận lấy cái chết!”

Không tới mười giây đồng hồ, Diệp Trần cũng đã đuổi kịp bước chân của Khải Đặc thân vương, trực tiếp chém ra một kiếm.

“Không!!”

Khải Đặc thân vương lập tức rống lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên tăng vọt, trong nháy mắt hóa thành một người to lớn toàn thân đỏ lòm cao tới ba mét!

Đáng tiếc, ở trước mặt luồng kiếm mang màu đen kia thì người to lớn toàn thân đỏ lòm lộ ra khí tức khủng bố kia thế mà lại yếu ớt đến như vậy!

Oanh!

Khải Đặc thân vương hóa thân thành conong nhưng vẫn bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai nửa, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị đánh nát luôn, không có bất kỳ một chút cơ hội nào ngưng tụ thành hình.

Mà cùng lúc đó, một bên khác, Xích Diễm kiếm cũng đã một kiếm chém trúng đầu của Lai Đức thân vương.

Oanh!

Đầu của vị Thân Vương của Huyết tộc kia trong nháy mắt nổ tung, biến thành một cỗ thi thể không đầu.

Trước sau không tới hai phút, lại có ba tên cường giả cảnh giới Nhân Tiên tức Tiên Nhân cấp một bị Diệp Trần chém chết!

“Cái này…”

Những người còn lại kia cuối cùng mới phản ứng lại, “Má ơi! Chạy mau!”

Đối phương ngay cả Tiên Nhân đều có thể trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng như thế thì bọn họ những người này tính là thứ gì chứ!

Buồn cười, bọn họ vồn còn tưởng rằng có thể dùng chiến thuật biển người để mài chết đối phương, thế nhưng tuyệt đối không ngờ tới sẽ có một cái kết quả như thế!

Lần này, sự sợ hãi của bọn họ đã phát ra từ nội tâm, không còn ai có dũng khí tiếp tục ở lại.

Đáng tiếc, Diệp Trần đã giết tới thì há sẽ dễ dàng buông tha cho bọn họ?

“Bây giờ muốn chạy, muộn!”

P/S: Ta thích nào…chương 3…ai biết chơi PUBG Mobile không…

Đọc truyện chữ Full